古诗词

往德安过东林寺读始祖唐御史公诗韵六首

黄仲昭

庐阜称兹刹,乾坤几许时。lú fù chēng zī shā,qián kūn jǐ xǔ shí。
题诗忆吾祖,览胜惬幽期。tí shī yì wú zǔ,lǎn shèng qiè yōu qī。
鹿饮清溪水,鹤巢古树枝。lù yǐn qīng xī shuǐ,hè cháo gǔ shù zhī。
我来访莲社,山色映清池。wǒ lái fǎng lián shè,shān sè yìng qīng chí。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

止赐酒

黄仲昭

圣皇体天敷庶政,饮酒亦欲顺时令。shèng huáng tǐ tiān fū shù zhèng,yǐn jiǔ yì yù shùn shí lìng。
词林气候栗冽时,黄封日赐驱寒威。cí lín qì hòu lì liè shí,huáng fēng rì cì qū hán wēi。
盛夏骄阳正炎赫,斯时饮酒当知节。shèng xià jiāo yáng zhèng yán hè,sī shí yǐn jiǔ dāng zhī jié。
以兹特诏光禄官,天厨芳醑暂停颁。yǐ zī tè zhào guāng lù guān,tiān chú fāng xǔ zàn tíng bān。
非若楚王慢贤哲,醴酒不为穆生设。fēi ruò chǔ wáng màn xián zhé,lǐ jiǔ bù wèi mù shēng shè。

题王孟端画竹

黄仲昭

九龙山人标格奇,平生与竹同襟期。jiǔ lóng shān rén biāo gé qí,píng shēng yǔ zhú tóng jīn qī。
兴来为竹写真意,笔端飒飒生凉飔。xīng lái wèi zhú xiě zhēn yì,bǐ duān sà sà shēng liáng sī。
一枝高拂青霄雾,葛陂神物化龙去。yī zhī gāo fú qīng xiāo wù,gé bēi shén wù huà lóng qù。
一枝低扫白石苔,缑山仙子乘鸾来。yī zhī dī sǎo bái shí tái,gōu shān xiān zi chéng luán lái。
疏影微茫远还碧,颇似潇湘秋月夕。shū yǐng wēi máng yuǎn hái bì,pǒ shì xiāo xiāng qiū yuè xī。
翠色茏葱近更深,又似淇园春雨晴。cuì sè lóng cōng jìn gèng shēn,yòu shì qí yuán chūn yǔ qíng。
昔年老可今安在,遗迹流传重千载。xī nián lǎo kě jīn ān zài,yí jì liú chuán zhòng qiān zài。
山人挥洒更入神,使可见之心亦骇。shān rén huī sǎ gèng rù shén,shǐ kě jiàn zhī xīn yì hài。
我家闽山丛竹幽,朅来不见心悠悠。wǒ jiā mǐn shān cóng zhú yōu,qiè lái bù jiàn xīn yōu yōu。
今日披图看风景,分明一叚闽山秋。jīn rì pī tú kàn fēng jǐng,fēn míng yī jiǎ mǐn shān qiū。

观斗雀

黄仲昭

玉署沉沉春昼静,嘉木满庭烟翠暝。yù shǔ chén chén chūn zhòu jìng,jiā mù mǎn tíng yān cuì míng。
黄雀应知地势幽,呼朋引类纷成阵。huáng què yīng zhī dì shì yōu,hū péng yǐn lèi fēn chéng zhèn。
万物虽云各有营,尔形至渺良易盈。wàn wù suī yún gè yǒu yíng,ěr xíng zhì miǎo liáng yì yíng。
何事心中亦不平,昂头鼓翅忿且争。hé shì xīn zhōng yì bù píng,áng tóu gǔ chì fèn qiě zhēng。
两雄相持不相让,失势俱落空庭上。liǎng xióng xiāng chí bù xiāng ràng,shī shì jù luò kōng tíng shàng。
战声叶底乱啁啾,落羽风前飘荡扬。zhàn shēng yè dǐ luàn zhāo jiū,luò yǔ fēng qián piāo dàng yáng。
须臾惊散各西东,怒气犹似横胸中。xū yú jīng sàn gè xī dōng,nù qì yóu shì héng xiōng zhōng。
嗟尔由来气类同,胡为转眼难相容。jiē ěr yóu lái qì lèi tóng,hú wèi zhuǎn yǎn nán xiāng róng。
呜呼世人竞利亦如此,何必临风深叹尔。wū hū shì rén jìng lì yì rú cǐ,hé bì lín fēng shēn tàn ěr。

