古诗词

南柯子·秋夜遣怀,和陆芝仙

陈嘉

借病常耽睡,贪闲易惹愁。jiè bìng cháng dān shuì,tān xián yì rě chóu。
旧时影事到心头。jiù shí yǐng shì dào xīn tóu。
叹息韶华如水、付东流。tàn xī sháo huá rú shuǐ fù dōng liú。
香烬还重炷,帘垂不上钩。xiāng jìn hái zhòng zhù,lián chuí bù shàng gōu。
一星灯火黯妆楼。yī xīng dēng huǒ àn zhuāng lóu。
偏是风风雨雨、作深秋。piān shì fēng fēng yǔ yǔ zuò shēn qiū。

陈嘉

清广西荔浦人,字庆馀。咸丰、同治间从军镇压太平军及贵州苗民军。光绪间在越南击败法军,复文渊、谅山。官至贵州安义镇总兵。以创发卒于军,年未五十。谥勇烈。 陈嘉的作品>>

猜您喜欢

如梦令·春尽日闻杜宇声有感

陈嘉

试问春归何处。shì wèn chūn guī hé chù。
几度欲留不住。jǐ dù yù liú bù zhù。
楼上子规啼,似向东风说与。lóu shàng zi guī tí,shì xiàng dōng fēng shuō yǔ。
归去。guī qù。
归去。guī qù。
满院落红如雨。mǎn yuàn luò hóng rú yǔ。

蝶恋花·戊午秋晚寄外沪城

陈嘉

菊瘦黄荒秋意老。jú shòu huáng huāng qiū yì lǎo。
记得临行,曾说归期早。jì dé lín xíng,céng shuō guī qī zǎo。
转眼重阳都过了。zhuǎn yǎn zhòng yáng dōu guò le。
刀环数遍愁怀悄。dāo huán shù biàn chóu huái qiāo。
别后双娥慵不扫。bié hòu shuāng é yōng bù sǎo。
盼煞音书,喜听□尼报。pàn shā yīn shū,xǐ tīng ní bào。
况说他乡知己少。kuàng shuō tā xiāng zhī jǐ shǎo。
远游争似家居好。yuǎn yóu zhēng shì jiā jū hǎo。

好事近·己未冬月得外子崇川见寄词,知有归意,即用原韵为答

陈嘉

风雪近残年。fēng xuě jìn cán nián。
恁受别离滋味。nèn shòu bié lí zī wèi。
梦中倘许相随,奈关山迢递。mèng zhōng tǎng xǔ xiāng suí,nài guān shān tiáo dì。
亏它征雁带书来,珍重万金抵。kuī tā zhēng yàn dài shū lái,zhēn zhòng wàn jīn dǐ。
料得羁愁难遣,早商量归计。liào dé jī chóu nán qiǎn,zǎo shāng liàng guī jì。

洞仙歌

陈嘉

钱江东去,荡一枝柔橹。qián jiāng dōng qù,dàng yī zhī róu lǔ。
大好溪山快重睹。dà hǎo xī shān kuài zhòng dǔ。
算全家数口、同上租船,凝眺处,隔岸峰青无数。suàn quán jiā shù kǒu tóng shàng zū chuán,níng tiào chù,gé àn fēng qīng wú shù。
桃源今尚在,黄发垂髫,不识人间战争苦。táo yuán jīn shàng zài,huáng fā chuí tiáo,bù shí rén jiān zhàn zhēng kǔ。
即此是仙乡,千百年来,看鸡犬、桑麻如故。jí cǐ shì xiān xiāng,qiān bǎi nián lái,kàn jī quǎn sāng má rú gù。
问何日、扁舟赋归欤,待扫尽欃枪、片帆重度。wèn hé rì biǎn zhōu fù guī yú,dài sǎo jǐn chán qiāng piàn fān zhòng dù。
1912