古诗词

渔家傲·题曹雪鸿荆溪钓隐图

董元恺

碧柳垂丝花满树。bì liǔ chuí sī huā mǎn shù。
池楼高下任城路。chí lóu gāo xià rèn chéng lù。
胜迹千年传李杜。shèng jì qiān nián chuán lǐ dù。
谁留住。shuí liú zhù。
江山留得诗人处。jiāng shān liú dé shī rén chù。
满目悲风嗟日暮。mǎn mù bēi fēng jiē rì mù。
萦阶点点飘红素。yíng jiē diǎn diǎn piāo hóng sù。
入海莫随烟雾去。rù hǎi mò suí yān wù qù。
悠然遇。yōu rán yù。
光芒万丈云天曙。guāng máng wàn zhàng yún tiān shǔ。

董元恺

清江苏长洲人,字舜民。顺治十七年举人。后遭诖误,际遇坎坷,故其词激昂哀怨。有《苍梧词》。 董元恺的作品>>

猜您喜欢

虞美人·闺情

董元恺

已知前事无寻处。yǐ zhī qián shì wú xún chù。
春恨如何去。chūn hèn rú hé qù。
晓莺帘外语花枝。xiǎo yīng lián wài yǔ huā zhī。
说尽人间天上、两心知。shuō jǐn rén jiān tiān shàng liǎng xīn zhī。
枕上夜长长似岁。zhěn shàng yè zhǎng zhǎng shì suì。
思梦时时醒。sī mèng shí shí xǐng。
越罗衣褪郁金黄。yuè luó yī tuì yù jīn huáng。
髻慢钗横无力、纵猖狂。jì màn chāi héng wú lì zòng chāng kuáng。

醉落魄秋夜

董元恺

竹摇月碎。zhú yáo yuè suì。
一声破柝惊初睡。yī shēng pò tuò jīng chū shuì。
瑟瑟秋风欺薄醉。sè sè qiū fēng qī báo zuì。
断雁寒螀,催促人憔悴。duàn yàn hán jiāng,cuī cù rén qiáo cuì。
遍将往事思量。biàn jiāng wǎng shì sī liàng。
再安排几度浑无奈。zài ān pái jǐ dù hún wú nài。
谁道玉楼人不在。shuí dào yù lóu rén bù zài。
夜夜寻侬,稳坐心儿内。yè yè xún nóng,wěn zuò xīn ér nèi。

鹊桥仙·七夕柬范龙仙

董元恺

蛛丝暗卜,彩线频穿,此夜倚栏多少。zhū sī àn bo,cǎi xiàn pín chuān,cǐ yè yǐ lán duō shǎo。
纵教痴绝似牵牛,偏消受、天孙机巧。zòng jiào chī jué shì qiān niú,piān xiāo shòu tiān sūn jī qiǎo。
百子池边,长生殿里,一点梦魂难到。bǎi zi chí biān,zhǎng shēng diàn lǐ,yī diǎn mèng hún nán dào。
被驱原只为逋钱,料天也、应须一笑。bèi qū yuán zhǐ wèi bū qián,liào tiān yě yīng xū yī xiào。

鹊桥仙·七夕柬范龙仙

董元恺

文园妙手,词坛骏足,兼擅谁如卿者。wén yuán miào shǒu,cí tán jùn zú,jiān shàn shuí rú qīng zhě。
横吹铁笛问婵娟,又何减、君家思话。héng chuī tiě dí wèn chán juān,yòu hé jiǎn jūn jiā sī huà。
弦歌城外,射书濠畔,到处溪山如画。xián gē chéng wài,shè shū háo pàn,dào chù xī shān rú huà。
凭阑永夜听清谈,看亹亹、从天而下。píng lán yǒng yè tīng qīng tán,kàn wěi wěi cóng tiān ér xià。

