古诗词

满江红·过金沙寺,为岳鄂王题壁处敬和原韵

董元恺

咫尺扬帆,扁舟系、夫湫山麓。zhǐ chǐ yáng fān,biǎn zhōu xì fū jiǎo shān lù。
闲对着、一湖春水,一湾新绿。xián duì zhe yī hú chūn shuǐ,yī wān xīn lǜ。
昨夜东风微雨过,涛声初涨溪桥曲。zuó yè dōng fēng wēi yǔ guò,tāo shēng chū zhǎng xī qiáo qū。
抱众山、回合影参差,云为屋。bào zhòng shān huí hé yǐng cān chà,yún wèi wū。
千年树,苍皮束。qiān nián shù,cāng pí shù。
十顷稻,黄精斸。shí qǐng dào,huáng jīng zhǔ。
便呼儿揖客,举杯相属。biàn hū ér yī kè,jǔ bēi xiāng shǔ。
入馔自夸虾菜美,团炉尚想蹲鸱熟。rù zhuàn zì kuā xiā cài měi,tuán lú shàng xiǎng dūn chī shú。
问山中、花信作春秋,无荣辱。wèn shān zhōng huā xìn zuò chūn qiū,wú róng rǔ。

董元恺

清江苏长洲人,字舜民。顺治十七年举人。后遭诖误,际遇坎坷,故其词激昂哀怨。有《苍梧词》。 董元恺的作品>>

猜您喜欢

天仙子·闺情,集唐诗

董元恺

二八三五闺心切。èr bā sān wǔ guī xīn qiè。
行拾落花比容色。xíng shí luò huā bǐ róng sè。
却愁红粉泪痕生,长思忆。què chóu hóng fěn lèi hén shēng,zhǎng sī yì。
何可得。hé kě dé。
惟有风光与踪迹。wéi yǒu fēng guāng yǔ zōng jì。
夜半酒醒凭槛立。yè bàn jiǔ xǐng píng kǎn lì。
暗想仪形执刀尺。àn xiǎng yí xíng zhí dāo chǐ。
谁怜梦好转相思,魂欲绝。shuí lián mèng hǎo zhuǎn xiāng sī,hún yù jué。
涕如雪。tì rú xuě。
凉月清辉满床席。liáng yuè qīng huī mǎn chuáng xí。

天仙子·闺情,集唐诗

董元恺

红蜡半销残焰短。hóng là bàn xiāo cán yàn duǎn。
欹枕钗横云鬓乱。yī zhěn chāi héng yún bìn luàn。
好天良月尽伤心,纱窗暖。hǎo tiān liáng yuè jǐn shāng xīn,shā chuāng nuǎn。
金樽满。jīn zūn mǎn。
何事狂夫音信断。hé shì kuáng fū yīn xìn duàn。
低语前欢频转面。dī yǔ qián huān pín zhuǎn miàn。
却怕良宵重梦见。què pà liáng xiāo zhòng mèng jiàn。
玉炉空袅寂寥香,珠帘卷。yù lú kōng niǎo jì liáo xiāng,zhū lián juǎn。
芳草远。fāng cǎo yuǎn。
旧恨年年秋不管。jiù hèn nián nián qiū bù guǎn。

江城子·江城寄内

董元恺

当时携手绿窗纱。dāng shí xié shǒu lǜ chuāng shā。
月初斜。yuè chū xié。
酒交加。jiǔ jiāo jiā。
闲说离人,莫自到天涯。xián shuō lí rén,mò zì dào tiān yá。
真个天涯今更远,寻好梦,梦还赊。zhēn gè tiān yá jīn gèng yuǎn,xún hǎo mèng,mèng hái shē。
万重烟水万重沙。wàn zhòng yān shuǐ wàn zhòng shā。
眺飞霞。tiào fēi xiá。
听归鸦。tīng guī yā。
节物惊心,两鬓点霜华。jié wù jīng xīn,liǎng bìn diǎn shuāng huá。
折得春来消息至,凭驿使,语梅花。zhé dé chūn lái xiāo xī zhì,píng yì shǐ,yǔ méi huā。

小桃红咏小桃红菊花

董元恺

种擅秋花俊。zhǒng shàn qiū huā jùn。
色比春花嫩。sè bǐ chūn huā nèn。
拂拂丹葩,斑斑红雨,一天孤韵。fú fú dān pā,bān bān hóng yǔ,yī tiān gū yùn。
向徵君篱下问津来,错把桃源认。xiàng zhēng jūn lí xià wèn jīn lái,cuò bǎ táo yuán rèn。
气暖秋风困。qì nuǎn qiū fēng kùn。
霜点春风晕。shuāng diǎn chūn fēng yūn。
带醉低开,和莺吹折,鬓边斜衬。dài zuì dī kāi,hé yīng chuī zhé,bìn biān xié chèn。
算高人晚节助幽人,销得佳人恨。suàn gāo rén wǎn jié zhù yōu rén,xiāo dé jiā rén hèn。

