古诗词

送办事官吴藻省亲归莆

黄仲昭

书剑三年客帝畿,承恩今喜谒庭闱。shū jiàn sān nián kè dì jī,chéng ēn jīn xǐ yè tíng wéi。
不须重制斑斓服,自有新裁锦绣衣。bù xū zhòng zhì bān lán fú,zì yǒu xīn cái jǐn xiù yī。
一棹才乘潮水去,寸心已逐海云飞。yī zhào cái chéng cháo shuǐ qù,cùn xīn yǐ zhú hǎi yún fēi。
难兄林下幽栖稳,应笑红尘客未归。nán xiōng lín xià yōu qī wěn,yīng xiào hóng chén kè wèi guī。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

题画梅为余君稷兴赋

黄仲昭

一脉阳和初破冻,孤根得气先萌动。yī mài yáng hé chū pò dòng,gū gēn dé qì xiān méng dòng。
南枝北枝烂熳开,商鼎已作和羹梦。nán zhī běi zhī làn màn kāi,shāng dǐng yǐ zuò hé gēng mèng。
轻风时度岩谷间,清香万斛飘人寰。qīng fēng shí dù yán gǔ jiān,qīng xiāng wàn hú piāo rén huán。
独抱冰霜清白操,耻竞桃李芳菲颜。dú bào bīng shuāng qīng bái cāo,chǐ jìng táo lǐ fāng fēi yán。
一般风味尤奇绝,夜静林梢上寒月。yī bān fēng wèi yóu qí jué,yè jìng lín shāo shàng hán yuè。
疏影横窗舞翠虬,残英满地飞香雪。shū yǐng héng chuāng wǔ cuì qiú,cán yīng mǎn dì fēi xiāng xuě。
素志宁甘没草莱,移根终向上林栽。sù zhì níng gān méi cǎo lái,yí gēn zhōng xiàng shàng lín zāi。
春色无边独占断,群花不敢争先开。chūn sè wú biān dú zhàn duàn,qún huā bù gǎn zhēng xiān kāi。

江湖览胜为吴大尹乃兄浩赋

黄仲昭

男儿贵有四方志,生来门外悬弧矢。nán ér guì yǒu sì fāng zhì,shēng lái mén wài xuán hú shǐ。
乾坤万物备吾身,历览宁辞千万里。qián kūn wàn wù bèi wú shēn,lì lǎn níng cí qiān wàn lǐ。
张骞乘槎犯斗牛,子长足迹半九州。zhāng qiān chéng chá fàn dòu niú,zi zhǎng zú jì bàn jiǔ zhōu。
博识当时推独步,史才后世谁与俦。bó shí dāng shí tuī dú bù,shǐ cái hòu shì shuí yǔ chóu。
吴君自是新安彦,剑气时作虹光见。wú jūn zì shì xīn ān yàn,jiàn qì shí zuò hóng guāng jiàn。
有策不肯干公侯,有才不屑事州县。yǒu cè bù kěn gàn gōng hóu,yǒu cái bù xiè shì zhōu xiàn。
独买吴江舟一叶,历遍三江并七泽。dú mǎi wú jiāng zhōu yī yè,lì biàn sān jiāng bìng qī zé。
兴发闲登江上山,豪来醉弄波间月。xīng fā xián dēng jiāng shàng shān,háo lái zuì nòng bō jiān yuè。
到处交游多伟人,耳目所接皆奇珍。dào chù jiāo yóu duō wěi rén,ěr mù suǒ jiē jiē qí zhēn。
炯炯灵扃贯今古,翩翩襟抱超风尘。jiǒng jiǒng líng jiōng guàn jīn gǔ,piān piān jīn bào chāo fēng chén。
季方吾莆贤父母,严翁就养几寒暑。jì fāng wú pú xián fù mǔ,yán wēng jiù yǎng jǐ hán shǔ。
彩衣又上闽江船,绿酒共听乌石雨。cǎi yī yòu shàng mǐn jiāng chuán,lǜ jiǔ gòng tīng wū shí yǔ。
长空雁过秋风凉,骊驹又发壶山阳。zhǎng kōng yàn guò qiū fēng liáng,lí jū yòu fā hú shān yáng。
还家故旧应相语,胜览又经天一方。hái jiā gù jiù yīng xiāng yǔ,shèng lǎn yòu jīng tiān yī fāng。

