古诗词

满江红·武昌纪游

魏元戴

诗句摩空,既留得、白云黄鹤。shī jù mó kōng,jì liú dé bái yún huáng hè。
又几辈、金戈铁马,英灵磅礴。yòu jǐ bèi jīn gē tiě mǎ,yīng líng bàng bó。
此派江山忒侥幸,我怀天地同牢落。cǐ pài jiāng shān tè jiǎo xìng,wǒ huái tiān dì tóng láo luò。
且振衣、禹稷古行宫,晴川阁。qiě zhèn yī yǔ jì gǔ xíng gōng,qíng chuān gé。
形胜地,通侯博。xíng shèng dì,tōng hóu bó。
凭吊处,丰碑卓。píng diào chù,fēng bēi zhuó。
顾瘦怯书生,茜纱衫薄。gù shòu qiè shū shēng,qiàn shā shān báo。
懒和髯苏说风月,欲寻小范言忧乐。lǎn hé rán sū shuō fēng yuè,yù xún xiǎo fàn yán yōu lè。
笑经年、三食武昌鱼,流霞嚼。xiào jīng nián sān shí wǔ chāng yú,liú xiá jué。

魏元戴

1867-1929,南昌县人。光绪二十九年进士,考功郎。 魏元戴的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天·戊辰元日,再用白石原调并韵

魏元戴

江草萋萋雨露新。jiāng cǎo qī qī yǔ lù xīn。
金盘泪满淡铜人。jīn pán lèi mǎn dàn tóng rén。
开关欲讼中央帝,知否人间怕见春。kāi guān yù sòng zhōng yāng dì,zhī fǒu rén jiān pà jiàn chūn。
耕栗里,啸苏门。gēng lì lǐ,xiào sū mén。
娑婆劫外定中身。suō pó jié wài dìng zhōng shēn。
朝来濯发晞余目,一卷黄庭草不真。cháo lái zhuó fā xī yú mù,yī juǎn huáng tíng cǎo bù zhēn。

齐天乐·恭题唐郑国文贞公御赞遗像及御铭象笏

魏元戴

悲怀历览孤忠像,文史须眉惨变。bēi huái lì lǎn gū zhōng xiàng,wén shǐ xū méi cǎn biàn。
妩媚丰神,凌烟黻舄,何意千秋惊见。wǔ mèi fēng shén,líng yān fú xì,hé yì qiān qiū jīng jiàn。
薇香手盥。wēi xiāng shǒu guàn。
更象笏摩挲,奎章炳焕。gèng xiàng hù mó sā,kuí zhāng bǐng huàn。
什袭云礽,章江神物应呵殿。shén xí yún réng,zhāng jiāng shén wù yīng hē diàn。
当年出民水火,有太原金甲,窦充归献。dāng nián chū mín shuǐ huǒ,yǒu tài yuán jīn jiǎ,dòu chōng guī xiàn。
佐命风云,批鳞肝胆,蔚矣治成贞观。zuǒ mìng fēng yún,pī lín gān dǎn,wèi yǐ zhì chéng zhēn guān。
天方瘥荐。tiān fāng chài jiàn。
尽盗贩黥髡,裂冠毁冕。jǐn dào fàn qíng kūn,liè guān huǐ miǎn。
血洒元黄,恨野无龙战。xuè sǎ yuán huáng,hèn yě wú lóng zhàn。

采桑子·己巳庚午自冬徂春,霜雪严凝,继以风雨,逸兄闷苦,有词。依调赓和

魏元戴

平生爱蹈孤山雪,木落江空。píng shēng ài dǎo gū shān xuě,mù luò jiāng kōng。
柳絮因风。liǔ xù yīn fēng。
一倍精神长化工。yī bèi jīng shén zhǎng huà gōng。
帘栊深窣庭轩敞,君拥炉红。lián lóng shēn sū tíng xuān chǎng,jūn yōng lú hóng。
我倚书丛。wǒ yǐ shū cóng。
六十翁怜七十翁。liù shí wēng lián qī shí wēng。

采桑子

魏元戴

茫茫天意何须问,多事灵均。máng máng tiān yì hé xū wèn,duō shì líng jūn。
杳矣南冥。yǎo yǐ nán míng。
倏忽何如浑沌情。shū hū hé rú hún dùn qíng。
树犹如此花无奈,老去春心。shù yóu rú cǐ huā wú nài,lǎo qù chūn xīn。
遁去天形。dùn qù tiān xíng。
风雨偏宜午夜闻。fēng yǔ piān yí wǔ yè wén。
34123