古诗词

石川子歌

何景明

石川之水,东流入东海。shí chuān zhī shuǐ,dōng liú rù dōng hǎi。
涛雷赣雪几荡啮,白石烂烂色不改。tāo léi gàn xuě jǐ dàng niè,bái shí làn làn sè bù gǎi。
泰山嵯峨青石室,楼阁窈窕云雾密。tài shān cuó é qīng shí shì,lóu gé yǎo tiǎo yún wù mì。
悬峰窗牖瞰海底,红轮倒影扶桑日。xuán fēng chuāng yǒu kàn hǎi dǐ,hóng lún dào yǐng fú sāng rì。
波上三山渺安在,海灵冥冥现百怪。bō shàng sān shān miǎo ān zài,hǎi líng míng míng xiàn bǎi guài。
蛟螭九首盘为梁,神仙万古长相待。jiāo chī jiǔ shǒu pán wèi liáng,shén xiān wàn gǔ zhǎng xiāng dài。
石川子,七年葺茅卧烟岛,餐藜被褐身怀宝。shí chuān zi,qī nián qì máo wò yān dǎo,cān lí bèi hè shēn huái bǎo。
海东隐沦见面难,地北潜夫著书早。hǎi dōng yǐn lún jiàn miàn nán,dì běi qián fū zhù shū zǎo。
自从召起绾银章,常梦山中把瑶草。zì cóng zhào qǐ wǎn yín zhāng,cháng mèng shān zhōng bǎ yáo cǎo。
白雨青萝昼自垂,沙风赤叶秋空扫。bái yǔ qīng luó zhòu zì chuí,shā fēng chì yè qiū kōng sǎo。
京华相遇谪仙才,笑解金龟沽绿醅。jīng huá xiāng yù zhé xiān cái,xiào jiě jīn guī gū lǜ pēi。
花边昔放双凫去,云里今骑一鹤来。huā biān xī fàng shuāng fú qù,yún lǐ jīn qí yī hè lái。
蒋琬元知非百里,李渤终为谏官起。jiǎng wǎn yuán zhī fēi bǎi lǐ,lǐ bó zhōng wèi jiàn guān qǐ。
冥鸿逝鹄须尔期,天路云衢自兹始。míng hóng shì gǔ xū ěr qī,tiān lù yún qú zì zī shǐ。
君不见鲁门海鸟本避灾,国人祀之反求福。jūn bù jiàn lǔ mén hǎi niǎo běn bì zāi,guó rén sì zhī fǎn qiú fú。
虽有钟鼓罗玉馔,惊鸣骇顾安能食。suī yǒu zhōng gǔ luó yù zhuàn,jīng míng hài gù ān néng shí。
男儿固要为龙蛇,胡为屈身终日随尘沙。nán ér gù yào wèi lóng shé,hú wèi qū shēn zhōng rì suí chén shā。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

高夔州先生示赏李秀才园中芍药诗用韵奉答

何景明

李家芍药开满堂,夔州太守更清狂。lǐ jiā sháo yào kāi mǎn táng,kuí zhōu tài shǒu gèng qīng kuáng。
题诗晚坐朱栏静,对酒春怜白日长。tí shī wǎn zuò zhū lán jìng,duì jiǔ chūn lián bái rì zhǎng。
好为池台留烂熳,莫教风雨怨凄凉。hǎo wèi chí tái liú làn màn,mò jiào fēng yǔ yuàn qī liáng。
佳期卧病难乘兴,怅望残花忆谢郎。jiā qī wò bìng nán chéng xīng,chàng wàng cán huā yì xiè láng。

五日

何景明

五月五日天气鲜,艾叶榴花堆眼前。wǔ yuè wǔ rì tiān qì xiān,ài yè liú huā duī yǎn qián。
乡土岁时殊不恶,闾阎风俗自堪怜。xiāng tǔ suì shí shū bù è,lǘ yán fēng sú zì kān lián。
邻人角黍能相送,野老蒲觞得共传。lín rén jiǎo shǔ néng xiāng sòng,yě lǎo pú shāng dé gòng chuán。
回首十年车马地,每逢佳节泪潸然。huí shǒu shí nián chē mǎ dì,měi féng jiā jié lèi shān rán。

