古诗词

石川子歌

何景明

石川之水,东流入东海。shí chuān zhī shuǐ,dōng liú rù dōng hǎi。
涛雷赣雪几荡啮,白石烂烂色不改。tāo léi gàn xuě jǐ dàng niè,bái shí làn làn sè bù gǎi。
泰山嵯峨青石室,楼阁窈窕云雾密。tài shān cuó é qīng shí shì,lóu gé yǎo tiǎo yún wù mì。
悬峰窗牖瞰海底,红轮倒影扶桑日。xuán fēng chuāng yǒu kàn hǎi dǐ,hóng lún dào yǐng fú sāng rì。
波上三山渺安在,海灵冥冥现百怪。bō shàng sān shān miǎo ān zài,hǎi líng míng míng xiàn bǎi guài。
蛟螭九首盘为梁,神仙万古长相待。jiāo chī jiǔ shǒu pán wèi liáng,shén xiān wàn gǔ zhǎng xiāng dài。
石川子,七年葺茅卧烟岛,餐藜被褐身怀宝。shí chuān zi,qī nián qì máo wò yān dǎo,cān lí bèi hè shēn huái bǎo。
海东隐沦见面难,地北潜夫著书早。hǎi dōng yǐn lún jiàn miàn nán,dì běi qián fū zhù shū zǎo。
自从召起绾银章,常梦山中把瑶草。zì cóng zhào qǐ wǎn yín zhāng,cháng mèng shān zhōng bǎ yáo cǎo。
白雨青萝昼自垂,沙风赤叶秋空扫。bái yǔ qīng luó zhòu zì chuí,shā fēng chì yè qiū kōng sǎo。
京华相遇谪仙才,笑解金龟沽绿醅。jīng huá xiāng yù zhé xiān cái,xiào jiě jīn guī gū lǜ pēi。
花边昔放双凫去,云里今骑一鹤来。huā biān xī fàng shuāng fú qù,yún lǐ jīn qí yī hè lái。
蒋琬元知非百里,李渤终为谏官起。jiǎng wǎn yuán zhī fēi bǎi lǐ,lǐ bó zhōng wèi jiàn guān qǐ。
冥鸿逝鹄须尔期,天路云衢自兹始。míng hóng shì gǔ xū ěr qī,tiān lù yún qú zì zī shǐ。
君不见鲁门海鸟本避灾,国人祀之反求福。jūn bù jiàn lǔ mén hǎi niǎo běn bì zāi,guó rén sì zhī fǎn qiú fú。
虽有钟鼓罗玉馔,惊鸣骇顾安能食。suī yǒu zhōng gǔ luó yù zhuàn,jīng míng hài gù ān néng shí。
男儿固要为龙蛇,胡为屈身终日随尘沙。nán ér gù yào wèi lóng shé,hú wèi qū shēn zhōng rì suí chén shā。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

八哥

何景明

窗前八哥鸟,学语太轻狂。chuāng qián bā gē niǎo,xué yǔ tài qīng kuáng。
何须以鹦鹉,自遣羽毛伤。hé xū yǐ yīng wǔ,zì qiǎn yǔ máo shāng。

独坐

何景明

独坐鸣虫起,秋怀已不胜。dú zuò míng chóng qǐ,qiū huái yǐ bù shèng。
西风窗下度,木叶洒寒灯。xī fēng chuāng xià dù,mù yè sǎ hán dēng。

雨后十首

何景明

水涨孤村白,天垂四野青。shuǐ zhǎng gū cūn bái,tiān chuí sì yě qīng。
开门秋雨霁,闲步郭西亭。kāi mén qiū yǔ jì,xián bù guō xī tíng。

雨后十首

何景明

竟夕雨连舍,今朝云出溪。jìng xī yǔ lián shě,jīn cháo yún chū xī。
轻雷千嶂外,馀日数家西。qīng léi qiān zhàng wài,yú rì shù jiā xī。

雨后十首

何景明

三日不出门,草长门前路。sān rì bù chū mén,cǎo zhǎng mén qián lù。
登楼一水明,倚柱千山暮。dēng lóu yī shuǐ míng,yǐ zhù qiān shān mù。

雨后十首

何景明

人归郭门树,鸟噪野田风。rén guī guō mén shù,niǎo zào yě tián fēng。
雨散高城上,日落深涧中。yǔ sàn gāo chéng shàng,rì luò shēn jiàn zhōng。

雨后十首

何景明

画角城隈起,风吹响入云。huà jiǎo chéng wēi qǐ,fēng chuī xiǎng rù yún。
清秋易生感,深夜更多闻。qīng qiū yì shēng gǎn,shēn yè gèng duō wén。

雨后十首

何景明

遥看三角山,正在云生处。yáo kàn sān jiǎo shān,zhèng zài yún shēng chù。
日暮山中人,空攀荔枝树。rì mù shān zhōng rén,kōng pān lì zhī shù。

雨后十首

何景明

片片白鸥鸟,看人队队飞。piàn piàn bái ōu niǎo,kàn rén duì duì fēi。
沙头莫相认,与尔久忘机。shā tóu mò xiāng rèn,yǔ ěr jiǔ wàng jī。

雨后十首

何景明

槛倚崩沙出,篱通乱水过。kǎn yǐ bēng shā chū,lí tōng luàn shuǐ guò。
家人休扫石,自爱碧苔多。jiā rén xiū sǎo shí,zì ài bì tái duō。

雨后十首

何景明

朝闻城西钟,暮望城西寺。cháo wén chéng xī zhōng,mù wàng chéng xī sì。
寺傍二古松,长藤垂到地。sì bàng èr gǔ sōng,zhǎng téng chuí dào dì。

雨后十首

何景明

塘边杨柳树,春条秋未摧。táng biān yáng liǔ shù,chūn tiáo qiū wèi cuī。
已送黄鹂去,还看白鹭来。yǐ sòng huáng lí qù,hái kàn bái lù lái。

独立

何景明

独立对秋阴,冥冥望河渚。dú lì duì qiū yīn,míng míng wàng hé zhǔ。
只见沙上烟,不见烟中雨。zhǐ jiàn shā shàng yān,bù jiàn yān zhōng yǔ。

风雨

何景明

西郊秋日暮,雨细更风斜。xī jiāo qiū rì mù,yǔ xì gèng fēng xié。
应为重阳近,来催菊着花。yīng wèi zhòng yáng jìn,lái cuī jú zhe huā。

长安

何景明

白云望不尽,高楼空倚栏。bái yún wàng bù jǐn,gāo lóu kōng yǐ lán。
中霄鸿雁过,来处是长安。zhōng xiāo hóng yàn guò,lái chù shì zhǎng ān。