古诗词

登飞来寺示僧无名

张吉

山寺濒江俯江岸,游人今古纷无算。shān sì bīn jiāng fǔ jiāng àn,yóu rén jīn gǔ fēn wú suàn。
我是朝辞蒙?湾,投宿空门夜刚半。wǒ shì cháo cí méng wān,tóu sù kōng mén yè gāng bàn。
鸡声喔喔度寒流,日出烟生晓凌乱。jī shēng ō ō dù hán liú,rì chū yān shēng xiǎo líng luàn。
着冠束带蹑苔磴,道谒山僧来不缓。zhe guān shù dài niè tái dèng,dào yè shān sēng lái bù huǎn。
初登凡骨疑可仙,再登世态惊冰泮。chū dēng fán gǔ yí kě xiān,zài dēng shì tài jīng bīng pàn。
扶倦终登最上头,心知手可扪霄汉。fú juàn zhōng dēng zuì shàng tóu,xīn zhī shǒu kě mén xiāo hàn。
声声木末轰高唱,脚脚云头检清玩。shēng shēng mù mò hōng gāo chàng,jiǎo jiǎo yún tóu jiǎn qīng wán。
刻玉铺金法相躯,碧狮粉象真宗伴。kè yù pù jīn fǎ xiāng qū,bì shī fěn xiàng zhēn zōng bàn。
山僧煮茗供我毕,肺腑清如挹霜灒。shān sēng zhǔ míng gōng wǒ bì,fèi fǔ qīng rú yì shuāng zàn。
听话萧梁奉佛年,象教辉光尤焕烂。tīng huà xiāo liáng fèng fú nián,xiàng jiào huī guāng yóu huàn làn。
不见江宁古佛宫,飞来远翥排空翰。bù jiàn jiāng níng gǔ fú gōng,fēi lái yuǎn zhù pái kōng hàn。
梅关一角今尚在,来往行人得奇观。méi guān yī jiǎo jīn shàng zài,lái wǎng xíng rén dé qí guān。
德僧茗饮耻僧言,掩面休辞赭面汗。dé sēng míng yǐn chǐ sēng yán,yǎn miàn xiū cí zhě miàn hàn。
下来独背松阴语,看汲清滩事樵爨。xià lái dú bèi sōng yīn yǔ,kàn jí qīng tān shì qiáo cuàn。
叹息山僧苦死迷,流沙弱水何漫漶。tàn xī shān sēng kǔ sǐ mí,liú shā ruò shuǐ hé màn huàn。

张吉

明江西馀干人,字克修,号翼斋,别号古城。成化十七年进士。授工部主事,官至贵州布政使。精研诸经及宋儒著作。尝曰“不读五经,遇事便觉窒碍”。有《陆学订疑》、《古城集》。 张吉的作品>>

猜您喜欢

答李子长雨中遣怀

张吉

翛翛万竹禅龛,冉冉孤云石壁。xiāo xiāo wàn zhú chán kān,rǎn rǎn gū yún shí bì。
不是鼾声若雷,怎得先生消息。bù shì hān shēng ruò léi,zěn dé xiān shēng xiāo xī。

答李子长雨中遣怀

张吉

叹息崇朝阴雨,半为花靥销魂。tàn xī chóng cháo yīn yǔ,bàn wèi huā yè xiāo hún。
试学结趺端坐,超然便到黄昏。shì xué jié fū duān zuò,chāo rán biàn dào huáng hūn。

茅林八景为姜太守题大山拥翠

张吉

芳草蘧蘧蝶梦,碧云杳杳鸡声。fāng cǎo qú qú dié mèng,bì yún yǎo yǎo jī shēng。
恰好幽人睡起,一来一往心情。qià hǎo yōu rén shuì qǐ,yī lái yī wǎng xīn qíng。

茅林八景为姜太守题大山拥翠

张吉

流水湾回几曲,伊人宛在中心。liú shuǐ wān huí jǐ qū,yī rén wǎn zài zhōng xīn。
静对绿漪滟滟,笑捐黼黻文章。jìng duì lǜ yī yàn yàn,xiào juān fǔ fú wén zhāng。

茅林八景为姜太守题大山拥翠

张吉

细雨斜风弥月,剩水残山几分。xì yǔ xié fēng mí yuè,shèng shuǐ cán shān jǐ fēn。
醉卧白头浪里,茫茫烟草黄昏。zuì wò bái tóu làng lǐ,máng máng yān cǎo huáng hūn。

茅林八景为姜太守题大山拥翠

张吉

冉冉轻云几叶,弯弯缺月半规。rǎn rǎn qīng yún jǐ yè,wān wān quē yuè bàn guī。
坐断清宵何许,烟钟长短来时。zuò duàn qīng xiāo hé xǔ,yān zhōng zhǎng duǎn lái shí。

茅林八景为姜太守题大山拥翠

张吉

我忆茅林深处,泠然一掬寒湫。wǒ yì máo lín shēn chù,líng rán yī jū hán jiǎo。
山月娟娟相照,何人独抱清秋。shān yuè juān juān xiāng zhào,hé rén dú bào qīng qiū。

茅林八景为姜太守题大山拥翠

张吉

一犁泽泽东郊,卷得飞云千尺。yī lí zé zé dōng jiāo,juǎn dé fēi yún qiān chǐ。
孟浪裁为舞衣,拂拭尧天春色。mèng làng cái wèi wǔ yī,fú shì yáo tiān chūn sè。

茅林八景为姜太守题大山拥翠

张吉

欲识苦吟心事,公髭日断几茎。yù shí kǔ yín xīn shì,gōng zī rì duàn jǐ jīng。
幽竹翛翛绕屋,闲中月色风声。yōu zhú xiāo xiāo rào wū,xián zhōng yuè sè fēng shēng。

茅林八景为姜太守题大山拥翠

张吉

先生终日忘餐,细嚼古人糟粕。xiān shēng zhōng rì wàng cān,xì jué gǔ rén zāo pò。
欲觅道腴一真,休与筌蹄相约。yù mì dào yú yī zhēn,xiū yǔ quán tí xiāng yuē。