古诗词

丁香结

吕碧城

妙相波莹,华鬘风袅。miào xiāng bō yíng,huá mán fēng niǎo。
一笑拈花弹指。yī xiào niān huā dàn zhǐ。
记年时桑梓,传旧影、蘸渌裁缃摩拟。jì nián shí sāng zǐ,chuán jiù yǐng zhàn lù cái xiāng mó nǐ。
梦中寻断梦,梦飘断,水驿海澨。mèng zhōng xún duàn mèng,mèng piāo duàn,shuǐ yì hǎi shì。
无端还见,墨晕化入盈盈澜翠。wú duān hái jiàn,mò yūn huà rù yíng yíng lán cuì。
凝思。níng sī。
又劫历诸天,黯怯清游迤逦。yòu jié lì zhū tiān,àn qiè qīng yóu yí lǐ。
尘障消残,春花惜遍,此情难寄。chén zhàng xiāo cán,chūn huā xī biàn,cǐ qíng nán jì。
遥瀚低掠倦羽,自返莲台底。yáo hàn dī lüè juàn yǔ,zì fǎn lián tái dǐ。
有菡心灵净,依样污泥不滓。yǒu hàn xīn líng jìng,yī yàng wū ní bù zǐ。

吕碧城

吕碧城(1883-1943),女,安徽旌德人,原名贤锡,字遁天、明因,后改字圣因,法号宝莲,别署兰清、信芳词侣、晓珠等。清代山西省学政吕凤岐三女。母名严士瑜,工诗善画、颇有才名。幼承家学,七岁能作巨幅山水画,十二岁诗文俱已成篇。1903年春任天津《大公报》编辑,不久任天津女子师范学校校长。1918年赴美留学,就读于哥伦比亚大学,回国后在上海参加南社。与秋瑾为挚友,力倡女权运动,反对封建专制。所作诗词清丽明快,多写异域风情,饶有新意,颇得樊增祥激赏,誉之为“姑射婵娟子”,龙榆生称之为近三百年名家词之“殿军”。通晓英、法、德三国文字,精研释典,大力弘扬佛旨。著有《晓珠词》4卷、《欧美漫游录》、《名学浅说》、《文史纲要》、《美利坚建国史纲》等。 吕碧城的作品>>

猜您喜欢

无题三首

吕碧城

回文织锦苦萦思,想见修书下笔迟。huí wén zhī jǐn kǔ yíng sī,xiǎng jiàn xiū shū xià bǐ chí。
累幅何曾畅衷曲,从来宋玉只微词。lèi fú hé céng chàng zhōng qū,cóng lái sòng yù zhǐ wēi cí。

无题三首

吕碧城

宛转愁牵亿万丝,春来惊减旧腰支。wǎn zhuǎn chóu qiān yì wàn sī,chūn lái jīng jiǎn jiù yāo zhī。
枉求玉体长生诀,自效红蚕近死时。wǎng qiú yù tǐ zhǎng shēng jué,zì xiào hóng cán jìn sǐ shí。

两渡太平洋皆逢中秋

吕碧城

不许微云滓太空,万流澎湃拥蟾宫。bù xǔ wēi yún zǐ tài kōng,wàn liú pēng pài yōng chán gōng。
人天精契分明证,碧海青天又一逢。rén tiān jīng qì fēn míng zhèng,bì hǎi qīng tiān yòu yī féng。

精忠柏断片图为白葭居士题

吕碧城

两间有正气,常与木石缘。liǎng jiān yǒu zhèng qì,cháng yǔ mù shí yuán。
庸流悲物化,哲士悟薪传。yōng liú bēi wù huà,zhé shì wù xīn chuán。
干莫冶神剑,跃身炉火间。gàn mò yě shén jiàn,yuè shēn lú huǒ jiān。
巴蜀有贞妇,化石山之巅。bā shǔ yǒu zhēn fù,huà shí shān zhī diān。
鄂国精忠柏,遗留讵偶然。è guó jīng zhōng bǎi,yí liú jù ǒu rán。
当时誓报国,袒背忍镂镌。dāng shí shì bào guó,tǎn bèi rěn lòu juān。
今日馀此木,裂迹同斑阑。jīn rì yú cǐ mù,liè jì tóng bān lán。
赵祚三百载,驹逝如云烟。zhào zuò sān bǎi zài,jū shì rú yún yān。
不见天水碧,犹见苌血殷。bù jiàn tiān shuǐ bì,yóu jiàn cháng xuè yīn。
是知万乘重,不及一木坚。shì zhī wàn chéng zhòng,bù jí yī mù jiān。
近世道义丧,程子悲悁悁。jìn shì dào yì sàng,chéng zi bēi yuān yuān。
拾取且珍袭,咏叹追前贤。shí qǔ qiě zhēn xí,yǒng tàn zhuī qián xián。
传诵风国俗,懦立贪夫廉。chuán sòng fēng guó sú,nuò lì tān fū lián。
断片不盈尺,用以撑中原。duàn piàn bù yíng chǐ,yòng yǐ chēng zhōng yuán。

