古诗词

三台·令洞庭杂兴

董元恺

销夏山林城市,中春剖橘搓橙。xiāo xià shān lín chéng shì,zhōng chūn pōu jú cuō chéng。
一叶舟浮个个,前帆阁带盈盈。yī yè zhōu fú gè gè,qián fān gé dài yíng yíng。

董元恺

清江苏长洲人,字舜民。顺治十七年举人。后遭诖误,际遇坎坷,故其词激昂哀怨。有《苍梧词》。 董元恺的作品>>

猜您喜欢

双调望江南西湖曲十首

董元恺

湖上水,风起浪纹平。hú shàng shuǐ,fēng qǐ làng wén píng。
几叶丝垂鹅子淡,半篙烟染鸭头清。jǐ yè sī chuí é zi dàn,bàn gāo yān rǎn yā tóu qīng。
镜里放船行。jìng lǐ fàng chuán xíng。
珠帘卷,初映晓妆成。zhū lián juǎn,chū yìng xiǎo zhuāng chéng。
翠聚两峰眉黛簇,碧含一水眼波明。cuì jù liǎng fēng méi dài cù,bì hán yī shuǐ yǎn bō míng。
荇藻更交横。xìng zǎo gèng jiāo héng。

双调望江南西湖曲十首

董元恺

湖上月,风露满身幽。hú shàng yuè,fēng lù mǎn shēn yōu。
银汉直垂千顷碧,琉璃冷浸一天秋。yín hàn zhí chuí qiān qǐng bì,liú lí lěng jìn yī tiān qiū。
长啸倚楼头。zhǎng xiào yǐ lóu tóu。
三潭好,辍棹且夷犹。sān tán hǎo,chuò zhào qiě yí yóu。
弄影欲骑鹏翼去,清光偏共酒樽留。nòng yǐng yù qí péng yì qù,qīng guāng piān gòng jiǔ zūn liú。
易值此宵不。yì zhí cǐ xiāo bù。

双调望江南西湖曲十首

董元恺

湖上柳,低傍六桥移。hú shàng liǔ,dī bàng liù qiáo yí。
罗幔暗窥慵望眼,画帘高卷细舒眉。luó màn àn kuī yōng wàng yǎn,huà lián gāo juǎn xì shū méi。
玉笛不胜吹。yù dí bù shèng chuī。
谁攀折,才起欲眠时。shuí pān zhé,cái qǐ yù mián shí。
乱掷莺梭惊两两,轻翻燕剪几丝丝。luàn zhì yīng suō jīng liǎng liǎng,qīng fān yàn jiǎn jǐ sī sī。
肠断柳枝词。cháng duàn liǔ zhī cí。

双调望江南西湖曲十首

董元恺

湖上花,掩映绿窗纱。hú shàng huā,yǎn yìng lǜ chuāng shā。
曲院风摇仙子步,苏堤春醉美人家。qū yuàn fēng yáo xiān zi bù,sū dī chūn zuì měi rén jiā。
烂漫自交加。làn màn zì jiāo jiā。
堪竞赏,开遍海棠花。kān jìng shǎng,kāi biàn hǎi táng huā。
晓起一枝和露折,午阴几树带溪斜。xiǎo qǐ yī zhī hé lù zhé,wǔ yīn jǐ shù dài xī xié。
十里灿晴霞。shí lǐ càn qíng xiá。

双调望江南西湖曲十首

董元恺

湖上女,三五唤同群。hú shàng nǚ,sān wǔ huàn tóng qún。
浮渲梳头花样髻,轻拖窣地月华裙。fú xuàn shū tóu huā yàng jì,qīng tuō sū dì yuè huá qún。
低拜岳王坟。dī bài yuè wáng fén。
回步屧,敛袂向湖滨。huí bù xiè,liǎn mèi xiàng hú bīn。
力怯却嫌夫婿隔,路欹微向侍儿嗔。lì qiè què xián fū xù gé,lù yī wēi xiàng shì ér chēn。
宜笑总宜颦。yí xiào zǒng yí pín。

双调望江南西湖曲十首

董元恺

湖上草,漠漠复迢迢。hú shàng cǎo,mò mò fù tiáo tiáo。
绣陌浓铺罗绮席,香尘暗惹绿裙腰。xiù mò nóng pù luó qǐ xí,xiāng chén àn rě lǜ qún yāo。
凭遍木兰桡。píng biàn mù lán ráo。
寒食近,第一映波桥。hán shí jìn,dì yī yìng bō qiáo。
斜影铁嘶金勒动,泪痕珠送纸钱烧。xié yǐng tiě sī jīn lēi dòng,lèi hén zhū sòng zhǐ qián shāo。
著处梦魂消。zhù chù mèng hún xiāo。

双调望江南西湖曲十首

董元恺

湖上雨,景色淡空蒙。hú shàng yǔ,jǐng sè dàn kōng méng。
几处楼台迷倒影,满溪烟树失高峰。jǐ chù lóu tái mí dào yǐng,mǎn xī yān shù shī gāo fēng。
曲港小船通。qū gǎng xiǎo chuán tōng。
西泠路,千涧响淙淙。xī líng lù,qiān jiàn xiǎng cóng cóng。
破竹泉高天界水,翻经声和上方钟。pò zhú quán gāo tiān jiè shuǐ,fān jīng shēng hé shàng fāng zhōng。
游屐片云封。yóu jī piàn yún fēng。

