古诗词

古松行

何景明

岳州地多古松树,千株万株植官路。yuè zhōu dì duō gǔ sōng shù,qiān zhū wàn zhū zhí guān lù。
故老犹能记岁年,行人不解知朝暮。gù lǎo yóu néng jì suì nián,xíng rén bù jiě zhī cháo mù。
临江西来烟雾起,夹谷连山一百里。lín jiāng xī lái yān wù qǐ,jiā gǔ lián shān yī bǎi lǐ。
黛色寒通七泽云,秋声夜卷三江水。dài sè hán tōng qī zé yún,qiū shēng yè juǎn sān jiāng shuǐ。
郡城之北江水东,鄂王祠庙丹青空。jùn chéng zhī běi jiāng shuǐ dōng,è wáng cí miào dān qīng kōng。
英雄为谟本宏远,古水至今多烈风。yīng xióng wèi mó běn hóng yuǎn,gǔ shuǐ zhì jīn duō liè fēng。
忠魂义魄杳何在,故物依然见遗爱。zhōng hún yì pò yǎo hé zài,gù wù yī rán jiàn yí ài。
繁枝百世人不剪,直气千寻我当拜。fán zhī bǎi shì rén bù jiǎn,zhí qì qiān xún wǒ dāng bài。
六年前过蒲圻城,古松阴中三日行。liù nián qián guò pú qí chéng,gǔ sōng yīn zhōng sān rì xíng。
空山倒挂雷雨黑,盛夏常贮炎风清。kōng shān dào guà léi yǔ hēi,shèng xià cháng zhù yán fēng qīng。
邮亭传舍总萧瑟,郁抱烦襟亦飘逸。yóu tíng chuán shě zǒng xiāo sè,yù bào fán jīn yì piāo yì。
回岩峭壁奔洪涛,老蔓长藤翻白日。huí yán qiào bì bēn hóng tāo,lǎo màn zhǎng téng fān bái rì。
只今复向巴立道,野草渐多松渐少。zhǐ jīn fù xiàng bā lì dào,yě cǎo jiàn duō sōng jiàn shǎo。
仄径孤根半蚀苔,夕阳几树空垂茑。zè jìng gū gēn bàn shí tái,xī yáng jǐ shù kōng chuí niǎo。
昔时所见合抱材,断枝落叶随蒿莱。xī shí suǒ jiàn hé bào cái,duàn zhī luò yè suí hāo lái。
过客山中想清籁,行徒道上愁黄埃。guò kè shān zhōng xiǎng qīng lài,xíng tú dào shàng chóu huáng āi。
辇山舆岭万千重,半作豪家楼上栋。niǎn shān yú lǐng wàn qiān zhòng,bàn zuò háo jiā lóu shàng dòng。
古人之力今人劳,大厦明堂不得用。gǔ rén zhī lì jīn rén láo,dà shà míng táng bù dé yòng。
年年官吏催斧斤,故老虽怒那敢嗔。nián nián guān lì cuī fǔ jīn,gù lǎo suī nù nà gǎn chēn。
傍枝出地子成树,野妇山樵摧作薪。bàng zhī chū dì zi chéng shù,yě fù shān qiáo cuī zuò xīn。
驿前数干聊可数,我忽见之再三抚。yì qián shù gàn liáo kě shù,wǒ hū jiàn zhī zài sān fǔ。
霜皮露甲如虬蟠,雾鬣烟鬟学龙舞。shuāng pí lù jiǎ rú qiú pán,wù liè yān huán xué lóng wǔ。
阴森气象凛犹昔,翠色长标不可侮。yīn sēn qì xiàng lǐn yóu xī,cuì sè zhǎng biāo bù kě wǔ。
荒林旷野识者稀,终为谁家起廊庑。huāng lín kuàng yě shí zhě xī,zhōng wèi shuí jiā qǐ láng wǔ。
回首鄂庙秋山阿,庙前之树无高柯。huí shǒu è miào qiū shān ā,miào qián zhī shù wú gāo kē。
鬼神诃护亦徒尔,英灵不返将如何。guǐ shén hē hù yì tú ěr,yīng líng bù fǎn jiāng rú hé。
达人且勿怨摇落,志士胡为伤轗轲。dá rén qiě wù yuàn yáo luò,zhì shì hú wèi shāng kǎn kē。
君看世事尽如此,拔剑听我松前歌。jūn kàn shì shì jǐn rú cǐ,bá jiàn tīng wǒ sōng qián gē。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

