古诗词

后庭宴过东皋故址

董元恺

滚滚洪涛,潇潇暮雨。gǔn gǔn hóng tāo,xiāo xiāo mù yǔ。
春云遮住春归路。chūn yún zhē zhù chūn guī lù。
片云岭外是江南,岭中尚隔千重雾。piàn yún lǐng wài shì jiāng nán,lǐng zhōng shàng gé qiān zhòng wù。
长年稳挂轻帆,欲趁东风飞去。zhǎng nián wěn guà qīng fān,yù chèn dōng fēng fēi qù。
滩高溜急,不放扁舟度。tān gāo liū jí,bù fàng biǎn zhōu dù。
共是别离人,又添肠断句。gòng shì bié lí rén,yòu tiān cháng duàn jù。

董元恺

清江苏长洲人,字舜民。顺治十七年举人。后遭诖误,际遇坎坷,故其词激昂哀怨。有《苍梧词》。 董元恺的作品>>

猜您喜欢

蝶恋花·闺情,集唐诗

董元恺

白日当天三月半。bái rì dāng tiān sān yuè bàn。
各自无聊,妆好方长叹。gè zì wú liáo,zhuāng hǎo fāng zhǎng tàn。
紫燕衔花向庭满。zǐ yàn xián huā xiàng tíng mǎn。
花前拭泪情无限。huā qián shì lèi qíng wú xiàn。
衣带相思日应缓。yī dài xiāng sī rì yīng huǎn。
风雨萧萧,吹我梦魂断。fēng yǔ xiāo xiāo,chuī wǒ mèng hún duàn。
今夜偏知春气暖。jīn yè piān zhī chūn qì nuǎn。
纱窗只有灯相伴。shā chuāng zhǐ yǒu dēng xiāng bàn。

后庭宴过东皋故址

董元恺

燕麦争飞,兔葵如簇。yàn mài zhēng fēi,tù kuí rú cù。
斜阳影外伤心目。xié yáng yǐng wài shāng xīn mù。
十年此地盛楼台,繁华一瞬惊吹烛。shí nián cǐ dì shèng lóu tái,fán huá yī shùn jīng chuī zhú。
几丝垂柳寒塘,稳睡双双属玉。jǐ sī chuí liǔ hán táng,wěn shuì shuāng shuāng shǔ yù。
樵歌鱼笛,恍听当时曲。qiáo gē yú dí,huǎng tīng dāng shí qū。
草色月凄迷,铃声风断续。cǎo sè yuè qī mí,líng shēng fēng duàn xù。

钗头凤个侬

董元恺

清光昼。qīng guāng zhòu。
花阴覆。huā yīn fù。
个侬俏立黄昏后。gè nóng qiào lì huáng hūn hòu。
携手地。xié shǒu dì。
偏经意,万千欲语,全无一字。piān jīng yì,wàn qiān yù yǔ,quán wú yī zì。
记。jì。
记。jì。
记。jì。
红烛透。hóng zhú tòu。
金钗溜。jīn chāi liū。
销魂又到魂销候。xiāo hún yòu dào hún xiāo hòu。
柔乡味。róu xiāng wèi。
衣香气。yī xiāng qì。
纱窗忽曙,星眸惊睇。shā chuāng hū shǔ,xīng móu jīng dì。
未。wèi。
未。wèi。
未。wèi。

钗头凤个侬

董元恺

纱窗口。shā chuāng kǒu。
银屏后。yín píng hòu。
阿郎记得当时否。ā láng jì dé dāng shí fǒu。
人犹在。rén yóu zài。
期难再。qī nán zài。
相逢蓦地,却将伊背。xiāng féng mò dì,què jiāng yī bèi。
悔。huǐ。
悔。huǐ。
悔。huǐ。
心头有。xīn tóu yǒu。
眉头皱。méi tóu zhòu。
樽前故故持郎酒。zūn qián gù gù chí láng jiǔ。
欢相爱。huān xiāng ài。
嗔相碍。chēn xiāng ài。
横波斜送,又将伊怪。héng bō xié sòng,yòu jiāng yī guài。
待。dài。
待。dài。
待。dài。