赠松楼玉上人歌和张坦斋韵

黄仲昭

上人风度温如玉,况复文雅超凡俗。shàng rén fēng dù wēn rú yù,kuàng fù wén yǎ chāo fán sú。
闭户翻经戒行修,登堂见客容仪肃。bì hù fān jīng jiè xíng xiū,dēng táng jiàn kè róng yí sù。
有时泚笔临古书,有时引水浇新竹。yǒu shí cǐ bǐ lín gǔ shū,yǒu shí yǐn shuǐ jiāo xīn zhú。
或从泉石共徜徉,或与云月相追逐。huò cóng quán shí gòng cháng yáng,huò yǔ yún yuè xiāng zhuī zhú。
老予借榻两经春,青眼相看情愈笃。lǎo yǔ jiè tà liǎng jīng chūn,qīng yǎn xiāng kàn qíng yù dǔ。
校书永昼每烹茶,酌客清宵频剪烛。xiào shū yǒng zhòu měi pēng chá,zhuó kè qīng xiāo pín jiǎn zhú。
同袍幸有坦斋翁,时听清吟散烦燠。tóng páo xìng yǒu tǎn zhāi wēng,shí tīng qīng yín sàn fán yù。
上人亦学参诗禅,讲论时时见心曲。shàng rén yì xué cān shī chán,jiǎng lùn shí shí jiàn xīn qū。
修纂于今已毕功,分手将归故山麓。xiū zuǎn yú jīn yǐ bì gōng,fēn shǒu jiāng guī gù shān lù。
短歌一阕写离怀,回首南山烟树绿。duǎn gē yī què xiě lí huái,huí shǒu nán shān yān shù lǜ。

三友楼为孙同知赋

黄仲昭

徂徕大夫擅高节,罗浮仙子应同流。cú lái dà fū shàn gāo jié,luó fú xiān zi yīng tóng liú。
亦有淇园古君子,相伴幽人同一楼。yì yǒu qí yuán gǔ jūn zi,xiāng bàn yōu rén tóng yī lóu。
幽人襟怀绝尘垢,共结寒盟号三友。yōu rén jīn huái jué chén gòu,gòng jié hán méng hào sān yǒu。
百年大梦杳难醒,万古清风长不朽。bǎi nián dà mèng yǎo nán xǐng,wàn gǔ qīng fēng zhǎng bù xiǔ。
贤孙佐郡闽海东,宦成回首归兴浓。xián sūn zuǒ jùn mǐn hǎi dōng,huàn chéng huí shǒu guī xīng nóng。
重构危楼题旧扁,欲修先绪追前踪。zhòng gòu wēi lóu tí jiù biǎn,yù xiū xiān xù zhuī qián zōng。
岁暮群芳尽凋歇,三友敷荣心似铁。suì mù qún fāng jǐn diāo xiē,sān yǒu fū róng xīn shì tiě。
相看一笑天地春,权门炙手从渠热。xiāng kàn yī xiào tiān dì chūn,quán mén zhì shǒu cóng qú rè。