偶成

吕碧城

寒夜悄无声,虚廊走风叶。hán yè qiāo wú shēng,xū láng zǒu fēng yè。
忽忽疑有人,欲窥心转怯。hū hū yí yǒu rén,yù kuī xīn zhuǎn qiè。

出居庸关登万里长城二首

吕碧城

摩天拔地青巉巉,是何年月来人间。mó tiān bá dì qīng chán chán,shì hé nián yuè lái rén jiān。
浑疑娲后双蛾黛,染作长空两壁山。hún yí wā hòu shuāng é dài,rǎn zuò zhǎng kōng liǎng bì shān。
飙车一箭穿岩腹,四大皆黝幽难烛。biāo chē yī jiàn chuān yán fù,sì dà jiē yǒu yōu nán zhú。
石破天惊信有之,惟凭爆弹迁陵谷。shí pò tiān jīng xìn yǒu zhī,wéi píng bào dàn qiān líng gǔ。
万翠朝宗拱一关,山巅雉堞长蜿蜒。wàn cuì cháo zōng gǒng yī guān,shān diān zhì dié zhǎng wān yán。

出居庸关登万里长城二首

吕碧城

岧峣岂仅人踪绝,猿鸟欲度仍相遝。tiáo yáo qǐ jǐn rén zōng jué,yuán niǎo yù dù réng xiāng tà。
当时艰苦劳民力,荒陬亘古冤魂集。dāng shí jiān kǔ láo mín lì,huāng zōu gèn gǔ yuān hún jí。
得失全凭筹措间,有关不守嗟何益。dé shī quán píng chóu cuò jiān,yǒu guān bù shǒu jiē hé yì。
至今重译尽交通,抉尽藩篱一纸中。zhì jīn zhòng yì jǐn jiāo tōng,jué jǐn fān lí yī zhǐ zhōng。
金汤枉说天然险,地下千年哭祖龙。jīn tāng wǎng shuō tiān rán xiǎn,dì xià qiān nián kū zǔ lóng。

蔻山Caux赏雪歌

吕碧城

豆蔻山,在何处。dòu kòu shān,zài hé chù。
阿尔伯脉云中路。ā ěr bó mài yún zhōng lù。
阴霾寒锁春未来,忽放琪花千万树。yīn mái hán suǒ chūn wèi lái,hū fàng qí huā qiān wàn shù。
不辨南枝与北枝,乱射珠光颇银雾。bù biàn nán zhī yǔ běi zhī,luàn shè zhū guāng pǒ yín wù。
有客浑如鹤,无春亦见梅。yǒu kè hún rú hè,wú chūn yì jiàn méi。
天机寸织悉缟素,仙山片砾皆琼瑰。tiān jī cùn zhī xī gǎo sù,xiān shān piàn lì jiē qióng guī。
我御飞车印鸿雪,搴裳欲行雪没膝。wǒ yù fēi chē yìn hóng xuě,qiān shang yù xíng xuě méi xī。
且作炉边煨芋谈,同怜海上飘萍迹。qiě zuò lú biān wēi yù tán,tóng lián hǎi shàng piāo píng jì。
清游似此能有几,玄都重到亦可喜。qīng yóu shì cǐ néng yǒu jǐ,xuán dōu zhòng dào yì kě xǐ。
知在华严第几天,侧身四顾心茫然。zhī zài huá yán dì jǐ tiān,cè shēn sì gù xīn máng rán。
光迷银海通三界,须弥浩渺吾微芥。guāng mí yín hǎi tōng sān jiè,xū mí hào miǎo wú wēi jiè。
散乱天花著我身,霏琼滴粉将同化。sàn luàn tiān huā zhù wǒ shēn,fēi qióng dī fěn jiāng tóng huà。
愿化姑射仙姿莹,遗世辟谷圣之清。yuàn huà gū shè xiān zī yíng,yí shì pì gǔ shèng zhī qīng。
或化玉井之莲开太华,众芳俱属郐以下。huò huà yù jǐng zhī lián kāi tài huá,zhòng fāng jù shǔ kuài yǐ xià。
或化龙女入道坐跏趺,缟衣素帔庄而姝。huò huà lóng nǚ rù dào zuò jiā fū,gǎo yī sù pèi zhuāng ér shū。
嗟我凡骨那能修到此,但作冰砂玉屑培护琪花此山里。jiē wǒ fán gǔ nà néng xiū dào cǐ,dàn zuò bīng shā yù xiè péi hù qí huā cǐ shān lǐ。
更祝乾坤长此存虚白,倘教染色莫染赤。gèng zhù qián kūn zhǎng cǐ cún xū bái,tǎng jiào rǎn sè mò rǎn chì。
在天只许见珠霞,在地惟应见红萼。zài tiān zhǐ xǔ jiàn zhū xiá,zài dì wéi yīng jiàn hóng è。
如为春色到人间,莫教染作苌弘血。rú wèi chūn sè dào rén jiān,mò jiào rǎn zuò cháng hóng xuè。
五千盛会毗耶城,尽咳飞霙落瑶席。wǔ qiān shèng huì pí yé chéng,jǐn ké fēi yīng luò yáo xí。
吁嗟乎!东瞻华夏西欧美,劫馀未见天心悔。xū jiē hū!dōng zhān huá xià xī ōu měi,jié yú wèi jiàn tiān xīn huǐ。
龙蛇起陆遍中原,舻轴横空穷四海。lóng shé qǐ lù biàn zhōng yuán,lú zhóu héng kōng qióng sì hǎi。
瑞雪由来祓不祥,排云我欲呼真宰。ruì xuě yóu lái fú bù xiáng,pái yún wǒ yù hū zhēn zǎi。