双调望江南西湖曲十首

董元恺

湖上舫,红粉漾晴空。hú shàng fǎng,hóng fěn yàng qíng kōng。
绣幕微褰清影里,纱窗半启碧波中。xiù mù wēi qiān qīng yǐng lǐ,shā chuāng bàn qǐ bì bō zhōng。
小泊断桥东。xiǎo pō duàn qiáo dōng。
凭栏望,心事暗惺忪。píng lán wàng,xīn shì àn xīng sōng。
六曲银屏妆镜晓,一帘春水黛痕浓。liù qū yín píng zhuāng jìng xiǎo,yī lián chūn shuǐ dài hén nóng。
摇入藕花丛。yáo rù ǒu huā cóng。

双调望江南西湖曲十首

董元恺

湖上酒,日带杖头钱。hú shàng jiǔ,rì dài zhàng tóu qián。
竹叶杯浮桃叶伎,梨花春酿杏花天。zhú yè bēi fú táo yè jì,lí huā chūn niàng xìng huā tiān。
一醉酒家眠。yī zuì jiǔ jiā mián。
停觞处,珍重客中餐。tíng shāng chù,zhēn zhòng kè zhōng cān。
底事沉吟又如笑,几回温却又重寒。dǐ shì chén yín yòu rú xiào,jǐ huí wēn què yòu zhòng hán。
愁绪忽漫漫。chóu xù hū màn màn。

双调望江南西湖曲十首

董元恺

湖上雪,六出正弥漫。hú shàng xuě,liù chū zhèng mí màn。
白尽青山绿鬓改,银装琼砌玉楼寒。bái jǐn qīng shān lǜ bìn gǎi,yín zhuāng qióng qì yù lóu hán。
翠袖倚栏杆。cuì xiù yǐ lán gān。
乘兴去,凄断六桥湾。chéng xīng qù,qī duàn liù qiáo wān。
苏小梦迷油壁杳,林逋魂绕暗香闲。sū xiǎo mèng mí yóu bì yǎo,lín bū hún rào àn xiāng xián。
斜湿酒旗还。xié shī jiǔ qí hái。

鹧鸪天·灯前花影

董元恺

醒写精神醉写容。xǐng xiě jīng shén zuì xiě róng。
柔枝无力倚帘栊。róu zhī wú lì yǐ lián lóng。
衬将皓月分肥瘦,笼得轻烟别淡浓。chèn jiāng hào yuè fēn féi shòu,lóng dé qīng yān bié dàn nóng。
青镜畔,碧纱中。qīng jìng pàn,bì shā zhōng。
兰膏烧彻转玲珑。lán gāo shāo chè zhuǎn líng lóng。
欲教移入罗帏里,好把红缸照院东。yù jiào yí rù luó wéi lǐ,hǎo bǎ hóng gāng zhào yuàn dōng。

鹧鸪天·灯前花影

董元恺

金波滟滟玉缸融。jīn bō yàn yàn yù gāng róng。
碧蕊离离白路浓。bì ruǐ lí lí bái lù nóng。
笑剔芳心凝兔影,暗添喜色映蟾宫。xiào tī fāng xīn níng tù yǐng,àn tiān xǐ sè yìng chán gōng。
银汉北,画堂东。yín hàn běi,huà táng dōng。
花开偏照百花丛。huā kāi piān zhào bǎi huā cóng。
嫦娥此夜休垂泪,落尽垂珠一穗中。cháng é cǐ yè xiū chuí lèi,luò jǐn chuí zhū yī suì zhōng。

瑞鹧鸪·闺情,集唐诗

董元恺

日照深红几树丝。rì zhào shēn hóng jǐ shù sī。
只应闲看一枝枝。zhǐ yīng xián kàn yī zhī zhī。
孤溪月满维舟夜,分隔休灯灭烛时。gū xī yuè mǎn wéi zhōu yè,fēn gé xiū dēng miè zhú shí。
多为过防成后悔,谁怜梦好转相思。duō wèi guò fáng chéng hòu huǐ,shuí lián mèng hǎo zhuǎn xiāng sī。
纤腰舞尽春杨柳,惟有春风仔细知。xiān yāo wǔ jǐn chūn yáng liǔ,wéi yǒu chūn fēng zǎi xì zhī。

鹧鸪天·闻鹧鸪

董元恺

楚水吴山何限情。chǔ shuǐ wú shān hé xiàn qíng。
透花窥鸟最分明。tòu huā kuī niǎo zuì fēn míng。
惟奈瘴烟笼饮啄,亦悔梅岭阻归程。wéi nài zhàng yān lóng yǐn zhuó,yì huǐ méi lǐng zǔ guī chéng。
一片雨,五音清。yī piàn yǔ,wǔ yīn qīng。
无那春风欲送行。wú nà chūn fēng yù sòng xíng。
秦人只解歌为曲,歌按秦楼梦不成。qín rén zhǐ jiě gē wèi qū,gē àn qín lóu mèng bù chéng。

鹧鸪天·闻鹧鸪

董元恺

弱柳千条杏一枝。ruò liǔ qiān tiáo xìng yī zhī。
已凉天气未寒时。yǐ liáng tiān qì wèi hán shí。
故将别泪和乡泪,莫遣佳期更后期。gù jiāng bié lèi hé xiāng lèi,mò qiǎn jiā qī gèng hòu qī。
两不见,暗相思。liǎng bù jiàn,àn xiāng sī。
浅深更漏妾偏知。qiǎn shēn gèng lòu qiè piān zhī。
低头闷把衣襟撚,为报春风且莫吹。dī tóu mèn bǎ yī jīn niǎn,wèi bào chūn fēng qiě mò chuī。