田家词

黄仲昭

官府年来恣征讨,里正登门急于火。guān fǔ nián lái zì zhēng tǎo,lǐ zhèng dēng mén jí yú huǒ。
三冬过半稻初登,翻说今年稻熟早。sān dōng guò bàn dào chū dēng,fān shuō jīn nián dào shú zǎo。
家人相率往田间,协力无分少与老。jiā rén xiāng lǜ wǎng tián jiān,xié lì wú fēn shǎo yǔ lǎo。
短镰一派获声齐,数亩黄云随手倒。duǎn lián yī pài huò shēng qí,shù mǔ huáng yún suí shǒu dào。
背负肩任初上场,男共播扬女舂捣。bèi fù jiān rèn chū shàng chǎng,nán gòng bō yáng nǚ chōng dǎo。
里正醉饱才出门,督邮复自城中造。lǐ zhèng zuì bǎo cái chū mén,dū yóu fù zì chéng zhōng zào。
急将贱粜纳官需,且免官刑相苦恼。jí jiāng jiàn tiào nà guān xū,qiě miǎn guān xíng xiāng kǔ nǎo。
回首场头稻已空,一年生死良难保。huí shǒu chǎng tóu dào yǐ kōng,yī nián shēng sǐ liáng nán bǎo。
小儿弹泪向西风,说曾田畔拾余稻。xiǎo ér dàn lèi xiàng xī fēng,shuō céng tián pàn shí yú dào。
阿翁回语儿无啼,尚冀明年官府好。ā wēng huí yǔ ér wú tí,shàng jì míng nián guān fǔ hǎo。

题万竿烟雨图为江士韩赋

黄仲昭

我醉飞梦湘江曲,开蓬坐爱湘水绿。wǒ zuì fēi mèng xiāng jiāng qū,kāi péng zuò ài xiāng shuǐ lǜ。
两岸苍苍风景殊,筼筜万个森如玉。liǎng àn cāng cāng fēng jǐng shū,yún dāng wàn gè sēn rú yù。
寒云拖雨出遥岑,轻烟一抹横前林。hán yún tuō yǔ chū yáo cén,qīng yān yī mǒ héng qián lín。
断影微茫鸾凤舞,清声淅沥虬龙吟。duàn yǐng wēi máng luán fèng wǔ,qīng shēng xī lì qiú lóng yín。
远隔层云看渐晦,近拂浮岚望还翠。yuǎn gé céng yún kàn jiàn huì,jìn fú fú lán wàng hái cuì。
枝南枝北飞鸟迷,叶上叶下珠玑碎。zhī nán zhī běi fēi niǎo mí,yè shàng yè xià zhū jī suì。
须臾雨歇起清风,寒烟吹破犹冥蒙。xū yú yǔ xiē qǐ qīng fēng,hán yān chuī pò yóu míng méng。
妃泪斑斑浓淡里,孙枝簇簇有无中。fēi lèi bān bān nóng dàn lǐ,sūn zhī cù cù yǒu wú zhōng。
江君自是高岗凤,共结寒盟恣吟弄。jiāng jūn zì shì gāo gǎng fèng,gòng jié hán méng zì yín nòng。
命工写入图画间,我见犹疑醉时梦。mìng gōng xiě rù tú huà jiān,wǒ jiàn yóu yí zuì shí mèng。

题吴继学先生家藏边景昭花鸟图五首梅竹双鹊

黄仲昭

琅玕挺碧梅舒白,岁暮相依傲残雪。láng gān tǐng bì méi shū bái,suì mù xiāng yī ào cán xuě。
一双灵鹊何处来,枝头似报春消息。yī shuāng líng què hé chù lái,zhī tóu shì bào chūn xiāo xī。
良工画笔妙入神,写生一一皆逼真。liáng gōng huà bǐ miào rù shén,xiě shēng yī yī jiē bī zhēn。
半幅霜纨才尺许,无限风光照眼新。bàn fú shuāng wán cái chǐ xǔ,wú xiàn fēng guāng zhào yǎn xīn。
问君兹图何自得,先公育材有遗泽。wèn jūn zī tú hé zì dé,xiān gōng yù cái yǒu yí zé。
灵襟元不受纤尘,诸生献此旌衷臆。líng jīn yuán bù shòu xiān chén,zhū shēng xiàn cǐ jīng zhōng yì。
呜呼兹图百世宜珍藏,大训天球端可方。wū hū zī tú bǎi shì yí zhēn cáng,dà xùn tiān qiú duān kě fāng。