锦帐春·看婢绣芙蓉

董元恺

两两相扶,亭亭独立。liǎng liǎng xiāng fú,tíng tíng dú lì。
映渌水冯彝捧出。yìng lù shuǐ féng yí pěng chū。
影遥临、娇欲语,似若耶初入,鲛绡还湿。yǐng yáo lín jiāo yù yǔ,shì ruò yé chū rù,jiāo xiāo hái shī。
彩缕千丝,银针万叠。cǎi lǚ qiān sī,yín zhēn wàn dié。
红潮晕、黛朱添色。hóng cháo yūn dài zhū tiān sè。
靥盈盈、情脉脉,向田田池侧。yè yíng yíng qíng mài mài,xiàng tián tián chí cè。
更宜鸂鶒。gèng yí xī chì。

唐多令·月夜代忆

董元恺

香雾湿帘栊。xiāng wù shī lián lóng。
长波漾碧空。zhǎng bō yàng bì kōng。
恨天涯两地难逢。hèn tiān yá liǎng dì nán féng。
一点关山人共远,郎只在,月明中。yī diǎn guān shān rén gòng yuǎn,láng zhǐ zài,yuè míng zhōng。
千里寸心通。qiān lǐ cùn xīn tōng。
尺书双泪封。chǐ shū shuāng lèi fēng。
好将情绪寄东风。hǎo jiāng qíng xù jì dōng fēng。
却恐东风吹不去,和妾梦,付归鸿。què kǒng dōng fēng chuī bù qù,hé qiè mèng,fù guī hóng。

唐多令·月夜代忆

董元恺

岱色入青湖。dài sè rù qīng hú。
晴光漾白凫。qíng guāng yàng bái fú。
映芙蕖百里平铺。yìng fú qú bǎi lǐ píng pù。
似放弱耶溪畔棹,摩诘画,辋川图。shì fàng ruò yé xī pàn zhào,mó jí huà,wǎng chuān tú。
风景补方壶。fēng jǐng bǔ fāng hú。
临流万派舒。lín liú wàn pài shū。
濯尘缨细鉴头颅。zhuó chén yīng xì jiàn tóu lú。
偏忆故园烟水外,乘小艇,泛菱蒲。piān yì gù yuán yān shuǐ wài,chéng xiǎo tǐng,fàn líng pú。

系裙腰题月华裙

董元恺

怪看窣地缕金花。guài kàn sū dì lǚ jīn huā。
新匀染,拂轻纱。xīn yún rǎn,fú qīng shā。
浅深颜色随浓淡,彩晕交加。qiǎn shēn yán sè suí nóng dàn,cǎi yūn jiāo jiā。
云拖水,月生华。yún tuō shuǐ,yuè shēng huá。
五铢细熨湘纹褶,襞来皱,处偏佳。wǔ zhū xì yùn xiāng wén zhě,bì lái zhòu,chù piān jiā。
嫦娥碧海微尘步,低映晴霞。cháng é bì hǎi wēi chén bù,dī yìng qíng xiá。
东风摇漾,绣屏遮。dōng fēng yáo yàng,xiù píng zhē。

一剪梅·春怨

董元恺

空闺无奈日长时。kōng guī wú nài rì zhǎng shí。
朝也迟迟。cháo yě chí chí。
暮也迟迟。mù yě chí chí。
春心百尺绕游丝。chūn xīn bǎi chǐ rào yóu sī。
草也丝丝。cǎo yě sī sī。
柳也丝丝。liǔ yě sī sī。
天遣多情不自持。tiān qiǎn duō qíng bù zì chí。
嗔也谁知。chēn yě shuí zhī。
喜也谁知。xǐ yě shuí zhī。
一回踪迹几回思。yī huí zōng jì jǐ huí sī。
坐也堪思。zuò yě kān sī。
立也堪思。lì yě kān sī。

一剪梅·春怨

董元恺

少年豪气欲先民。shǎo nián háo qì yù xiān mín。
卦有容民。guà yǒu róng mín。
数有司民。shù yǒu sī mín。
岂期编户作齐名。qǐ qī biān hù zuò qí míng。
畜我恒民。chù wǒ héng mín。
荣我中民。róng wǒ zhōng mín。
长吟陇亩一遗民。zhǎng yín lǒng mǔ yī yí mín。
高阳贱民。gāo yáng jiàn mín。
襄阳酒民。xiāng yáng jiǔ mín。
相忘总是葛天民。xiāng wàng zǒng shì gé tiān mín。
不是尧民。bù shì yáo mín。
还是舜民。hái shì shùn mín。