寄寿母舅郑梅所先生暨妗李氏七十得齿字

黄仲昭

南湖衍庆源,一派流迤逦。nán hú yǎn qìng yuán,yī pài liú yí lǐ。
乌石山前秀气钟,华堂矗矗连云起。wū shí shān qián xiù qì zhōng,huá táng chù chù lián yún qǐ。
中有齐眉鹤发仙,紫凤青鸾相并峙。zhōng yǒu qí méi hè fā xiān,zǐ fèng qīng luán xiāng bìng zhì。
阅世升平七十年,方瞳双碧照秋水。yuè shì shēng píng qī shí nián,fāng tóng shuāng bì zhào qiū shuǐ。
梅花灼烁晚方妍,慈竹茏葱寒更美。méi huā zhuó shuò wǎn fāng yán,cí zhú lóng cōng hán gèng měi。
我昔栖迟故国时,长向堂前拜容止。wǒ xī qī chí gù guó shí,zhǎng xiàng táng qián bài róng zhǐ。
撤蔀砭愚荷爱深,于分虽甥恩则子。chè bù biān yú hé ài shēn,yú fēn suī shēng ēn zé zi。
年来幸获遭圣明,玉笋联班五云里。nián lái xìng huò zāo shèng míng,yù sǔn lián bān wǔ yún lǐ。
闽南回首天茫茫,献寿无由斟绿蚁。mǐn nán huí shǒu tiān máng máng,xiàn shòu wú yóu zhēn lǜ yǐ。
题诗远寄鹤南归,聊代芳筵祝遐祉。tí shī yuǎn jì hè nán guī,liáo dài fāng yán zhù xiá zhǐ。
我家双亲七十余,别来久旷供甘旨。wǒ jiā shuāng qīn qī shí yú,bié lái jiǔ kuàng gōng gān zhǐ。
却喜城东数亩庐,门墙咫尺联桑梓。què xǐ chéng dōng shù mǔ lú,mén qiáng zhǐ chǐ lián sāng zǐ。
相期朝暮慰离怀,寿域徜徉乐余齿。xiāng qī cháo mù wèi lí huái,shòu yù cháng yáng lè yú chǐ。

