古诗词

荷叶杯·闺夜

董元恺

卷起一帘清景。juǎn qǐ yī lián qīng jǐng。
孤影。gū yǐng。
小胆怯空庭。xiǎo dǎn qiè kōng tíng。
乱竹萧萧响画屏。luàn zhú xiāo xiāo xiǎng huà píng。
听么听。tīng me tīng。
听么听。tīng me tīng。

董元恺

清江苏长洲人,字舜民。顺治十七年举人。后遭诖误,际遇坎坷,故其词激昂哀怨。有《苍梧词》。 董元恺的作品>>

猜您喜欢

锦缠道·泛太湖

董元恺

万顷琉璃,著我扁舟一叶。wàn qǐng liú lí,zhù wǒ biǎn zhōu yī yè。
溯流光、高歌击楫。sù liú guāng gāo gē jī jí。
恍疑天上乘槎入。huǎng yí tiān shàng chéng chá rù。
破浪凭虚,稳泛鱼龙宅。pò làng píng xū,wěn fàn yú lóng zhái。
望苕霅烟迷,洞庭云黑。wàng sháo zhà yān mí,dòng tíng yún hēi。
任滔滔、五湖南北。rèn tāo tāo wǔ hú nán běi。
听榜人遥起渔歌指,风波处处,总付霜天笛。tīng bǎng rén yáo qǐ yú gē zhǐ,fēng bō chù chù,zǒng fù shuāng tiān dí。

卖花声春晚,和纪伯紫韵

董元恺

落尽樱桃,万点花飞一片。luò jǐn yīng táo,wàn diǎn huā fēi yī piàn。
绣窗闲、初停针线。xiù chuāng xián chū tíng zhēn xiàn。
无情蜂蝶,争趁芳尘软。wú qíng fēng dié,zhēng chèn fāng chén ruǎn。
下香阶,欲扶还倦。xià xiāng jiē,yù fú hái juàn。
游丝飞絮,好任东风吹转。yóu sī fēi xù,hǎo rèn dōng fēng chuī zhuǎn。
恨垂杨、空庭又晚。hèn chuí yáng kōng tíng yòu wǎn。
遥山暮雨,泪染春江面。yáo shān mù yǔ,lèi rǎn chūn jiāng miàn。
倚妆楼,罗帷频卷。yǐ zhuāng lóu,luó wéi pín juǎn。

解佩令·咏柳

董元恺

波纹漾漾,春阴楚楚。bō wén yàng yàng,chūn yīn chǔ chǔ。
看青青、青垂树树。kàn qīng qīng qīng chuí shù shù。
暖暖寒寒,酝酿出、花花絮絮。nuǎn nuǎn hán hán,yùn niàng chū huā huā xù xù。
又难禁、风风雨雨。yòu nán jìn fēng fēng yǔ yǔ。
棱棱腰瘦,纤纤眉妩,恨依依、飘飘如许。léng léng yāo shòu,xiān xiān méi wǔ,hèn yī yī piāo piāo rú xǔ。
点点飞飞,肠断绝、丝丝缕缕。diǎn diǎn fēi fēi,cháng duàn jué sī sī lǚ lǚ。
却无端、朝朝暮暮。què wú duān cháo cháo mù mù。

感皇恩·感悟

董元恺

江海一微尘,长安棋局。jiāng hǎi yī wēi chén,zhǎng ān qí jú。
莫向槐安论荣辱。mò xiàng huái ān lùn róng rǔ。
轻肥跃马,四十三年何速。qīng féi yuè mǎ,sì shí sān nián hé sù。
黑甜馀半枕、黄粱熟。hēi tián yú bàn zhěn huáng liáng shú。
安步当车,晚食当肉。ān bù dāng chē,wǎn shí dāng ròu。
五柳七松并孤竹。wǔ liǔ qī sōng bìng gū zhú。
楞伽堆案,任彼辕驹局促。léng gā duī àn,rèn bǐ yuán jū jú cù。
萧然束缚去、荒山足。xiāo rán shù fù qù huāng shān zú。