上元叶邦重别墅归

何景明

昏钟野寺到郭,晚饭人家出村。hūn zhōng yě sì dào guō,wǎn fàn rén jiā chū cūn。
斜日山颠水曲,东风万户千门。xié rì shān diān shuǐ qū,dōng fēng wàn hù qiān mén。
星河渡口深夜,灯火城中上元。xīng hé dù kǒu shēn yè,dēng huǒ chéng zhōng shàng yuán。
犹似去年今夕,不堪烟景销魂。yóu shì qù nián jīn xī,bù kān yān jǐng xiāo hún。

周至清明日

何景明

客里遥逢令节,城中不见繁华。kè lǐ yáo féng lìng jié,chéng zhōng bù jiàn fán huá。
南山漠漠烟远,清渭迢迢日斜。nán shān mò mò yān yuǎn,qīng wèi tiáo tiáo rì xié。
独树桃花自发,高楼燕子谁家。dú shù táo huā zì fā,gāo lóu yàn zi shuí jiā。
可惜年年春色,催人白发天涯。kě xī nián nián chūn sè,cuī rén bái fā tiān yá。

赠贾司教先生

何景明

春风桃李绛帐,朝日苜蓿空盘。chūn fēng táo lǐ jiàng zhàng,cháo rì mù xu kōng pán。
王公不志温饱,郑老岂为饥寒。wáng gōng bù zhì wēn bǎo,zhèng lǎo qǐ wèi jī hán。

赠贾司教先生

何景明

一贱一贵世态,有忧有乐人情。yī jiàn yī guì shì tài,yǒu yōu yǒu lè rén qíng。
应鳣关西夫子,知鱼濠上先生。yīng zhān guān xī fū zi,zhī yú háo shàng xiān shēng。

江南思四首寄曹毅之

何景明

灯下雨鸣秋舫,浦口潮回暮钟。dēng xià yǔ míng qiū fǎng,pǔ kǒu cháo huí mù zhōng。
何处相思不见,江南开遍芙蓉。hé chù xiāng sī bù jiàn,jiāng nán kāi biàn fú róng。

江南思四首寄曹毅之

何景明

月冷荒祠苦竹,秋清玉殿苍苔。yuè lěng huāng cí kǔ zhú,qiū qīng yù diàn cāng tái。
一望云帆无际,沙明白鸟飞来。yī wàng yún fān wú jì,shā míng bái niǎo fēi lái。

江南思四首寄曹毅之

何景明

细雨寒城催棹,夕阳孤屿鸣钟。xì yǔ hán chéng cuī zhào,xī yáng gū yǔ míng zhōng。
到寺莫题蕉叶,渡江为采芙蓉。dào sì mò tí jiāo yè,dù jiāng wèi cǎi fú róng。

江南思四首寄曹毅之

何景明

竹净娟婵带月,山寒杳窅沉晖。zhú jìng juān chán dài yuè,shān hán yǎo yǎo chén huī。
天边晚树独眺,江上春潮客归。tiān biān wǎn shù dú tiào,jiāng shàng chūn cháo kè guī。

兴隆祀丁曲

何景明

称朱竿,扬朱弦,鸣钟朗鼓各在悬。chēng zhū gān,yáng zhū xián,míng zhōng lǎng gǔ gè zài xuán。
月建酉,日次丁,牲全礼成告于庭。yuè jiàn yǒu,rì cì dīng,shēng quán lǐ chéng gào yú tíng。
久哉斯道沦以失,天启神圣我祖出。jiǔ zāi sī dào lún yǐ shī,tiān qǐ shén shèng wǒ zǔ chū。
用夏变夷四海一,遐土之人炳文质。yòng xià biàn yí sì hǎi yī,xiá tǔ zhī rén bǐng wén zhì。
昔者子欲居九夷。xī zhě zi yù jū jiǔ yí。
百世之下,乃享于兹。bǎi shì zhī xià,nǎi xiǎng yú zī。
猗与斯道,垂宪靡蹦遗。yī yǔ sī dào,chuí xiàn mí bèng yí。
浩浩皇皇,八荒九州。hào hào huáng huáng,bā huāng jiǔ zhōu。
罔或靡知,罔或靡由。wǎng huò mí zhī,wǎng huò mí yóu。
曷知曷由,我祖之休。hé zhī hé yóu,wǒ zǔ zhī xiū。

罗女曲

何景明

罗女年十五,自矜好颜色。luó nǚ nián shí wǔ,zì jīn hǎo yán sè。
山叶杂山花,插髻当首饰。shān yè zá shān huā,chā jì dāng shǒu shì。
蛮方立门户,男女多生涯。mán fāng lì mén hù,nán nǚ duō shēng yá。
昨闻城中市,女出男在家。zuó wén chéng zhōng shì,nǚ chū nán zài jiā。
上市买黄丝,染缉作花布。shàng shì mǎi huáng sī,rǎn jī zuò huā bù。
裙短衫袖长,不惜双脚露。qún duǎn shān xiù zhǎng,bù xī shuāng jiǎo lù。
夜行山中道,何处吹芦笙。yè xíng shān zhōng dào,hé chù chuī lú shēng。
我歌连臂曲,曲罢动郎情。wǒ gē lián bì qū,qū bà dòng láng qíng。
动郎情,与郎匹,生女复长男,三年始同室。dòng láng qíng,yǔ láng pǐ,shēng nǚ fù zhǎng nán,sān nián shǐ tóng shì。