寿庆堂为陈景厚地官赋

黄仲昭

翠壶之山凌碧穹,一脉东去如游龙。cuì hú zhī shān líng bì qióng,yī mài dōng qù rú yóu lóng。
蝘蜒数里联鳌峰,峰前佳气长郁葱。yǎn yán shù lǐ lián áo fēng,fēng qián jiā qì zhǎng yù cōng。
陈家远自莆城东,构堂此地诛蒿蓬。chén jiā yuǎn zì pú chéng dōng,gòu táng cǐ dì zhū hāo péng。
堂中矍铄黄眉翁,一双碧眼光曈昽。táng zhōng jué shuò huáng méi wēng,yī shuāng bì yǎn guāng tóng lóng。
承家喜有贤阿戎,鹓班接武朝重瞳。chéng jiā xǐ yǒu xián ā róng,yuān bān jiē wǔ cháo zhòng tóng。
紫诰推恩下九重,锦衣光映酡颜红。zǐ gào tuī ēn xià jiǔ zhòng,jǐn yī guāng yìng tuó yán hóng。
君家在昔称儒宗,一门世德谁能同。jūn jiā zài xī chēng rú zōng,yī mén shì dé shuí néng tóng。
正献当年辅弼忠,鼎彝刻遍铭勋庸。zhèng xiàn dāng nián fǔ bì zhōng,dǐng yí kè biàn míng xūn yōng。
文贞茂德渊以冲,一时学者资陶镕。wén zhēn mào dé yuān yǐ chōng,yī shí xué zhě zī táo róng。
钝斋清隐山林中,孤云独鹤飞长空。dùn zhāi qīng yǐn shān lín zhōng,gū yún dú hè fēi zhǎng kōng。
忠肃生当宋祚终,杀身就义真从容。zhōng sù shēng dāng sòng zuò zhōng,shā shēn jiù yì zhēn cóng róng。
瓒公亦复追其踪,至今清史同昭融。zàn gōng yì fù zhuī qí zōng,zhì jīn qīng shǐ tóng zhāo róng。
浮世纷纷昧所从,贻谋但欲金玉丰。fú shì fēn fēn mèi suǒ cóng,yí móu dàn yù jīn yù fēng。
园花旦夕开纤秾,秋风回首成空丛。yuán huā dàn xī kāi xiān nóng,qiū fēng huí shǒu chéng kōng cóng。
何似君家庆泽钟,累叶荐被恩光隆。hé shì jūn jiā qìng zé zhōng,lèi yè jiàn bèi ēn guāng lóng。
相期努力摅丹衷,大施霖雨苏疲癃。xiāng qī nǔ lì shū dān zhōng,dà shī lín yǔ sū pí lóng。
立身不坠前人风,还寿斯庆垂无穷。lì shēn bù zhuì qián rén fēng,hái shòu sī qìng chuí wú qióng。

寿高都宪父母七十

黄仲昭

贵溪之山凌紫虚,一双彩凤山中居。guì xī zhī shān líng zǐ xū,yī shuāng cǎi fèng shān zhōng jū。
呼吸三气吞华腴,翱翔千仞超尘污。hū xī sān qì tūn huá yú,áo xiáng qiān rèn chāo chén wū。
从教沧海成丘墟,雄鸣雌应长康娱。cóng jiào cāng hǎi chéng qiū xū,xióng míng cí yīng zhǎng kāng yú。
孕秀还生瑞世雏,九苞文彩春华敷。yùn xiù hái shēng ruì shì chú,jiǔ bāo wén cǎi chūn huá fū。
朝阳碧梧千万株,春风满地阴扶疏。cháo yáng bì wú qiān wàn zhū,chūn fēng mǎn dì yīn fú shū。
凤雏高飞栖碧梧,长鸣喜听谐笙竽。fèng chú gāo fēi qī bì wú,zhǎng míng xǐ tīng xié shēng yú。
好音终始期不渝,唤回四海为唐虞。hǎo yīn zhōng shǐ qī bù yú,huàn huí sì hǎi wèi táng yú。
双凤之心当益愉,遐龄应与乾坤俱。shuāng fèng zhī xīn dāng yì yú,xiá líng yīng yǔ qián kūn jù。

题林纯礼户部山水图三首石室熏风

黄仲昭

赤日烧空方六月,石室招提最清绝。chì rì shāo kōng fāng liù yuè,shí shì zhāo tí zuì qīng jué。
熏风习习起岩阿,爽气萧萧满林樾。xūn fēng xí xí qǐ yán ā,shuǎng qì xiāo xiāo mǎn lín yuè。
林君自是人中仙,寻幽惯醉薰风前。lín jūn zì shì rén zhōng xiān,xún yōu guàn zuì xūn fēng qián。
簉羽鹓班今几载,旧游回首心悬悬。zào yǔ yuān bān jīn jǐ zài,jiù yóu huí shǒu xīn xuán xuán。
半幅生绡写幽致,吟边犹觉生凉意。bàn fú shēng xiāo xiě yōu zhì,yín biān yóu jué shēng liáng yì。