定风波·淮阴侯钓台有感

董元恺

当时国土总无双。dāng shí guó tǔ zǒng wú shuāng。
寂寂荒台卧夕阳。jì jì huāng tái wò xī yáng。
逐鹿追猴真善斗。zhú lù zhuī hóu zhēn shàn dòu。
奔走。bēn zǒu。
山河提取送刘郎。shān hé tí qǔ sòng liú láng。
不及野鸡烹国狗。bù jí yě jī pēng guó gǒu。
低首。dī shǒu。
妇人谋定胜齐王。fù rén móu dìng shèng qí wáng。
生死皆由女子手。shēng sǐ jiē yóu nǚ zi shǒu。
谁咎。shuí jiù。
悔教一饭重相将。huǐ jiào yī fàn zhòng xiāng jiāng。

破阵子·有感

董元恺

老去忽思戈甲,春来欲卧沙场。lǎo qù hū sī gē jiǎ,chūn lái yù wò shā chǎng。
红散桃花衔紫勒,白映梨花点绿枪。hóng sàn táo huā xián zǐ lēi,bái yìng lí huā diǎn lǜ qiāng。
新推六郡良。xīn tuī liù jùn liáng。
帐下惊穿虎节,军前初试鱼肠。zhàng xià jīng chuān hǔ jié,jūn qián chū shì yú cháng。
鹳鹤一呼金马动,鼓角千山玉案长。guàn hè yī hū jīn mǎ dòng,gǔ jiǎo qiān shān yù àn zhǎng。
横行道夜郎。héng xíng dào yè láng。

金蕉叶·酬内寄新茶

董元恺

蚕房细把旗枪别。cán fáng xì bǎ qí qiāng bié。
乳花蹴起磁瓯雪。rǔ huā cù qǐ cí ōu xuě。
珍重关山,曾经纤手摩挲怯。zhēn zhòng guān shān,céng jīng xiān shǒu mó sā qiè。
寄与文园消渴。jì yǔ wén yuán xiāo kě。
泪波暗送春风隔。lèi bō àn sòng chūn fēng gé。
含颦斜倚人愁绝。hán pín xié yǐ rén chóu jué。
万里归来,一枝碾破愁千结。wàn lǐ guī lái,yī zhī niǎn pò chóu qiān jié。
好共二泉同啜。hǎo gòng èr quán tóng chuài。

渔家傲·题曹雪鸿荆溪钓隐图

董元恺

曹子家居荆水畔。cáo zi jiā jū jīng shuǐ pàn。
一蓑烟雨堂中见。yī suō yān yǔ táng zhōng jiàn。
玉洞桃花看欲遍。yù dòng táo huā kàn yù biàn。
谁兼擅。shuí jiān shàn。
磻溪写入鹅溪绢。pán xī xiě rù é xī juàn。
明月为钩虹作线。míng yuè wèi gōu hóng zuò xiàn。
虚舟一任频回转。xū zhōu yī rèn pín huí zhuǎn。
与世浮沉山水愿。yǔ shì fú chén shān shuǐ yuàn。
将图展。jiāng tú zhǎn。
风波此地从君便。fēng bō cǐ dì cóng jūn biàn。

渔家傲·题曹雪鸿荆溪钓隐图

董元恺

碧柳垂丝花满树。bì liǔ chuí sī huā mǎn shù。
池楼高下任城路。chí lóu gāo xià rèn chéng lù。
胜迹千年传李杜。shèng jì qiān nián chuán lǐ dù。
谁留住。shuí liú zhù。
江山留得诗人处。jiāng shān liú dé shī rén chù。
满目悲风嗟日暮。mǎn mù bēi fēng jiē rì mù。
萦阶点点飘红素。yíng jiē diǎn diǎn piāo hóng sù。
入海莫随烟雾去。rù hǎi mò suí yān wù qù。
悠然遇。yōu rán yù。
光芒万丈云天曙。guāng máng wàn zhàng yún tiān shǔ。