古诗词

蝶恋花·花朝和内

董元恺

屈指春光将过半。qū zhǐ chūn guāng jiāng guò bàn。
又是花朝,花信春莺唤。yòu shì huā cháo,huā xìn chūn yīng huàn。
情绪繁花花影乱。qíng xù fán huā huā yǐng luàn。
护花花下将花看。hù huā huā xià jiāng huā kàn。
拈花笑倩如花伴。niān huā xiào qiàn rú huā bàn。
细读花间,花也应肠断。xì dú huā jiān,huā yě yīng cháng duàn。
花落花开花事换。huā luò huā kāi huā shì huàn。
编成花史山妻管。biān chéng huā shǐ shān qī guǎn。

董元恺

清江苏长洲人,字舜民。顺治十七年举人。后遭诖误,际遇坎坷,故其词激昂哀怨。有《苍梧词》。 董元恺的作品>>

猜您喜欢

南乡子·下第别诸同年出都

董元恺

格磔鹧鸪啼。gé zhé zhè gū tí。
暖戏平芜锦翼齐。nuǎn xì píng wú jǐn yì qí。
日晚长烟高岸近,峰低。rì wǎn zhǎng yān gāo àn jìn,fēng dī。
苦竹岭头人未归。kǔ zhú lǐng tóu rén wèi guī。
此路不堪迷。cǐ lù bù kān mí。
一向南飞又北飞。yī xiàng nán fēi yòu běi fēi。
惆怅一年春又去,依依。chóu chàng yī nián chūn yòu qù,yī yī。
莫动哀吟易惨凄。mò dòng āi yín yì cǎn qī。

南乡子·下第别诸同年出都

董元恺

俯首视烟霞。fǔ shǒu shì yān xiá。
云蔽长安路更赊。yún bì zhǎng ān lù gèng shē。
藜杖移时挑细药,幽花。lí zhàng yí shí tiāo xì yào,yōu huā。
洞口人家日易斜。dòng kǒu rén jiā rì yì xié。
不得问丹砂。bù dé wèn dān shā。
席上馀杯对早茶。xí shàng yú bēi duì zǎo chá。
销得人间无限事,南华。xiāo dé rén jiān wú xiàn shì,nán huá。
斗觉霜毛一半加。dòu jué shuāng máo yī bàn jiā。

南乡子·闺情,集李义山句

董元恺

恼带拂鸳鸯。nǎo dài fú yuān yāng。
又入卢家妒玉堂。yòu rù lú jiā dù yù táng。
见我佯羞频照影,游郎。jiàn wǒ yáng xiū pín zhào yǐng,yóu láng。
不信年华有断肠。bù xìn nián huá yǒu duàn cháng。
金斗熨沉香。jīn dòu yùn chén xiāng。
玉殿秋来夜正长。yù diàn qiū lái yè zhèng zhǎng。
直道相思了无益,轻狂。zhí dào xiāng sī le wú yì,qīng kuáng。
欲拂尘时簟竟床。yù fú chén shí diàn jìng chuáng。

南乡子·江楼

董元恺

飒飒鬓毛苍。sà sà bìn máo cāng。
北望伤神坐北窗。běi wàng shāng shén zuò běi chuāng。
厚禄故人书断绝,凄凉。hòu lù gù rén shū duàn jué,qī liáng。
日满楼前江雾黄。rì mǎn lóu qián jiāng wù huáng。
恩岂布衣忘。ēn qǐ bù yī wàng。
青史无劳数赵张。qīng shǐ wú láo shù zhào zhāng。
虚阁卷帘图画里,潇湘。xū gé juǎn lián tú huà lǐ,xiāo xiāng。
指点银瓶索酒尝。zhǐ diǎn yín píng suǒ jiǔ cháng。

南乡子·江楼

董元恺

春色泪痕边。chūn sè lèi hén biān。
日短江湖白发前。rì duǎn jiāng hú bái fā qián。
锦席淹留还出浦,回船。jǐn xí yān liú hái chū pǔ,huí chuán。
忽漫相逢是别筵。hū màn xiāng féng shì bié yán。
万一故人怜。wàn yī gù rén lián。
老去新诗谁与传。lǎo qù xīn shī shuí yǔ chuán。
古往今来皆涕泪,风烟。gǔ wǎng jīn lái jiē tì lèi,fēng yān。
信有人间行路难。xìn yǒu rén jiān xíng lù nán。

南乡子·江楼

董元恺

容易失沉沦。róng yì shī chén lún。
路难悠悠常傍人。lù nán yōu yōu cháng bàng rén。
不为困穷宁有此,须亲。bù wèi kùn qióng níng yǒu cǐ,xū qīn。
白水青山空复春。bái shuǐ qīng shān kōng fù chūn。
对酒满壶频。duì jiǔ mǎn hú pín。
户牖凭高发兴新。hù yǒu píng gāo fā xīng xīn。
正是江南好风景,逢君。zhèng shì jiāng nán hǎo fēng jǐng,féng jūn。
更恐归飞隔暮云。gèng kǒng guī fēi gé mù yún。

南乡子·微泉阁遣怀,呈家叔

董元恺

倚杖小池边。yǐ zhàng xiǎo chí biān。
半采红莲半白莲。bàn cǎi hóng lián bàn bái lián。
辜负春风杨柳曲,今年。gū fù chūn fēng yáng liǔ qū,jīn nián。
犹有些些旧管弦。yóu yǒu xiē xiē jiù guǎn xián。
相对一陶然。xiāng duì yī táo rán。
半醉行歌半坐禅。bàn zuì xíng gē bàn zuò chán。
绿竹挂衣凉处歇,时眠。lǜ zhú guà yī liáng chù xiē,shí mián。
免被饥寒婚嫁牵。miǎn bèi jī hán hūn jià qiān。