一斛珠·闺戏

董元恺

鸟歌花舞。niǎo gē huā wǔ。
倦人天气槐阴午。juàn rén tiān qì huái yīn wǔ。
闷来自照春山膴。mèn lái zì zhào chūn shān hū。
却有谁过,花下呼鹦鹉。què yǒu shuí guò,huā xià hū yīng wǔ。
女伴相携人四五。nǚ bàn xiāng xié rén sì wǔ。
斗完芳草翻棋谱。dòu wán fāng cǎo fān qí pǔ。
憨时笑拔金钗赌。hān shí xiào bá jīn chāi dǔ。
些事关心,输却钗双股。xiē shì guān xīn,shū què chāi shuāng gǔ。

夜行船·咏萤

董元恺

露冷纱窗梧影暗。lù lěng shā chuāng wú yǐng àn。
却数点、疏星零乱。què shù diǎn shū xīng líng luàn。
叶底轻沾,花梢低映,长向琴书作伴。yè dǐ qīng zhān,huā shāo dī yìng,zhǎng xiàng qín shū zuò bàn。
飞上钗梁云影畔。fēi shàng chāi liáng yún yǐng pàn。
偏照出、晚妆娇情。piān zhào chū wǎn zhuāng jiāo qíng。
带雨才来,随风忽去,恐惹多情纨扇。dài yǔ cái lái,suí fēng hū qù,kǒng rě duō qíng wán shàn。

夜行船·咏萤

董元恺

一点丹良只自抱。yī diǎn dān liáng zhǐ zì bào。
休浪说、宵行熠耀。xiū làng shuō xiāo xíng yì yào。
微时能化,幽处偏明,敢向纤阿争耀。wēi shí néng huà,yōu chù piān míng,gǎn xiàng xiān ā zhēng yào。
三十六宫曾误到。sān shí liù gōng céng wù dào。
悔误作、隋宫腐草。huǐ wù zuò suí gōng fǔ cǎo。
漂泊年年,流辉耿耿,摇弄客床残照。piāo pō nián nián,liú huī gěng gěng,yáo nòng kè chuáng cán zhào。

小重山·花下

董元恺

晓起相携花下嫣。xiǎo qǐ xiāng xié huā xià yān。
折来和露插、乱云边。zhé lái hé lù chā luàn yún biān。
绕身一步更堪怜。rào shēn yī bù gèng kān lián。
还却立,故向侍儿前。hái què lì,gù xiàng shì ér qián。
分手各凄然。fēn shǒu gè qī rán。
百花生日日、恨年年。bǎi huā shēng rì rì hèn nián nián。
落花如雨雨如烟。luò huā rú yǔ yǔ rú yān。
关心记,好梦总难全。guān xīn jì,hǎo mèng zǒng nán quán。

踏莎行·新燕

董元恺

杏苑烟稠,梨亭云软。xìng yuàn yān chóu,lí tíng yún ruǎn。
凭栏一望春尘远。píng lán yī wàng chūn chén yuǎn。
去年燕子定归来,风前试把帘儿卷。qù nián yàn zi dìng guī lái,fēng qián shì bǎ lián ér juǎn。
约约双飞,生生细剪。yuē yuē shuāng fēi,shēng shēng xì jiǎn。
商量似说春巢浅。shāng liàng shì shuō chūn cháo qiǎn。
初来不为哺雏忙,经时才见衔泥转。chū lái bù wèi bǔ chú máng,jīng shí cái jiàn xián ní zhuǎn。

惜分钗美人藏钩

董元恺

梨云榭。lí yún xiè。
梧阴下。wú yīn xià。
翠袖娟娟凉月夜。cuì xiù juān juān liáng yuè yè。
近瑶台。jìn yáo tái。
映金罍。yìng jīn léi。
鹅儿酒满,钩弋拳开。é ér jiǔ mǎn,gōu yì quán kāi。
猜。cāi。
猜。cāi。
张灯灺。zhāng dēng xiè。
分曹射。fēn cáo shè。
暗动横波鬟影泻。àn dòng héng bō huán yǐng xiè。
故迟徊。gù chí huái。
更佯推。gèng yáng tuī。
被侬单算,轮与双枚。bèi nóng dān suàn,lún yǔ shuāng méi。
杯。bēi。
杯。bēi。