题吴继学先生家藏边景昭花鸟图五首梅竹双鹊

黄仲昭

海棠春意酣,繁花粲如绮。hǎi táng chūn yì hān,fán huā càn rú qǐ。
枝上依栖三白头,似惜韶华不飞起。zhī shàng yī qī sān bái tóu,shì xī sháo huá bù fēi qǐ。
人生亦爱韶华妍,眼阅韶华谁百年。rén shēng yì ài sháo huá yán,yǎn yuè sháo huá shuí bǎi nián。
迈烈扬芬须及早,如此白头良可怜。mài liè yáng fēn xū jí zǎo,rú cǐ bái tóu liáng kě lián。

题吴继学先生家藏边景昭花鸟图五首梅竹双鹊

黄仲昭

山禽文彩奇,映日尤鲜媚。shān qín wén cǎi qí,yìng rì yóu xiān mèi。
一双飞上石榴枝,似与榴花争艳丽。yī shuāng fēi shàng shí liú zhī,shì yǔ liú huā zhēng yàn lì。
虞廷九奏歌雍熙,凤仪兽舞纷龙墀。yú tíng jiǔ zòu gē yōng xī,fèng yí shòu wǔ fēn lóng chí。
兹禽亦合登廊庙,雅性自爱山林栖。zī qín yì hé dēng láng miào,yǎ xìng zì ài shān lín qī。

题吴继学先生家藏边景昭花鸟图五首梅竹双鹊

黄仲昭

荷盖已枯槁,芦花亦凋残。hé gài yǐ kū gǎo,lú huā yì diāo cán。
雍渠两两如兄弟,相依不恤空江寒。yōng qú liǎng liǎng rú xiōng dì,xiāng yī bù xù kōng jiāng hán。
角弓诗成风渐靡,斗粟谣兴俗尤鄙。jiǎo gōng shī chéng fēng jiàn mí,dòu sù yáo xīng sú yóu bǐ。
纷纷尘世阋墙人,见此微禽颡应泚。fēn fēn chén shì xì qiáng rén,jiàn cǐ wēi qín sǎng yīng cǐ。

题吴继学先生家藏边景昭花鸟图五首梅竹双鹊

黄仲昭

霜竹弄晴翠,寒梅发幽姿。shuāng zhú nòng qíng cuì,hán méi fā yōu zī。
黄雀呼朋自为伍,各求所止栖高枝。huáng què hū péng zì wèi wǔ,gè qiú suǒ zhǐ qī gāo zhī。
兹图用意良有托,持赠宁徒供玩乐。zī tú yòng yì liáng yǒu tuō,chí zèng níng tú gōng wán lè。
先公教铎遍儒林,共祝儿孙膺五爵。xiān gōng jiào duó biàn rú lín,gòng zhù ér sūn yīng wǔ jué。