病后

何景明

病后频惊节序过,不将风景怨蹉跎。bìng hòu pín jīng jié xù guò,bù jiāng fēng jǐng yuàn cuō tuó。
秋来门巷依枫橘,岁晚衣裳恋芰荷。qiū lái mén xiàng yī fēng jú,suì wǎn yī shang liàn jì hé。
洛下闲居辞宦早,茂陵消渴著书多。luò xià xián jū cí huàn zǎo,mào líng xiāo kě zhù shū duō。
凤凰池上三年客,騕袅空鸣白玉珂。fèng huáng chí shàng sān nián kè,yǎo niǎo kōng míng bái yù kē。

吹笛

何景明

横笛高城弄晚飔,碧空如水雁来时。héng dí gāo chéng nòng wǎn sī,bì kōng rú shuǐ yàn lái shí。
关山月落肠应断,楼阁秋生响易悲。guān shān yuè luò cháng yīng duàn,lóu gé qiū shēng xiǎng yì bēi。
杨柳天边浑折尽,梅花江畔故开迟。yáng liǔ tiān biān hún zhé jǐn,méi huā jiāng pàn gù kāi chí。
武陵回首南征路,一曲那堪马上吹。wǔ líng huí shǒu nán zhēng lù,yī qū nà kān mǎ shàng chuī。

沈逸士来自吴下能诗善鼓琴间投篇什见讯顾馆于城中予以病不得造乃作此诗招致敝庒

何景明

寂寞秋山卧病年,美人劳赠白云篇。jì mò qiū shān wò bìng nián,měi rén láo zèng bái yún piān。
陈蕃已下迎徐榻,王子宁回访戴船。chén fān yǐ xià yíng xú tà,wáng zi níng huí fǎng dài chuán。
郭外楼台堪眺望,水边花树足留连。guō wài lóu tái kān tiào wàng,shuǐ biān huā shù zú liú lián。
广陵失后无新谱,莫惜携琴为我传。guǎng líng shī hòu wú xīn pǔ,mò xī xié qín wèi wǒ chuán。

邀沈清溪赵雪舟马百愚登楼次百愚韵

何景明

村居邀客惭供给,且为青山一倚楼。cūn jū yāo kè cán gōng gěi,qiě wèi qīng shān yī yǐ lóu。
十里沙平遥对酒,百年地迥更逢秋。shí lǐ shā píng yáo duì jiǔ,bǎi nián dì jiǒng gèng féng qiū。
城中车马何人到,水曲风烟尽日留。chéng zhōng chē mǎ hé rén dào,shuǐ qū fēng yān jǐn rì liú。
无柰天涯归思切,孤帆八月下长洲。wú nài tiān yá guī sī qiè,gū fān bā yuè xià zhǎng zhōu。

十一月五日雨中邀沈清溪赵雪舟

何景明

仲冬风雨似秋来,无客蓬门昼自开。zhòng dōng fēng yǔ shì qiū lái,wú kè péng mén zhòu zì kāi。
幽抱向人那得尽,穷愁泥我若为裁。yōu bào xiàng rén nà dé jǐn,qióng chóu ní wǒ ruò wèi cái。
不禁远岸梅花照,更见孤城柳色催。bù jìn yuǎn àn méi huā zhào,gèng jiàn gū chéng liǔ sè cuī。
三径已拌留二仲,相过此地莫迟回。sān jìng yǐ bàn liú èr zhòng,xiāng guò cǐ dì mò chí huí。

雨晴

何景明

竹里柴门冬日辉,水边烟雾晚霏微。zhú lǐ chái mén dōng rì huī,shuǐ biān yān wù wǎn fēi wēi。
背霜石壁丹枫盛,待雪沙田青麦稀。bèi shuāng shí bì dān fēng shèng,dài xuě shā tián qīng mài xī。
自爱群凫将子去,却疑双鹳见人飞。zì ài qún fú jiāng zi qù,què yí shuāng guàn jiàn rén fēi。
西郊风物晴还好,谁共看云兴不违。xī jiāo fēng wù qíng hái hǎo,shuí gòng kàn yún xīng bù wéi。

马百愚同沈清溪见访次韵二首

何景明

门接渔樵只数家,柳条藤蔓转相遮。mén jiē yú qiáo zhǐ shù jiā,liǔ tiáo téng màn zhuǎn xiāng zhē。
不妨佳句频题竹,况有清尊共对花。bù fáng jiā jù pín tí zhú,kuàng yǒu qīng zūn gòng duì huā。
开阁定攀栖旧榻,入溪还拟著浮槎。kāi gé dìng pān qī jiù tà,rù xī hái nǐ zhù fú chá。
谁言人世相逢易,浩荡江湖未有涯。shuí yán rén shì xiāng féng yì,hào dàng jiāng hú wèi yǒu yá。