看花回饮李太史维饶庭中赏桂

董元恺

司马家声旧谪仙。sī mǎ jiā shēng jiù zhé xiān。
才藻翩翩。cái zǎo piān piān。
广寒宫里飘金粟,向小山新撤金莲。guǎng hán gōng lǐ piāo jīn sù,xiàng xiǎo shān xīn chè jīn lián。
无声清露冷,香满晴天。wú shēng qīng lù lěng,xiāng mǎn qíng tiān。
独招隐士共婵娟。dú zhāo yǐn shì gòng chán juān。
绮席琼筵。qǐ xí qióng yán。
绿映雕盘黄映酒,殷勤刻烛抽笺。lǜ yìng diāo pán huáng yìng jiǔ,yīn qín kè zhú chōu jiān。
自惭偃蹇客,烂醉花砖。zì cán yǎn jiǎn kè,làn zuì huā zhuān。

青玉案·蓉湖蟹

董元恺

芙蓉零落秋光断。fú róng líng luò qiū guāng duàn。
深巷初成曲簖。shēn xiàng chū chéng qū duàn。
郭索横行清水岸。guō suǒ héng xíng qīng shuǐ àn。
无肠应月,有心附火,芒稻输筐满。wú cháng yīng yuè,yǒu xīn fù huǒ,máng dào shū kuāng mǎn。
文登十二原无算。wén dēng shí èr yuán wú suàn。
此处蝤蛑堪与伴。cǐ chù qiú móu kān yǔ bàn。
斫雪含黄名独冠。zhuó xuě hán huáng míng dú guān。
携来玉爪,持来左手,风味东篱畔。xié lái yù zhǎo,chí lái zuǒ shǒu,fēng wèi dōng lí pàn。

青玉案·蓉湖蟹

董元恺

湖波万顷明如练。hú bō wàn qǐng míng rú liàn。
虾菜寻常堪贱。xiā cài xún cháng kān jiàn。
水母空教无目见。shuǐ mǔ kōng jiào wú mù jiàn。
编诸绳缕,牵来笭网,早向冰盘荐。biān zhū shéng lǚ,qiān lái líng wǎng,zǎo xiàng bīng pán jiàn。
为姑为妾应红遍。wèi gū wèi qiè yīng hóng biàn。
偏此处沙虹色变。piān cǐ chù shā hóng sè biàn。
玉鬣冰肌风格擅。yù liè bīng jī fēng gé shàn。
真堪佐酒,还宜下箸,好共霜橙片。zhēn kān zuǒ jiǔ,hái yí xià zhù,hǎo gòng shuāng chéng piàn。

青玉案·蓉湖蟹

董元恺

片帆日落孤云细。piàn fān rì luò gū yún xì。
野岸扁舟同系。yě àn biǎn zhōu tóng xì。
岱色云迷峰影翠。dài sè yún mí fēng yǐng cuì。
断垣荒藓,古祠深树,极目烟波际。duàn yuán huāng xiǎn,gǔ cí shēn shù,jí mù yān bō jì。
沧州沽酒依稀记。cāng zhōu gū jiǔ yī xī jì。
曾几日都成往事。céng jǐ rì dōu chéng wǎng shì。
草屋斜扉灯火蔽。cǎo wū xié fēi dēng huǒ bì。
青帘高卷,玉绳低度,难博村醪醉。qīng lián gāo juǎn,yù shéng dī dù,nán bó cūn láo zuì。

殢人娇春雨

董元恺

无限春情,细雨丝丝如织。wú xiàn chūn qíng,xì yǔ sī sī rú zhī。
带瞑连阴天做黑。dài míng lián yīn tiān zuò hēi。
红尘紫陌,染就迷离色。hóng chén zǐ mò,rǎn jiù mí lí sè。
阑干外、困柳欺花无力。lán gàn wài kùn liǔ qī huā wú lì。
此际佳人,泪痕同湿。cǐ jì jiā rén,lèi hén tóng shī。
低飞燕子偏怜惜。dī fēi yàn zi piān lián xī。
乍眠还醒,往事难重忆。zhà mián hái xǐng,wǎng shì nán zhòng yì。
频怅望、芳草王孙消息。pín chàng wàng fāng cǎo wáng sūn xiāo xī。

两同心得内寄诗

董元恺

双鸿郑重,尺鲤殷勤。shuāng hóng zhèng zhòng,chǐ lǐ yīn qín。
乌丝展、寄来清泪,银钩划、蹄隐残痕。wū sī zhǎn jì lái qīng lèi,yín gōu huà tí yǐn cán hén。
还反覆,模糊小篆,依约螺纹。hái fǎn fù,mó hú xiǎo zhuàn,yī yuē luó wén。
读罢别离情绪,字字销魂。dú bà bié lí qíng xù,zì zì xiāo hún。
黄姑恨、曲拈红豆,绿窗语、烛映青樽。huáng gū hèn qū niān hóng dòu,lǜ chuāng yǔ zhú yìng qīng zūn。
每记得,客函时启,粉墨常新。měi jì dé,kè hán shí qǐ,fěn mò cháng xīn。