南乡子·微泉阁遣怀,呈家叔

董元恺

非病亦非眠。fēi bìng yì fēi mián。
况是秋阴欲雨天。kuàng shì qiū yīn yù yǔ tiān。
惟觅少年心不得,依然。wéi mì shǎo nián xīn bù dé,yī rán。
老后谁能惜酒钱。lǎo hòu shuí néng xī jiǔ qián。
久结静中缘。jiǔ jié jìng zhōng yuán。
满地槐花满树蝉。mǎn dì huái huā mǎn shù chán。
何处曾经同望月,堂前。hé chù céng jīng tóng wàng yuè,táng qián。
池畔犹应泊旧船。chí pàn yóu yīng pō jiù chuán。

南乡子·春闺

董元恺

鹦鹉伴人愁。yīng wǔ bàn rén chóu。
情绪牵人不自由。qíng xù qiān rén bù zì yóu。
正是落花寒食夜,南楼。zhèng shì luò huā hán shí yè,nán lóu。
半镜随郎葬杜邮。bàn jìng suí láng zàng dù yóu。
敛笑慢回头。liǎn xiào màn huí tóu。
韩寿香焦亦任偷。hán shòu xiāng jiāo yì rèn tōu。
此际别人应未觉,风流。cǐ jì bié rén yīng wèi jué,fēng liú。
眼意心期卒未休。yǎn yì xīn qī zú wèi xiū。

南乡子·春闺

董元恺

闲画两鸳鸯。xián huà liǎng yuān yāng。
院宇秋明日日长。yuàn yǔ qiū míng rì rì zhǎng。
蜀纸麝煤沾笔兴,茶香。shǔ zhǐ shè méi zhān bǐ xīng,chá xiāng。
懒对菱花晕晓妆。lǎn duì líng huā yūn xiǎo zhuāng。
怯见上空床。qiè jiàn shàng kōng chuáng。
半夜潜身入洞房。bàn yè qián shēn rù dòng fáng。
光景旋销惆怅在,凄凉。guāng jǐng xuán xiāo chóu chàng zài,qī liáng。
风月应知暗断肠。fēng yuè yīng zhī àn duàn cháng。

春去也春愁

董元恺

春来风雨侬愁做。chūn lái fēng yǔ nóng chóu zuò。
送得春归,却是愁来路。sòng dé chūn guī,què shì chóu lái lù。
愁来原是共春来,春归不带愁同去。chóu lái yuán shì gòng chūn lái,chūn guī bù dài chóu tóng qù。
愁欲留春少驻。chóu yù liú chūn shǎo zhù。
春竟抛愁独去。chūn jìng pāo chóu dú qù。
何如索性不逢春,一年长在愁边住。hé rú suǒ xìng bù féng chūn,yī nián zhǎng zài chóu biān zhù。

虞美人·本意

董元恺

霜花溅血乌江路。shuāng huā jiàn xuè wū jiāng lù。
的是君王误。de shì jūn wáng wù。
鸿门玉斗怪当年。hóng mén yù dòu guài dāng nián。
不教虞兮舞剑、向樽前。bù jiào yú xī wǔ jiàn xiàng zūn qián。
芳魂随向江东渡。fāng hún suí xiàng jiāng dōng dù。
犹作花枝舞。yóu zuò huā zhī wǔ。
彘也堪怜雉也妖。zhì yě kān lián zhì yě yāo。
笑问汉王遗恨、几时消。xiào wèn hàn wáng yí hèn jǐ shí xiāo。

虞美人·本意

董元恺

孤坟遥枕荒祠右。gū fén yáo zhěn huāng cí yòu。
过客频回首。guò kè pín huí shǒu。
帐中夜舞不胜情。zhàng zhōng yè wǔ bù shèng qíng。
化作千年舞草、尚如生。huà zuò qiān nián wǔ cǎo shàng rú shēng。
八千只有虞兮在。bā qiān zhǐ yǒu yú xī zài。
儿女英雄概。ér nǚ yīng xióng gài。
刘郎宫寝付寒烟。liú láng gōng qǐn fù hán yān。
留取美人黄土、大王前。liú qǔ měi rén huáng tǔ dà wáng qián。

虞美人·闺情

董元恺

玉炉香暖频添炷。yù lú xiāng nuǎn pín tiān zhù。
起坐浑无绪。qǐ zuò hún wú xù。
堕阶萦藓舞愁红。duò jiē yíng xiǎn wǔ chóu hóng。
薄晚春寒无奈、落花风。báo wǎn chūn hán wú nài luò huā fēng。
楼高不见章台路。lóu gāo bù jiàn zhāng tái lù。
更引流莺妒。gèng yǐn liú yīng dù。
数声和月到帘栊。shù shēng hé yuè dào lián lóng。
惊破碧窗残梦、花屏空。jīng pò bì chuāng cán mèng huā píng kōng。

虞美人·闺情

董元恺

南园满地堆轻絮。nán yuán mǎn dì duī qīng xù。
梁燕双来去。liáng yàn shuāng lái qù。
归时休照烛花红。guī shí xiū zhào zhú huā hóng。
楼上月明三五、琐窗中。lóu shàng yuè míng sān wǔ suǒ chuāng zhōng。
好是向人柔弱处。hǎo shì xiàng rén róu ruò chù。
一梦云兼雨。yī mèng yún jiān yǔ。
觉来枕畔怯晨钟。jué lái zhěn pàn qiè chén zhōng。
还是去年今日、恨应同。hái shì qù nián jīn rì hèn yīng tóng。