马百愚同沈清溪见访次韵二首

何景明

共怜野外多风景,乘兴闲过碧水涯。gòng lián yě wài duō fēng jǐng,chéng xīng xián guò bì shuǐ yá。
草阁连朝闻雅咏,枫江万里得佳期。cǎo gé lián cháo wén yǎ yǒng,fēng jiāng wàn lǐ dé jiā qī。
马卿作赋无勍敌,沈约为文有妙思。mǎ qīng zuò fù wú qíng dí,shěn yuē wèi wén yǒu miào sī。
莫向尊前话离别,云山秋色易生悲。mò xiàng zūn qián huà lí bié,yún shān qiū sè yì shēng bēi。

冬至

何景明

至日哦诗野水滨,乍晴天气最宜人。zhì rì ó shī yě shuǐ bīn,zhà qíng tiān qì zuì yí rén。
檐前白日不觉晚,山下寒梅俱放春。yán qián bái rì bù jué wǎn,shān xià hán méi jù fàng chūn。
远客盘餐还偶共,故园风俗自须亲。yuǎn kè pán cān hái ǒu gòng,gù yuán fēng sú zì xū qīn。
病来又见阳回节,鸣玉何由拜紫宸。bìng lái yòu jiàn yáng huí jié,míng yù hé yóu bài zǐ chén。

立春

何景明

今年腊月逢春日,喜见东风隔岁吹。jīn nián là yuè féng chūn rì,xǐ jiàn dōng fēng gé suì chuī。
沙上柳条已堪把,城边梅花亦不迟。shā shàng liǔ tiáo yǐ kān bǎ,chéng biān méi huā yì bù chí。
离离山郡开云雪,冉冉乡园易岁时。lí lí shān jùn kāi yún xuě,rǎn rǎn xiāng yuán yì suì shí。
欲与邻翁试新酒,相邀酩酊莫深辞。yù yǔ lín wēng shì xīn jiǔ,xiāng yāo mǐng dīng mò shēn cí。

燕子次杜工部韵

何景明

燕子飞时江柳春,眼看节序几回新。yàn zi fēi shí jiāng liǔ chūn,yǎn kàn jié xù jǐ huí xīn。
亦知社日归乡国,忍对秋风别主人。yì zhī shè rì guī xiāng guó,rěn duì qiū fēng bié zhǔ rén。
舒倦不殊群物理,往来宁有百年身。shū juàn bù shū qún wù lǐ,wǎng lái níng yǒu bǎi nián shēn。
空帘寂寞山堂夕,惆怅花枝泪满巾。kōng lián jì mò shān táng xī,chóu chàng huā zhī lèi mǎn jīn。

闻望之买马促装以诗留之

何景明

闻君买马冲宵发,正为慈颜在远京。wén jūn mǎi mǎ chōng xiāo fā,zhèng wèi cí yán zài yuǎn jīng。
已喜尺书前日至,不妨旌节隔年行。yǐ xǐ chǐ shū qián rì zhì,bù fáng jīng jié gé nián xíng。
故乡岁暮难为别,长路天寒益系情。gù xiāng suì mù nán wèi bié,zhǎng lù tiān hán yì xì qíng。
拟办盘餐留暂住,况逢风雪阻严程。nǐ bàn pán cān liú zàn zhù,kuàng féng fēng xuě zǔ yán chéng。

同焦太史游青峰禅寺

何景明

袅袅丹梯百丈悬,上方宫在白云间。niǎo niǎo dān tī bǎi zhàng xuán,shàng fāng gōng zài bái yún jiān。
川原暮过淮西雨,楼阁晴开楚上山。chuān yuán mù guò huái xī yǔ,lóu gé qíng kāi chǔ shàng shān。
厌逐风尘为客久,喜将樽酒对僧闲。yàn zhú fēng chén wèi kè jiǔ,xǐ jiāng zūn jiǔ duì sēng xián。
同游更有情亲在,并辔山中日往还。tóng yóu gèng yǒu qíng qīn zài,bìng pèi shān zhōng rì wǎng hái。