古诗词

观石鼓歌

何景明

我来太学谒孔庙,下观戟门石鼓陈。wǒ lái tài xué yè kǒng miào,xià guān jǐ mén shí gǔ chén。
之罘诅楚几埋没,此石照耀垂千春。zhī fú zǔ chǔ jǐ mái méi,cǐ shí zhào yào chuí qiān chūn。
苔昏藓涩读难下,虫雕鸟剥细不分。tái hūn xiǎn sè dú nán xià,chóng diāo niǎo bō xì bù fēn。
古画诘曲蛟龙隐,石气惨淡烟雾氛。gǔ huà jí qū jiāo lóng yǐn,shí qì cǎn dàn yān wù fēn。
周王功勋史籀笔,数石散落岐阳滨。zhōu wáng gōng xūn shǐ zhòu bǐ,shù shí sàn luò qí yáng bīn。
中兴气象岂复睹,大篆意格谁曾闻。zhōng xīng qì xiàng qǐ fù dǔ,dà zhuàn yì gé shuí céng wén。
先秦文字稍近古,两汉摹拓多失真。xiān qín wén zì shāo jìn gǔ,liǎng hàn mó tuò duō shī zhēn。
六朝以来尚靡丽,钟王往往称通神。liù cháo yǐ lái shàng mí lì,zhōng wáng wǎng wǎng chēng tōng shén。
唐韩宋轼递歌叹,长篇险韵何悲辛。táng hán sòng shì dì gē tàn,zhǎng piān xiǎn yùn hé bēi xīn。
大观之间入汴国,君王好艺崇斯文。dà guān zhī jiān rù biàn guó,jūn wáng hǎo yì chóng sī wén。
高驼巨舰远载玫,金填玉嵌传相珍。gāo tuó jù jiàn yuǎn zài méi,jīn tián yù qiàn chuán xiāng zhēn。
靖康乘舆忽播荡,保和玩物随烟尘。jìng kāng chéng yú hū bō dàng,bǎo hé wán wù suí yān chén。
神驱鬼守散复聚,至宝岂得空沉沦。shén qū guǐ shǒu sàn fù jù,zhì bǎo qǐ dé kōng chén lún。
文皇北来定燕鼎,不置太庙留成均。wén huáng běi lái dìng yàn dǐng,bù zhì tài miào liú chéng jūn。
博士无烦上书请,诸生颇得亲讲询。bó shì wú fán shàng shū qǐng,zhū shēng pǒ dé qīn jiǎng xún。
虚廊画壁安置稳,大厦长檐覆盖新。xū láng huà bì ān zhì wěn,dà shà zhǎng yán fù gài xīn。
不随钟鼎怨磨灭,已与琬琰争嶙峋。bù suí zhōng dǐng yuàn mó miè,yǐ yǔ wǎn yǎn zhēng lín xún。
平生博览爱古迹,世上墨本徒纷纭。píng shēng bó lǎn ài gǔ jì,shì shàng mò běn tú fēn yún。
此虽残缺岁已久,尚觉只字轻千缗。cǐ suī cán quē suì yǐ jiǔ,shàng jué zhǐ zì qīng qiān mín。
璧池日月动华衮,奎阁星斗罗贞珉。bì chí rì yuè dòng huá gǔn,kuí gé xīng dòu luó zhēn mín。
呜呼孔庙在万世,此石与庙长无湮。wū hū kǒng miào zài wàn shì,cǐ shí yǔ miào zhǎng wú yān。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

登坚山寺绝顶真武庙二首

何景明

古庙坚山上,丹青碧藓封。gǔ miào jiān shān shàng,dān qīng bì xiǎn fēng。
游人不到处,一老自鸣钟。yóu rén bù dào chù,yī lǎo zì míng zhōng。
绝壁飞泉挂,危峰曲径通。jué bì fēi quán guà,wēi fēng qū jìng tōng。
岧峣一以望,顿觉世尘空。tiáo yáo yī yǐ wàng,dùn jué shì chén kōng。

登坚山寺绝顶真武庙二首

何景明

同来息心石,不避舍身台。tóng lái xī xīn shí,bù bì shě shēn tái。
洞里烟云出,窗中日月开。dòng lǐ yān yún chū,chuāng zhōng rì yuè kāi。
孤僧绝顶住,游客半空回。gū sēng jué dǐng zhù,yóu kè bàn kōng huí。
不尽登高兴,无人送酒来。bù jǐn dēng gāo xīng,wú rén sòng jiǔ lái。

近寺

何景明

梵宇频经处,林深入磬声。fàn yǔ pín jīng chù,lín shēn rù qìng shēng。
悬崖攀葛上,曲涧绕松行。xuán yá pān gé shàng,qū jiàn rào sōng xíng。
花鸟还春日,楼台即代城。huā niǎo hái chūn rì,lóu tái jí dài chéng。
亦知身是妄,从此学无生。yì zhī shēn shì wàng,cóng cǐ xué wú shēng。

登楼

何景明

孟夏游兹地,登楼慰所期。mèng xià yóu zī dì,dēng lóu wèi suǒ qī。
树阴深坐客,花晚更题诗。shù yīn shēn zuò kè,huā wǎn gèng tí shī。
满院红榴发,当檐白果垂。mǎn yuàn hóng liú fā,dāng yán bái guǒ chuí。
风情真可住,俗物苦相追。fēng qíng zhēn kě zhù,sú wù kǔ xiāng zhuī。