七娘子过露箸祠

董元恺

平湖卷起寒波泻。píng hú juǎn qǐ hán bō xiè。
淡烟吹散横塘洒。dàn yān chuī sàn héng táng sǎ。
五夜冰心,千年玉骨。wǔ yè bīng xīn,qiān nián yù gǔ。
几人巾帼如卿者。jǐ rén jīn guó rú qīng zhě。
停桡试问灵旗下。tíng ráo shì wèn líng qí xià。
拂衣争向题诗罢。fú yī zhēng xiàng tí shī bà。
燕子不来,棠梨欲谢。yàn zi bù lái,táng lí yù xiè。
芳魂今日犹生也。fāng hún jīn rì yóu shēng yě。

东坡引·手镜

董元恺

清光憔悴久。qīng guāng qiáo cuì jiǔ。
情绪消磨有。qíng xù xiāo mó yǒu。
菱花新样频携手。líng huā xīn yàng pín xié shǒu。
泪痕犹在否。lèi hén yóu zài fǒu。
泪痕犹在否。lèi hén yóu zài fǒu。
从郎别后。cóng láng bié hòu。
时时昏黝。shí shí hūn yǒu。
长只共夫人争瘦。zhǎng zhǐ gòng fū rén zhēng shòu。
团圆两字今番又。tuán yuán liǎng zì jīn fān yòu。
相依堪白首。xiāng yī kān bái shǒu。
相依堪白首。xiāng yī kān bái shǒu。

东坡引·手镜

董元恺

绣奁晴色换。xiù lián qíng sè huàn。
飞絮东风满。fēi xù dōng fēng mǎn。
郎来好试并州看。láng lái hǎo shì bìng zhōu kàn。
情丝千种乱。qíng sī qiān zhǒng luàn。
情丝千种乱。qíng sī qiān zhǒng luàn。
夜深频放,有愁相伴。yè shēn pín fàng,yǒu chóu xiāng bàn。
共画阁玉人春倦。gòng huà gé yù rén chūn juàn。
朦胧一缕裁难断。méng lóng yī lǚ cái nán duàn。
双鸳谁剪半。shuāng yuān shuí jiǎn bàn。
双鸳谁剪半。shuāng yuān shuí jiǎn bàn。

东坡引·手镜

董元恺

夜来能暗认。yè lái néng àn rèn。
乞巧谁能信。qǐ qiǎo shuí néng xìn。
琢成双眼锋芒迅。zuó chéng shuāng yǎn fēng máng xùn。
漫将丝线引。màn jiāng sī xiàn yǐn。
漫将丝线引。màn jiāng sī xiàn yǐn。
欲吞如刺,啼痕隐隐。yù tūn rú cì,tí hén yǐn yǐn。
敢辜负粉郎私赠。gǎn gū fù fěn láng sī zèng。
临行曾记郎衣准。lín xíng céng jì láng yī zhǔn。
归来还自忖。guī lái hái zì cǔn。
归来还自忖。guī lái hái zì cǔn。

东坡引·手镜

董元恺

暖金云影溜。nuǎn jīn yún yǐng liū。
彩缕芙蓉绣。cǎi lǚ fú róng xiù。
端溪新致丁香扣。duān xī xīn zhì dīng xiāng kòu。
怜伊清影瘦。lián yī qīng yǐng shòu。
怜伊清影瘦。lián yī qīng yǐng shòu。
罗襦半解,那时时候。luó rú bàn jiě,nà shí shí hòu。
只两点横波晕透。zhǐ liǎng diǎn héng bō yūn tòu。
朝来牢系鸳鸯纽。cháo lái láo xì yuān yāng niǔ。
莫教消息漏。mò jiào xiāo xī lòu。
莫教消息漏。mò jiào xiāo xī lòu。