古诗词

赠冯参议贵冯以给事中从军交阯擢任其职

王称

平芜古堞晚萧萧,秋尽炎荒草不凋。píng wú gǔ dié wǎn xiāo xiāo,qiū jǐn yán huāng cǎo bù diāo。
北望休嗟边徼远,南来已见瘴烟消。běi wàng xiū jiē biān jiǎo yuǎn,nán lái yǐ jiàn zhàng yān xiāo。
受恩部节分清要,托顾专城协上寮。shòu ēn bù jié fēn qīng yào,tuō gù zhuān chéng xié shàng liáo。
海国诸生多在席,中朝老将半回貂。hǎi guó zhū shēng duō zài xí,zhōng cháo lǎo jiāng bàn huí diāo。
文雄惯草军门檄,地僻曾迂使者轺。wén xióng guàn cǎo jūn mén xí,dì pì céng yū shǐ zhě yáo。
万里正看抟羽翼,一枝从此诧鹪鹩。wàn lǐ zhèng kàn tuán yǔ yì,yī zhī cóng cǐ chà jiāo liáo。
座中论侠心逾壮,幕下延材气不骄。zuò zhōng lùn xiá xīn yú zhuàng,mù xià yán cái qì bù jiāo。
会见徵书还贾谊,未应投笔羡班超。huì jiàn zhēng shū hái jiǎ yì,wèi yīng tóu bǐ xiàn bān chāo。
愧余感遇情初洽,念尔相逢意独饶。kuì yú gǎn yù qíng chū qià,niàn ěr xiāng féng yì dú ráo。
孤馆疗除频见过,遐方溽暑不辞歊。gū guǎn liáo chú pín jiàn guò,xiá fāng rù shǔ bù cí xiāo。
呼童日午寻茶臼,隔壁时来问醴瓢。hū tóng rì wǔ xún chá jiù,gé bì shí lái wèn lǐ piáo。
正喜词华泉倒峡,俄惊岁月斗旋杓。zhèng xǐ cí huá quán dào xiá,é jīng suì yuè dòu xuán biāo。
星河耿耿当窗见,岛树依依入望遥。xīng hé gěng gěng dāng chuāng jiàn,dǎo shù yī yī rù wàng yáo。
一曲剑歌何处写,不堪听尽海门潮。yī qū jiàn gē hé chù xiě,bù kān tīng jǐn hǎi mén cháo。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。