题林纯礼户部山水图三首石室熏风

黄仲昭

忆昔曾同泛烟艇,特访绶溪良夜景。yì xī céng tóng fàn yān tǐng,tè fǎng shòu xī liáng yè jǐng。
皓月含秋镜一轮,晴波漾彩金千顷。hào yuè hán qiū jìng yī lún,qíng bō yàng cǎi jīn qiān qǐng。
萍梗飘零苦不常,又从云路同翱翔。píng gěng piāo líng kǔ bù cháng,yòu cóng yún lù tóng áo xiáng。
眼前皓月虽无恙,其奈山川非故乡。yǎn qián hào yuè suī wú yàng,qí nài shān chuān fēi gù xiāng。
他日青霄济时了,还溯流光共吟眺。tā rì qīng xiāo jì shí le,hái sù liú guāng gòng yín tiào。

题林纯礼户部山水图三首石室熏风

黄仲昭

天孙夜剪银河水,散作琪花满林卉。tiān sūn yè jiǎn yín hé shuǐ,sàn zuò qí huā mǎn lín huì。
平湖万顷如月明,老龙惊舞澄潭里。píng hú wàn qǐng rú yuè míng,lǎo lóng jīng wǔ chéng tán lǐ。
我昔钓雪苍苔矶,饱吸清气归吟脾。wǒ xī diào xuě cāng tái jī,bǎo xī qīng qì guī yín pí。
羸马别来成底事,但觉尘土缁人衣。léi mǎ bié lái chéng dǐ shì,dàn jué chén tǔ zī rén yī。
何日扁舟棹晴雪,湖心洗我襟怀洁。hé rì biǎn zhōu zhào qíng xuě,hú xīn xǐ wǒ jīn huái jié。

一乐堂为章丘教谕方君子大赋

黄仲昭

乌山一脉青如龙,山前郁郁佳气钟。wū shān yī mài qīng rú lóng,shān qián yù yù jiā qì zhōng。
方家有堂䇄当中,堂中乐事应无穷。fāng jiā yǒu táng dāng zhōng,táng zhōng lè shì yīng wú qióng。
白头二老肃以雍,年华七帙颜犹童。bái tóu èr lǎo sù yǐ yōng,nián huá qī zhì yán yóu tóng。
膝下诸郎笃友恭,埙篪迭奏諠春风。xī xià zhū láng dǔ yǒu gōng,xūn chí dié zòu xuān chūn fēng。
灵椿谖草长青葱,荆花棣萼尤纤秾。líng chūn xuān cǎo zhǎng qīng cōng,jīng huā dì è yóu xiān nóng。
此乐由来世罕逢,君家得此谁能同。cǐ lè yóu lái shì hǎn féng,jūn jiā dé cǐ shuí néng tóng。
况有白眉双阿戎,文章五采称人雄。kuàng yǒu bái méi shuāng ā róng,wén zhāng wǔ cǎi chēng rén xióng。
伯兮身已凌层空,仲也气亦吞长虹。bó xī shēn yǐ líng céng kōng,zhòng yě qì yì tūn zhǎng hóng。
龙章不日膺褒封,兹堂乐事当益隆。lóng zhāng bù rì yīng bāo fēng,zī táng lè shì dāng yì lóng。

寿赣州李太守琎母八十

黄仲昭

陇西阿?女中杰,母仪妇道俱超绝。lǒng xī ā mí nǚ zhōng jié,mǔ yí fù dào jù chāo jué。
和丸教子早登庸,五马专城凛冰雪。hé wán jiào zi zǎo dēng yōng,wǔ mǎ zhuān chéng lǐn bīng xuě。
作善由来天降祥,年华八帙身康强。zuò shàn yóu lái tiān jiàng xiáng,nián huá bā zhì shēn kāng qiáng。
霞帔珠冠侈恩渥,芝兰玉树争辉光。xiá pèi zhū guān chǐ ēn wò,zhī lán yù shù zhēng huī guāng。
朱门设帨当兹夕,黄菊香中启瑶席。zhū mén shè shuì dāng zī xī,huáng jú xiāng zhōng qǐ yáo xí。
和云石髓甘若饴,凝露蟠桃赤如日。hé yún shí suǐ gān ruò yí,níng lù pán táo chì rú rì。
赣江之水流滔滔,赣民拟酿为春醪。gàn jiāng zhī shuǐ liú tāo tāo,gàn mín nǐ niàng wèi chūn láo。
年年酌献萱堂上,用介眉寿南山高。nián nián zhuó xiàn xuān táng shàng,yòng jiè méi shòu nán shān gāo。
使君团圞同白首,长与赣民作慈母。shǐ jūn tuán luán tóng bái shǒu,zhǎng yǔ gàn mín zuò cí mǔ。