凤凰阁闺忆

董元恺

记海棠开后,别郎时节。jì hǎi táng kāi hòu,bié láng shí jié。
郎归经岁无消息。láng guī jīng suì wú xiāo xī。
那更春城烽火,伤心行客。nà gèng chūn chéng fēng huǒ,shāng xīn xíng kè。
揾珠泪、梦魂愁绝。wèn zhū lèi mèng hún chóu jué。
寄语平安,犹自离肠百结。jì yǔ píng ān,yóu zì lí cháng bǎi jié。
堪怜一纸千山隔。kān lián yī zhǐ qiān shān gé。
地北天南,处处暮云萧瑟。dì běi tiān nán,chù chù mù yún xiāo sè。
又不禁、杜鹃声咽。yòu bù jìn dù juān shēng yàn。

凤凰阁闺忆

董元恺

恰平分风月,半瓢孙子。qià píng fēn fēng yuè,bàn piáo sūn zi。
沧州半壁堆图史。cāng zhōu bàn bì duī tú shǐ。
只为求全,莫必得半而止。zhǐ wèi qiú quán,mò bì dé bàn ér zhǐ。
算容膝、只应如此。suàn róng xī zhǐ yīng rú cǐ。
廉让之间,着我于中位置。lián ràng zhī jiān,zhe wǒ yú zhōng wèi zhì。
我生适志耳。wǒ shēng shì zhì ěr。
瓠落无成,剖尽茫茫底事。hù luò wú chéng,pōu jǐn máng máng dǐ shì。
君莫笑、一枝足矣。jūn mò xiào yī zhī zú yǐ。

佳人醉本事

董元恺

绣户轻绡低卷。xiù hù qīng xiāo dī juǎn。
翠帐春情难遣。cuì zhàng chūn qíng nán qiǎn。
正一樽引满。zhèng yī zūn yǐn mǎn。
四肢微入,玉慵香软。sì zhī wēi rù,yù yōng xiāng ruǎn。
倒镜红潮初晕,溜横波、粉腻桃花片。dào jìng hóng cháo chū yūn,liū héng bō fěn nì táo huā piàn。
鬓松钗亸。bìn sōng chāi duǒ。
娇倚郎扶,憨嫌婢见,笑影流苏颤。jiāo yǐ láng fú,hān xián bì jiàn,xiào yǐng liú sū chàn。
春流浅。chūn liú qiǎn。
频携茗碗。pín xié míng wǎn。
好梦今宵未选。hǎo mèng jīn xiāo wèi xuǎn。

月上海棠·送别

董元恺

杜鹃声里垂杨暮。dù juān shēng lǐ chuí yáng mù。
恨匆匆、远送郎行处。hèn cōng cōng yuǎn sòng láng xíng chù。
握手临岐,欲将双泪啼为雨。wò shǒu lín qí,yù jiāng shuāng lèi tí wèi yǔ。
留君住。liú jūn zhù。
博得片时欢聚。bó dé piàn shí huān jù。
片时无计堪留住。piàn shí wú jì kān liú zhù。
奈东风、反把郎吹去。nài dōng fēng fǎn bǎ láng chuī qù。
妾靠东风,今朝却被东风误。qiè kào dōng fēng,jīn cháo què bèi dōng fēng wù。
落花飞絮。luò huā fēi xù。
都是相思路。dōu shì xiāng sī lù。

天仙子·闺情,集唐诗

董元恺

二八三五闺心切。èr bā sān wǔ guī xīn qiè。
行拾落花比容色。xíng shí luò huā bǐ róng sè。
却愁红粉泪痕生,长思忆。què chóu hóng fěn lèi hén shēng,zhǎng sī yì。
何可得。hé kě dé。
惟有风光与踪迹。wéi yǒu fēng guāng yǔ zōng jì。
夜半酒醒凭槛立。yè bàn jiǔ xǐng píng kǎn lì。
暗想仪形执刀尺。àn xiǎng yí xíng zhí dāo chǐ。
谁怜梦好转相思,魂欲绝。shuí lián mèng hǎo zhuǎn xiāng sī,hún yù jué。
涕如雪。tì rú xuě。
凉月清辉满床席。liáng yuè qīng huī mǎn chuáng xí。