过杜家庄

何景明

山老频邀客,茅茨隔暮烟。shān lǎo pín yāo kè,máo cí gé mù yān。
闻鸡度绝峤,立马看飞泉。wén jī dù jué jiào,lì mǎ kàn fēi quán。
种柳非无地,栽麻亦有田。zhǒng liǔ fēi wú dì,zāi má yì yǒu tián。
谋生今已定,不用卜居篇。móu shēng jīn yǐ dìng,bù yòng bo jū piān。

过书院二首

何景明

书院新开日,文旌暂过时。shū yuàn xīn kāi rì,wén jīng zàn guò shí。
衣冠成小试,丝竹更相随。yī guān chéng xiǎo shì,sī zhú gèng xiāng suí。
冻柳依高堞,霜荷傍曲池。dòng liǔ yī gāo dié,shuāng hé bàng qū chí。
夜来占宝气,应向斗牛知。yè lái zhàn bǎo qì,yīng xiàng dòu niú zhī。

过书院二首

何景明

驻马高城畔,酣歌送落梅。zhù mǎ gāo chéng pàn,hān gē sòng luò méi。
风霜十月尽,杯酒众宾回。fēng shuāng shí yuè jǐn,bēi jiǔ zhòng bīn huí。
柳色含春动,笳声向晚催。liǔ sè hán chūn dòng,jiā shēng xiàng wǎn cuī。
故园无限意,行节为迟回。gù yuán wú xiàn yì,xíng jié wèi chí huí。

独坐

何景明

独坐孤灯静,忧心倍寂寥。dú zuò gū dēng jìng,yōu xīn bèi jì liáo。
横河当户转,落月去城遥。héng hé dāng hù zhuǎn,luò yuè qù chéng yáo。
泪向何时尽,魂从暗里销。lèi xiàng hé shí jǐn,hún cóng àn lǐ xiāo。
此身虽复在,甘与岁时飘。cǐ shēn suī fù zài,gān yǔ suì shí piāo。

独立

何景明

鼓绝孤城掩,溪傍春事残。gǔ jué gū chéng yǎn,xī bàng chūn shì cán。
岸霞晴映树,汀雨暮生寒。àn xiá qíng yìng shù,tīng yǔ mù shēng hán。
风外看花尽,烟中望柳繁。fēng wài kàn huā jǐn,yān zhōng wàng liǔ fán。
静观时物变,独立思千端。jìng guān shí wù biàn,dú lì sī qiān duān。

袁秀才书院芍药

何景明

亦是倾城色,开仍傍杏坛。yì shì qīng chéng sè,kāi réng bàng xìng tán。
日迟深院落,风转曲阑干。rì chí shēn yuàn luò,fēng zhuǎn qū lán gàn。
不恨先桃李,皆言胜牡丹。bù hèn xiān táo lǐ,jiē yán shèng mǔ dān。
春华惟在此,游客好相看。chūn huá wéi zài cǐ,yóu kè hǎo xiāng kàn。

李秀才圃中牡丹

何景明

此地无车马,名花亦自开。cǐ dì wú chē mǎ,míng huā yì zì kāi。
何须照罗绮,但遣绝尘埃。hé xū zhào luó qǐ,dàn qiǎn jué chén āi。
近水红云绽,凭阑白日回。jìn shuǐ hóng yún zhàn,píng lán bái rì huí。
姚黄与魏紫,空向洛阳栽。yáo huáng yǔ wèi zǐ,kōng xiàng luò yáng zāi。

李秀才书屋冬菊花

何景明

万树皆零落,亭亭独自栽。wàn shù jiē líng luò,tíng tíng dú zì zāi。
根深饱霜雪,花好烂池台。gēn shēn bǎo shuāng xuě,huā hǎo làn chí tái。
短鬓烦相映,孤怀为尔来。duǎn bìn fán xiāng yìng,gū huái wèi ěr lái。
凡花与众草,岁暮不同开。fán huā yǔ zhòng cǎo,suì mù bù tóng kāi。

赵生书堂竹

何景明

爱尔书堂竹,青青耐久看。ài ěr shū táng zhú,qīng qīng nài jiǔ kàn。
到门帷一径,入院迥千竿。dào mén wéi yī jìng,rù yuàn jiǒng qiān gān。
两映炉烟细,霜生簟色寒。liǎng yìng lú yān xì,shuāng shēng diàn sè hán。
晚来幽独兴,题句刻琅玕。wǎn lái yōu dú xīng,tí jù kè láng gān。

何景明

野水无人地,寒梅独自开。yě shuǐ wú rén dì,hán méi dú zì kāi。
花疏间翠筱,树古积苍苔。huā shū jiān cuì xiǎo,shù gǔ jī cāng tái。
岭雪春潜至,林风香暗来。lǐng xuě chūn qián zhì,lín fēng xiāng àn lái。
一枝犹可折,横笛暮休哀。yī zhī yóu kě zhé,héng dí mù xiū āi。

怀贾长教坛上杏花

何景明

山城疏雨过,绿草暗庭阴。shān chéng shū yǔ guò,lǜ cǎo àn tíng yīn。
坐爱三春树,怀君双杏林。zuò ài sān chūn shù,huái jūn shuāng xìng lín。
日长鸣鸟至,风静落花深。rì zhǎng míng niǎo zhì,fēng jìng luò huā shēn。
怅望高坛上,何由共尔吟。chàng wàng gāo tán shàng,hé yóu gòng ěr yín。