为周翠渠题雪竹图

黄仲昭

翠壶之阳多绿竹,一一昂霄美如玉。cuì hú zhī yáng duō lǜ zhú,yī yī áng xiāo měi rú yù。
长风吹雪压枝头,节操愈坚不少屈。zhǎng fēng chuī xuě yā zhī tóu,jié cāo yù jiān bù shǎo qū。
西川方伯周翠渠,襟怀不受纤尘污。xī chuān fāng bó zhōu cuì qú,jīn huái bù shòu xiān chén wū。
节比琅玕清比雪,四海人称伟丈夫。jié bǐ láng gān qīng bǐ xuě,sì hǎi rén chēng wěi zhàng fū。
良工写此入图画,殷勤持赠何为者。liáng gōng xiě cǐ rù tú huà,yīn qín chí zèng hé wèi zhě。
雪宜呈瑞作丰穰,竹拟为筒恊风雅。xuě yí chéng ruì zuò fēng ráng,zhú nǐ wèi tǒng xié fēng yǎ。
圣皇出治图雍熙,俗未还淳民苦饥。shèng huáng chū zhì tú yōng xī,sú wèi hái chún mín kǔ jī。
丈夫有道须济时,莫负平生玉雪姿。zhàng fū yǒu dào xū jì shí,mò fù píng shēng yù xuě zī。

寿林君叔孟八十

黄仲昭

君不见束广微岁旱,祷雨苏民饥,民祝寿考无穷期。jūn bù jiàn shù guǎng wēi suì hàn,dǎo yǔ sū mín jī,mín zhù shòu kǎo wú qióng qī。
又不见窦禹钧平生,阴骘通神明,五子贵显身康宁。yòu bù jiàn dòu yǔ jūn píng shēng,yīn zhì tōng shén míng,wǔ zi guì xiǎn shēn kāng níng。
我爱林家东谷翁,二公之德将无同。wǒ ài lín jiā dōng gǔ wēng,èr gōng zhī dé jiāng wú tóng。
为兵输税宽囚系,为民输粟瘳疲癃。wèi bīng shū shuì kuān qiú xì,wèi mín shū sù chōu pí lóng。
命服已看旌义概,八旬况复逢时泰。mìng fú yǐ kàn jīng yì gài,bā xún kuàng fù féng shí tài。
儿孙群戏老莱衣,宾朋共祝庄椿岁。ér sūn qún xì lǎo lái yī,bīn péng gòng zhù zhuāng chūn suì。
从来积善流庆多,始终一德求靡它。cóng lái jī shàn liú qìng duō,shǐ zhōng yī dé qiú mí tā。
德日益新寿益永,还看孙子登高科。dé rì yì xīn shòu yì yǒng,hái kàn sūn zi dēng gāo kē。