连理枝题蜀花宛酒之轩

董元恺

山色松鳞老。shān sè sōng lín lǎo。
树影泉声杪。shù yǐng quán shēng miǎo。
斑筠密致,湘帘低映,满轩风筱。bān yún mì zhì,xiāng lián dī yìng,mǎn xuān fēng xiǎo。
把东川西域总移来,听南窗高啸。bǎ dōng chuān xī yù zǒng yí lái,tīng nán chuāng gāo xiào。
珠帐青阴晓。zhū zhàng qīng yīn xiǎo。
锦石红巾绕。jǐn shí hóng jīn rào。
离离马乳,声声杜宇,露垂烟袅。lí lí mǎ rǔ,shēng shēng dù yǔ,lù chuí yān niǎo。
醉凉州细认蜀宫时,齐怡情花鸟。zuì liáng zhōu xì rèn shǔ gōng shí,qí yí qíng huā niǎo。

离亭燕旅燕

董元恺

拂水衔花一片。fú shuǐ xián huā yī piàn。
恰睹双双轻燕。qià dǔ shuāng shuāng qīng yàn。
问尔故巢何处是,似向主人依恋。wèn ěr gù cháo hé chù shì,shì xiàng zhǔ rén yī liàn。
飞去又飞来,恐被秋风吹倦。fēi qù yòu fēi lái,kǒng bèi qiū fēng chuī juàn。
谁系红绡堪羡。shuí xì hóng xiāo kān xiàn。
谁寄锦书如面。shuí jì jǐn shū rú miàn。
冷落江南烟水候,曾到旧家庭院。lěng luò jiāng nán yān shuǐ hòu,céng dào jiù jiā tíng yuàn。
我自故乡遥梦,入关河愁断。wǒ zì gù xiāng yáo mèng,rù guān hé chóu duàn。

西施游西施山

董元恺

镜湖春水影溶溶。jìng hú chūn shuǐ yǐng róng róng。
一棹小桥通。yī zhào xiǎo qiáo tōng。
稽山回映处,石径碧玲珑。jī shān huí yìng chù,shí jìng bì líng lóng。
为想苎萝村畔,才离却,恰向土城中。wèi xiǎng zhù luó cūn pàn,cái lí què,qià xiàng tǔ chéng zhōng。
浣纱当日原无伴,偏邀郑旦相同。huàn shā dāng rì yuán wú bàn,piān yāo zhèng dàn xiāng tóng。
还堪笑、去笄填土孰为容。hái kān xiào qù jī tián tǔ shú wèi róng。
刚得教成歌舞如花艳,送入馆娃宫。gāng dé jiào chéng gē wǔ rú huā yàn,sòng rù guǎn wá gōng。

千秋岁·夏日湖村偶咏

董元恺

湖波开朗。hú bō kāi lǎng。
曲岸溪流响。qū àn xī liú xiǎng。
新畦润,松风漾。xīn qí rùn,sōng fēng yàng。
短扉炎似火,老圃平于掌。duǎn fēi yán shì huǒ,lǎo pǔ píng yú zhǎng。
登场后,仓烟翠积黄云上。dēng chǎng hòu,cāng yān cuì jī huáng yún shàng。
斗斛夸丰穰。dòu hú kuā fēng ráng。
姑妇争劳攘。gū fù zhēng láo rǎng。
揎袖起,倾缸酿。xuān xiù qǐ,qīng gāng niàng。
芦塘微月映,茅舍田歌唱。lú táng wēi yuè yìng,máo shě tián gē chàng。
更深后,提灯又欲叉鱼往。gèng shēn hòu,tí dēng yòu yù chā yú wǎng。

千秋岁·夏日湖村偶咏

董元恺

沟塍新涨。gōu chéng xīn zhǎng。
乐岁今年广。lè suì jīn nián guǎng。
三五伴,携车往。sān wǔ bàn,xié chē wǎng。
桔槔欣蘸水,天汉齐飞浪。jú gāo xīn zhàn shuǐ,tiān hàn qí fēi làng。
平畴满,插匀千顷如针线。píng chóu mǎn,chā yún qiān qǐng rú zhēn xiàn。
雨过增微爽。yǔ guò zēng wēi shuǎng。
泥滑愁朝饷。ní huá chóu cháo xiǎng。
看馌妇,依依状。kàn yè fù,yī yī zhuàng。
加餐隔岁米,薄酒前宵酿。jiā cān gé suì mǐ,báo jiǔ qián xiāo niàng。
临欲去,低回怕过欹桥上。lín yù qù,dī huí pà guò yī qiáo shàng。

隔浦莲近拍醉后入滆湖,和陆放翁韵

董元恺

扁舟远泛暮景。biǎn zhōu yuǎn fàn mù jǐng。
薄醉凉飙醒。báo zuì liáng biāo xǐng。
似隔深深浦,幽香引入清境。shì gé shēn shēn pǔ,yōu xiāng yǐn rù qīng jìng。
低锁云万顷。dī suǒ yún wàn qǐng。
芳蕖净。fāng qú jìng。
渌水明于镜。lù shuǐ míng yú jìng。
金波冷。jīn bō lěng。
玉人凭槛,鸦翎乱挽犹整。yù rén píng kǎn,yā líng luàn wǎn yóu zhěng。
一船皓月,斜送满身花影。yī chuán hào yuè,xié sòng mǎn shēn huā yǐng。
斗转参横闲夜永。dòu zhuǎn cān héng xián yè yǒng。
风静。fēng jìng。
梦回应到巫岭。mèng huí yīng dào wū lǐng。