梦云中一丹凤渐敛羽翮,经行而逝,惟见天际一飞艇,又忽坠落于邻宅,惊醒,诗以记之戊辰九月三十日志于日内瓦

吕碧城

凤兮凤兮德未衰,九苞耀采垂天来。fèng xī fèng xī dé wèi shuāi,jiǔ bāo yào cǎi chuí tiān lái。
倏然鹏程翔九万,不比孔雀五里一徘徊。shū rán péng chéng xiáng jiǔ wàn,bù bǐ kǒng què wǔ lǐ yī pái huái。
又如行空腾骥足,无劳风人我马歌虺隤。yòu rú xíng kōng téng jì zú,wú láo fēng rén wǒ mǎ gē huī tuí。
是凤是仙是梦影,但觉云光叆叇青旻开。shì fèng shì xiān shì mèng yǐng,dàn jué yún guāng ài dài qīng mín kāi。
我方神游兼目送,鹢退豹隐胡为哉。wǒ fāng shén yóu jiān mù sòng,yì tuì bào yǐn hú wèi zāi。
生当丧乱今何世,丹崦日暮红桐死。shēng dāng sàng luàn jīn hé shì,dān yān rì mù hóng tóng sǐ。
鹤鹳犹羞鸡鹜争,凤麟岂兆河图瑞。hè guàn yóu xiū jī wù zhēng,fèng lín qǐ zhào hé tú ruì。
文翥和锵一笑逢,付与华胥为游戏。wén zhù hé qiāng yī xiào féng,fù yǔ huá xū wèi yóu xì。
色相匆匆转瞬消,飞艎天末遥相继。sè xiāng cōng cōng zhuǎn shùn xiāo,fēi huáng tiān mò yáo xiāng jì。
我犹列子曾御风,前尘入梦原非异。wǒ yóu liè zi céng yù fēng,qián chén rù mèng yuán fēi yì。
忆昔扬舲驶太空,朝发罗马夕奥匈。yì xī yáng líng shǐ tài kōng,cháo fā luó mǎ xī ào xiōng。
俯瞰邦国如结衲,横掠山岳如转蓬。fǔ kàn bāng guó rú jié nà,héng lüè shān yuè rú zhuǎn péng。
上界下界白云海,千朵万朵碧芙蓉。shàng jiè xià jiè bái yún hǎi,qiān duǒ wàn duǒ bì fú róng。
丰隆肆威曜灵灼,光使目眯声耳聋。fēng lóng sì wēi yào líng zhuó,guāng shǐ mù mī shēng ěr lóng。
机声一叶能遒劲,捭阖浩荡穿鸿蒙。jī shēng yī yè néng qiú jìn,bǎi hé hào dàng chuān hóng méng。
当时疏懒无诗纪,今摭残梦为补未竟工。dāng shí shū lǎn wú shī jì,jīn zhí cán mèng wèi bǔ wèi jìng gōng。
或云敛翮堕艇非佳谶,我闻斯语瓠犀粲。huò yún liǎn hé duò tǐng fēi jiā chèn,wǒ wén sī yǔ hù xī càn。
前贤籀理齐彭殇,况属幻梦难凭验。qián xián zhòu lǐ qí péng shāng,kuàng shǔ huàn mèng nán píng yàn。
纵教铩羽甘为凤,便使摧机甘为舰。zòng jiào shā yǔ gān wèi fèng,biàn shǐ cuī jī gān wèi jiàn。
但期天上驻精魂,岂向人间论修短。dàn qī tiān shàng zhù jīng hún,qǐ xiàng rén jiān lùn xiū duǎn。
129«3456789