古诗词

观涨

何景明

五月十日雨如射,西山诸溪水皆下。wǔ yuè shí rì yǔ rú shè,xī shān zhū xī shuǐ jiē xià。
大陆朝迷牛马群,疾雷夜破蛟龙罅。dà lù cháo mí niú mǎ qún,jí léi yè pò jiāo lóng xià。
洪涛冥冥夕风急,白浪闪闪山水亚。hóng tāo míng míng xī fēng jí,bái làng shǎn shǎn shān shuǐ yà。
浮波喷沫来崔巍,巨丘欲没高岸颓。fú bō pēn mò lái cuī wēi,jù qiū yù méi gāo àn tuí。
咫尺莫辨天宇阔,仓卒但忧坤轴摧。zhǐ chǐ mò biàn tiān yǔ kuò,cāng zú dàn yōu kūn zhóu cuī。
固知一苇不可济,虽有万弩何由回。gù zhī yī wěi bù kě jì,suī yǒu wàn nǔ hé yóu huí。
农家夜起筑堤障,妇女走观色沮丧。nóng jiā yè qǐ zhù dī zhàng,fù nǚ zǒu guān sè jǔ sàng。
恶少迎人争渡喧,父老携幼登城望。è shǎo yíng rén zhēng dù xuān,fù lǎo xié yòu dēng chéng wàng。
门前只讶海劫翻,井中暗觉潮声上。mén qián zhǐ yà hǎi jié fān,jǐng zhōng àn jué cháo shēng shàng。
忆昨曾为万里行,洞庭滟滪何渺冥。yì zuó céng wèi wàn lǐ xíng,dòng tíng yàn yù hé miǎo míng。
鲸吞鳌横那可测,盘涡骇浪谁能平。jīng tūn áo héng nà kě cè,pán wō hài làng shuí néng píng。
只今忧寐时作恶,闻此终夜令心惊。zhǐ jīn yōu mèi shí zuò è,wén cǐ zhōng yè lìng xīn jīng。
旋看雨霁劫亦止,沙嘴忽落千尺水。xuán kàn yǔ jì jié yì zhǐ,shā zuǐ hū luò qiān chǐ shuǐ。
杂花蒙蒙夏壖静,细草青青夕洲靡。zá huā méng méng xià ruán jìng,xì cǎo qīng qīng xī zhōu mí。
行人褰裳掇菱荇,稚子垂竿取鲂鲤。xíng rén qiān shang duō líng xìng,zhì zi chuí gān qǔ fáng lǐ。
眼前喜愕俱已忘,就中消息谁为此。yǎn qián xǐ è jù yǐ wàng,jiù zhōng xiāo xī shuí wèi cǐ。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

九日同马君卿任宏器登高四首

何景明

岁岁重阳菊,开时不在家。suì suì zhòng yáng jú,kāi shí bù zài jiā。
那知今日酒,还对故园花。nà zhī jīn rì jiǔ,hái duì gù yuán huā。
野静云依树,天寒雁聚沙。yě jìng yún yī shù,tiān hán yàn jù shā。
登临无限意,何处望京华。dēng lín wú xiàn yì,hé chù wàng jīng huá。

九日同马君卿任宏器登高四首

何景明

远地宜登望,秋光薄暮浓。yuǎn dì yí dēng wàng,qiū guāng báo mù nóng。
楼高窥万井,潭迥落千峰。lóu gāo kuī wàn jǐng,tán jiǒng luò qiān fēng。
花为重阳发,人怀百岁逢。huā wèi zhòng yáng fā,rén huái bǎi suì féng。
同游俱俊彦,尊酒得从容。tóng yóu jù jùn yàn,zūn jiǔ dé cóng róng。

九日同马君卿任宏器登高四首

何景明

病思逢佳节,孤怀忆远游。bìng sī féng jiā jié,gū huái yì yuǎn yóu。
河山还似昔,烟树不胜秋。hé shān hái shì xī,yān shù bù shèng qiū。
故国浮云去,高台日暮愁。gù guó fú yún qù,gāo tái rì mù chóu。
牛山元有恨,休讶泪长流。niú shān yuán yǒu hèn,xiū yà lèi zhǎng liú。

九日同马君卿任宏器登高四首

何景明

向夕枫林爽,行吟未拟回。xiàng xī fēng lín shuǎng,xíng yín wèi nǐ huí。
明霞积水外,落日古城隈。míng xiá jī shuǐ wài,luò rì gǔ chéng wēi。
鼓角秋深怨,风霜岁晚催。gǔ jiǎo qiū shēn yuàn,fēng shuāng suì wǎn cuī。
莫将迟暮意,孤负菊花杯。mò jiāng chí mù yì,gū fù jú huā bēi。

寄孙世其举人

何景明

得意西风里,宾筵听鹿鸣。dé yì xī fēng lǐ,bīn yán tīng lù míng。
此生看事业,今日重科名。cǐ shēng kàn shì yè,jīn rì zhòng kē míng。
锦树连江路,秋花照楚城。jǐn shù lián jiāng lù,qiū huā zhào chǔ chéng。
北来休太晚,慰我隔年情。běi lái xiū tài wǎn,wèi wǒ gé nián qíng。