落叶哀蝉曲

何景明

寂寥兮寒闺,空帷兮昼低。jì liáo xī hán guī,kōng wéi xī zhòu dī。
若有人兮感罗衣,蒐恍惚兮往复来。ruò yǒu rén xī gǎn luó yī,sōu huǎng hū xī wǎng fù lái。
凉风飘飖兮吹玉阶,秋叶飒兮鸣蝉哀。liáng fēng piāo yáo xī chuī yù jiē,qiū yè sà xī míng chán āi。
有鸟嗟嗟永进乖,双栖比翼兮何时谐。yǒu niǎo jiē jiē yǒng jìn guāi,shuāng qī bǐ yì xī hé shí xié。

剡溪歌

何景明

溪之水兮幽幽,谁与子兮同舟。xī zhī shuǐ xī yōu yōu,shuí yǔ zi xī tóng zhōu。
舟行暮入山阴道,月蒙蒙兮雪皓皓。zhōu xíng mù rù shān yīn dào,yuè méng méng xī xuě hào hào。
千载重寻戴逵宅,溪堂无人夜归早。qiān zài zhòng xún dài kuí zhái,xī táng wú rén yè guī zǎo。
乘兴而来兴尽休,君不见王子猷。chéng xīng ér lái xīng jǐn xiū,jūn bù jiàn wáng zi yóu。

悼远辞

何景明

矫矫龙蛇兮,没于泥沙。jiǎo jiǎo lóng shé xī,méi yú ní shā。
嗟苦先生兮,独罹此。jiē kǔ xiān shēng xī,dú lí cǐ。
嗟逴彼修路兮,骥骤不力。jiē chuō bǐ xiū lù xī,jì zhòu bù lì。
美璞弗器兮,良田不食。měi pú fú qì xī,liáng tián bù shí。
嗟苦先生兮,独罹此极。jiē kǔ xiān shēng xī,dú lí cǐ jí。

战城南

何景明

战城南,戢不息。zhàn chéng nán,jí bù xī。
朝战城南,暮哭城北。cháo zhàn chéng nán,mù kū chéng běi。
积尸累累,肉腐鸟不食。jī shī lèi lèi,ròu fǔ niǎo bù shí。
放马泽中,雪没马腓。fàng mǎ zé zhōng,xuě méi mǎ féi。
沙寒草枯,不得马肥。shā hán cǎo kū,bù dé mǎ féi。
北风夜吹,胡兵四围。běi fēng yè chuī,hú bīng sì wéi。
我欲上马,马瘦不驰。wǒ yù shàng mǎ,mǎ shòu bù chí。
我欲射箭兮,硬不开。wǒ yù shè jiàn xī,yìng bù kāi。
但语城中亲,汝出收我骸。dàn yǔ chéng zhōng qīn,rǔ chū shōu wǒ hái。
战城南,君莫悲。zhàn chéng nán,jūn mò bēi。
猛虎啮人,翔于山垂。měng hǔ niè rén,xiáng yú shān chuí。
欲食虎肉,不避虎威。yù shí hǔ ròu,bù bì hǔ wēi。
男儿立功,横行四夷。nán ér lì gōng,héng xíng sì yí。
生当公侯,死当白骨归。shēng dāng gōng hóu,sǐ dāng bái gǔ guī。

巫山高

何景明

巫山高极青冥间,翠绾参差十二鬟。wū shān gāo jí qīng míng jiān,cuì wǎn cān chà shí èr huán。
神女仙裙佩缨动,行云飞入荆王梦。shén nǚ xiān qún pèi yīng dòng,xíng yún fēi rù jīng wáng mèng。
含情流盼轻烟中,玉床瑶枕荐君宫。hán qíng liú pàn qīng yān zhōng,yù chuáng yáo zhěn jiàn jūn gōng。
紫罗白縠垂香风,恍惚蒐散莫与同。zǐ luó bái hú chuí xiāng fēng,huǎng hū sōu sàn mò yǔ tóng。
微霜销落高丘树,哀猿孤吟鸟双去。wēi shuāng xiāo luò gāo qiū shù,āi yuán gū yín niǎo shuāng qù。
荒淫沦灭竟何为,暮雨冥冥归古祠。huāng yín lún miè jìng hé wèi,mù yǔ míng míng guī gǔ cí。