师师令·席上赠晦仙

董元恺

烛光红透。zhú guāng hóng tòu。
映玉人罗袖。yìng yù rén luó xiù。
冰盘荐处拨银筝,听一缕、新词谱就。bīng pán jiàn chù bō yín zhēng,tīng yī lǚ xīn cí pǔ jiù。
莫惯娇嗔常阿母。mò guàn jiāo chēn cháng ā mǔ。
倩当筵消受。qiàn dāng yán xiāo shòu。
停歌又把钩儿覆。tíng gē yòu bǎ gōu ér fù。
抵换纤纤手。dǐ huàn xiān xiān shǒu。
暗将星眼掷儿郎,钗影动、眉梢春漏。àn jiāng xīng yǎn zhì ér láng,chāi yǐng dòng méi shāo chūn lòu。
底事因郎争饷酒。dǐ shì yīn láng zhēng xiǎng jiǔ。
郎莫杯空否。láng mò bēi kōng fǒu。

隔帘听咏弹筝

董元恺

正是恹恹天气,十五盈盈女。zhèng shì yān yān tiān qì,shí wǔ yíng yíng nǚ。
十三弦上情千缕。shí sān xián shàng qíng qiān lǚ。
看玉比蝉钿,银排雁柱。kàn yù bǐ chán diàn,yín pái yàn zhù。
弹再鼓。dàn zài gǔ。
动春纤、当窗手语。dòng chūn xiān dāng chuāng shǒu yǔ。
音如诉。yīn rú sù。
含宫嚼羽。hán gōng jué yǔ。
婉转歌喉吐。wǎn zhuǎn gē hóu tǔ。
斜搊慢撚相思谱。xié chōu màn niǎn xiāng sī pǔ。
空闺似入,湘江凄楚。kōng guī shì rù,xiāng jiāng qī chǔ。
潇潇雨。xiāo xiāo yǔ。
偷将泪丝重数。tōu jiāng lèi sī zhòng shù。

风入松·归忆

董元恺

钗痕横月簟横秋。chāi hén héng yuè diàn héng qiū。
香冷衾裯。xiāng lěng qīn chóu。
分明有个人欢笑,惊回首、烛影虚留。fēn míng yǒu gè rén huān xiào,jīng huí shǒu zhú yǐng xū liú。
更待续完残梦,起来寻忆难休。gèng dài xù wán cán mèng,qǐ lái xún yì nán xiū。
一番滋味一番愁。yī fān zī wèi yī fān chóu。
闲倚妆楼。xián yǐ zhuāng lóu。
眼前便倩知心伴,才提起、欲诉无由。yǎn qián biàn qiàn zhī xīn bàn,cái tí qǐ yù sù wú yóu。
愿得情如流水,流侬直向江州。yuàn dé qíng rú liú shuǐ,liú nóng zhí xiàng jiāng zhōu。

传言玉女·雪夜,为邻女催妆

董元恺

春晕微红,消得绣帘微雪。chūn yūn wēi hóng,xiāo dé xiù lián wēi xuě。
殷勤青女,绾同心双结。yīn qín qīng nǚ,wǎn tóng xīn shuāng jié。
吴盐轻撒,咏絮风情亲切。wú yán qīng sā,yǒng xù fēng qíng qīn qiè。
纱笼对引,碎琼铺设。shā lóng duì yǐn,suì qióng pù shè。
说嫁心惊,镇日妆台痴绝。shuō jià xīn jīng,zhèn rì zhuāng tái chī jué。
娇嗔阿母,夫婿尤怜惜。jiāo chēn ā mǔ,fū xù yóu lián xī。
小捉养娘,私向窗前低说。xiǎo zhuō yǎng niáng,sī xiàng chuāng qián dī shuō。
玉郎莫见,簸钱时节。yù láng mò jiàn,bǒ qián shí jié。

何满子娄江月夜,追忆先二兄文友

董元恺

天上依然皎皎,人间一别茫茫。tiān shàng yī rán jiǎo jiǎo,rén jiān yī bié máng máng。
仿佛娄江曾共被,相携共倒壶觞。fǎng fú lóu jiāng céng gòng bèi,xiāng xié gòng dào hú shāng。
转眼青樽红烛,回头宿草衰杨。zhuǎn yǎn qīng zūn hóng zhú,huí tóu sù cǎo shuāi yáng。
留得遗文千卷,空教泪落琴床。liú dé yí wén qiān juǎn,kōng jiào lèi luò qín chuáng。
想到孤坟今夜月,谁存复壁馀光。xiǎng dào gū fén jīn yè yuè,shuí cún fù bì yú guāng。
夜雨机丝寡嫂,春风书馆儿郎。yè yǔ jī sī guǎ sǎo,chūn fēng shū guǎn ér láng。