除架

何景明

苦叶萧疏久,秋匏亦委沙。kǔ yè xiāo shū jiǔ,qiū páo yì wěi shā。
家人空抱蔓,山鸟莫啼花。jiā rén kōng bào màn,shān niǎo mò tí huā。
零落亲寒事,蹉跎感物华。líng luò qīn hán shì,cuō tuó gǎn wù huá。
衰荣转相代,何必恨生涯。shuāi róng zhuǎn xiāng dài,hé bì hèn shēng yá。

十月

何景明

十月苍山静,孤村带郭长。shí yuè cāng shān jìng,gū cūn dài guō zhǎng。
卜居怜此地,高枕复吾乡。bo jū lián cǐ dì,gāo zhěn fù wú xiāng。
野雾沉寒日,城阴迟早霜。yě wù chén hán rì,chéng yīn chí zǎo shuāng。
一年看欲暮,酒熟共谁将。yī nián kàn yù mù,jiǔ shú gòng shuí jiāng。

怀孟望之

何景明

消息三秋隔,虚瞻鸿雁群。xiāo xī sān qiū gé,xū zhān hóng yàn qún。
长安望不极,落日起浮云。zhǎng ān wàng bù jí,luò rì qǐ fú yún。
奉使何时出,吟诗谁共闻。fèng shǐ hé shí chū,yín shī shuí gòng wén。
岂知离索久,病思日纷纷。qǐ zhī lí suǒ jiǔ,bìng sī rì fēn fēn。

何景明

水郭逢寒早,城阴惨澹中。shuǐ guō féng hán zǎo,chéng yīn cǎn dàn zhōng。
远山常雾雨,衰柳更天风。yuǎn shān cháng wù yǔ,shuāi liǔ gèng tiān fēng。
病骨思狐貉,愁颜付酒筒。bìng gǔ sī hú háo,chóu yán fù jiǔ tǒng。
关河待冰雪,何处有途穷。guān hé dài bīng xuě,hé chù yǒu tú qióng。

残菊

何景明

寒丛后摇落,冬至亦蹉跎。hán cóng hòu yáo luò,dōng zhì yì cuō tuó。
病叶强相守,孤英无奈何。bìng yè qiáng xiāng shǒu,gū yīng wú nài hé。
园篱空自爱,霜霰暮还多。yuán lí kōng zì ài,shuāng xiàn mù hái duō。
幸有馀香在,深杯为尔歌。xìng yǒu yú xiāng zài,shēn bēi wèi ěr gē。

韩席二佥宪见过留饮

何景明

野外惭供给,台端枉驾来。yě wài cán gōng gěi,tái duān wǎng jià lái。
河鱼还自取,樽酒为君开。hé yú hái zì qǔ,zūn jiǔ wèi jūn kāi。
落木寒风急,孤城暮雨催。luò mù hán fēng jí,gū chéng mù yǔ cuī。
相逢孟冬节,翘首待阳回。xiāng féng mèng dōng jié,qiào shǒu dài yáng huí。

何景明

冬郊零雨霁,烟郭望初分。dōng jiāo líng yǔ jì,yān guō wàng chū fēn。
独树馀寒照,平沙足晚云。dú shù yú hán zhào,píng shā zú wǎn yún。
风鸢高不下,野鹤迥难群。fēng yuān gāo bù xià,yě hè jiǒng nán qún。
夕坐亲杯酒,长歌还自闻。xī zuò qīn bēi jiǔ,zhǎng gē hái zì wén。

雪柬沈马任三子

何景明

黯黯山云起,茅斋傍水涯。àn àn shān yún qǐ,máo zhāi bàng shuǐ yá。
一冬才见雪,十月已开花。yī dōng cái jiàn xuě,shí yuè yǐ kāi huā。
雾袅寒城霰,风吹野岸沙。wù niǎo hán chéng xiàn,fēng chuī yě àn shā。
同游词赋客,骑马入谁家。tóng yóu cí fù kè,qí mǎ rù shuí jiā。

喜望之至以诗迎之

何景明

经岁青山下,空吟求友诗。jīng suì qīng shān xià,kōng yín qiú yǒu shī。
故人天上至,慰我病中思。gù rén tiān shàng zhì,wèi wǒ bìng zhōng sī。
腊近冰霜苦,春回草木知。là jìn bīng shuāng kǔ,chūn huí cǎo mù zhī。
小堂终日待,枉驾莫教迟。xiǎo táng zhōng rì dài,wǎng jià mò jiào chí。

再别清溪子

何景明

冬馆萧条别,开樽为尔吟。dōng guǎn xiāo tiáo bié,kāi zūn wèi ěr yín。
岸梅催客鬓,江柳送归心。àn méi cuī kè bìn,jiāng liǔ sòng guī xīn。
南国浮云暮,孤城积霰阴。nán guó fú yún mù,gū chéng jī xiàn yīn。
逢春湖雁起,休滞北来音。féng chūn hú yàn qǐ,xiū zhì běi lái yīn。
1480«2345678»