山海奇观为崇安司训屠景赋

黄仲昭

武夷之山天所辟,三十六峰炫丹碧。wǔ yí zhī shān tiān suǒ pì,sān shí liù fēng xuàn dān bì。
中有精庐祀紫阳,万古斯文赖昭晰。zhōng yǒu jīng lú sì zǐ yáng,wàn gǔ sī wén lài zhāo xī。
东海之水龙所宫,吞吐日月涵长空。dōng hǎi zhī shuǐ lóng suǒ gōng,tūn tǔ rì yuè hán zhǎng kōng。
海滨佳气忽融结,千年邹鲁闻儒风。hǎi bīn jiā qì hū róng jié,qiān nián zōu lǔ wén rú fēng。
屠君袖然东浙彦,一经早领乡闱荐。tú jūn xiù rán dōng zhè yàn,yī jīng zǎo lǐng xiāng wéi jiàn。
屈登乙榜教崇安,剑气时作虹光见。qū dēng yǐ bǎng jiào chóng ān,jiàn qì shí zuò hóng guāng jiàn。
年来捧檄过吾莆,平海武学需师模。nián lái pěng xí guò wú pú,píng hǎi wǔ xué xū shī mó。
清操何尝问修脯,雅志但欲谈诗书。qīng cāo hé cháng wèn xiū pú,yǎ zhì dàn yù tán shī shū。
武夷正在崇安境,千古奇观君已稔。wǔ yí zhèng zài chóng ān jìng,qiān gǔ qí guān jūn yǐ rěn。
高山仰止长不忘,进德之功岂容寝。gāo shān yǎng zhǐ zhǎng bù wàng,jìn dé zhī gōng qǐ róng qǐn。
平海城临东海滨,洪涛细浪皆成文。píng hǎi chéng lín dōng hǎi bīn,hóng tāo xì làng jiē chéng wén。
君子之文能若此,司马子长焉足论。jūn zi zhī wén néng ruò cǐ,sī mǎ zi zhǎng yān zú lùn。
观象于山德应进,观法于海文尤盛。guān xiàng yú shān dé yīng jìn,guān fǎ yú hǎi wén yóu shèng。
来春三策献天人,疾雷一声寰宇震。lái chūn sān cè xiàn tiān rén,jí léi yī shēng huán yǔ zhèn。

送方介卿还南都

黄仲昭

乌石山前旧名阀,年来乐事尤奇绝。wū shí shān qián jiù míng fá,nián lái lè shì yóu qí jué。
看花春日影联翩,锡诰明廷宠稠迭。kàn huā chūn rì yǐng lián piān,xī gào míng tíng chǒng chóu dié。
宪府难兄偶过家,仪曹弟亦迂星槎。xiàn fǔ nán xiōng ǒu guò jiā,yí cáo dì yì yū xīng chá。
双亲鬓毛犹未雪,二子银带俱生花。shuāng qīn bìn máo yóu wèi xuě,èr zi yín dài jù shēng huā。
华诞春风启瑶席,纷纷献寿群仙集。huá dàn chūn fēng qǐ yáo xí,fēn fēn xiàn shòu qún xiān jí。
安期火枣大于瓜,王母蟠桃赤如日。ān qī huǒ zǎo dà yú guā,wáng mǔ pán táo chì rú rì。
化国之日舒以长,双亲寿考应无疆。huà guó zhī rì shū yǐ zhǎng,shuāng qīn shòu kǎo yīng wú jiāng。
云路显扬殊未艾,华堂福祉尤难量。yún lù xiǎn yáng shū wèi ài,huá táng fú zhǐ yóu nán liàng。
移孝为忠有明训,寻常定省何足论。yí xiào wèi zhōng yǒu míng xùn,xún cháng dìng shěng hé zú lùn。
好摅衷悃绍皋夔,用致吾君轶尧舜。hǎo shū zhōng kǔn shào gāo kuí,yòng zhì wú jūn yì yáo shùn。
前日难兄赴岭南,霜威已见摧奸贪。qián rì nán xiōng fù lǐng nán,shuāng wēi yǐ jiàn cuī jiān tān。
今朝难弟归兰省,明堂不久需梗楠。jīn cháo nán dì guī lán shěng,míng táng bù jiǔ xū gěng nán。
离筵酒尽青山暮,一片愁心关去住。lí yán jiǔ jǐn qīng shān mù,yī piàn chóu xīn guān qù zhù。
他时皓月白门秋,梦魂还绕乌山树。tā shí hào yuè bái mén qiū,mèng hún hái rào wū shān shù。