送何维良归新淦

黄仲昭

北风初酿寒,吹老都门柳。běi fēng chū niàng hán,chuī lǎo dōu mén liǔ。
柳下送君行,高歌酌尊酒。liǔ xià sòng jūn xíng,gāo gē zhuó zūn jiǔ。
君家兄弟不可当,攀龙济济游帝乡。jūn jiā xiōng dì bù kě dāng,pān lóng jì jì yóu dì xiāng。
宪部仙郎唐杜景,词垣吉士宋朱昂。xiàn bù xiān láng táng dù jǐng,cí yuán jí shì sòng zhū áng。
君亦承家富文藻,甘旨庭闱娱二老。jūn yì chéng jiā fù wén zǎo,gān zhǐ tíng wéi yú èr lǎo。
数年风雨不连床,几度池塘空梦草。shù nián fēng yǔ bù lián chuáng,jǐ dù chí táng kōng mèng cǎo。
朅来万里趋京师,金昆玉季情怡怡。qiè lái wàn lǐ qū jīng shī,jīn kūn yù jì qíng yí yí。
卷帘笑对荆花树,击节醉吟棠棣诗。juǎn lián xiào duì jīng huā shù,jī jié zuì yín táng dì shī。
回首孤云飞绝巘,乡心应与云舒卷。huí shǒu gū yún fēi jué yǎn,xiāng xīn yīng yǔ yún shū juǎn。
只愁去住别离难,奚恤往来行路远。zhǐ chóu qù zhù bié lí nán,xī xù wǎng lái xíng lù yuǎn。
酒阑催上潞河舟,潞河之水随东流。jiǔ lán cuī shàng lù hé zhōu,lù hé zhī shuǐ suí dōng liú。
帆影忽经红叶岸,棹歌迥入黄芦洲。fān yǐng hū jīng hóng yè àn,zhào gē jiǒng rù huáng lú zhōu。
去路行行望桑梓,桑梓微茫隔溪水。qù lù xíng xíng wàng sāng zǐ,sāng zǐ wēi máng gé xī shuǐ。
箧中重整旧斑衣,膝下跪斟新绿蚁。qiè zhōng zhòng zhěng jiù bān yī,xī xià guì zhēn xīn lǜ yǐ。
家君昔宰幽燕南,尊翁载铎来杏坛。jiā jūn xī zǎi yōu yàn nán,zūn wēng zài duó lái xìng tán。
山斗光中识颜色,珠玑落处聆笑谈。shān dòu guāng zhōng shí yán sè,zhū jī luò chù líng xiào tán。
君家仲兄乡进士,论交于我最知已。jūn jiā zhòng xiōng xiāng jìn shì,lùn jiāo yú wǒ zuì zhī yǐ。
紫陌相逢未几旬,云山依旧成千里。zǐ mò xiāng féng wèi jǐ xún,yún shān yī jiù chéng qiān lǐ。
题诗今日送君归,令人却忆十年时。tí shī jīn rì sòng jūn guī,lìng rén què yì shí nián shí。
一乐堂中欢会处,殷勤为我道相思。yī lè táng zhōng huān huì chù,yīn qín wèi wǒ dào xiāng sī。

予致仕归因重葺下皋山庄以居偶诵宋马子才浩浩歌胸次洒然若有得遂次韵以道所怀

黄仲昭

浩浩歌,钟鼎勋庸如命何。hào hào gē,zhōng dǐng xūn yōng rú mìng hé。
天降吾衷吾不昧,讵肯随时徒媕阿。tiān jiàng wú zhōng wú bù mèi,jù kěn suí shí tú ān ā。
得意饱餐光禄饭,失意归耕南亩禾。dé yì bǎo cān guāng lù fàn,shī yì guī gēng nán mǔ hé。
浮云聚散吾何与,笑渠倾夺纷操戈。fú yún jù sàn wú hé yǔ,xiào qú qīng duó fēn cāo gē。
君不见苏秦手提六国印,千里驺从徒撝诃。jūn bù jiàn sū qín shǒu tí liù guó yìn,qiān lǐ zōu cóng tú huī hē。
又不见冯道身为五朝相,四海疮痍谁抚摩。yòu bù jiàn féng dào shēn wèi wǔ cháo xiāng,sì hǎi chuāng yí shuí fǔ mó。
富贵于时苟无益,眼底风花瞬息过。fù guì yú shí gǒu wú yì,yǎn dǐ fēng huā shùn xī guò。
浩浩歌,钟鼎勋庸如命何。hào hào gē,zhōng dǐng xūn yōng rú mìng hé。
明道列官乌府署,伊川劝讲金銮坡。míng dào liè guān wū fǔ shǔ,yī chuān quàn jiǎng jīn luán pō。
补衮不求人过失,格心惟以道渐磨。bǔ gǔn bù qiú rén guò shī,gé xīn wéi yǐ dào jiàn mó。
权奸一见阻,去去心靡他。quán jiān yī jiàn zǔ,qù qù xīn mí tā。
大道日沦丧,贤哲终蹉跎。dà dào rì lún sàng,xián zhé zhōng cuō tuó。
时论雌雄元不辨,何怪臧仓毁孟轲。shí lùn cí xióng yuán bù biàn,hé guài zāng cāng huǐ mèng kē。
浩浩歌,钟鼎勋庸如命何。hào hào gē,zhōng dǐng xūn yōng rú mìng hé。
图书满床春拍拍,烟云绕屋山峨峨。tú shū mǎn chuáng chūn pāi pāi,yān yún rào wū shān é é。
俯仰乾坤无大疚,吾生所得良已多。fǔ yǎng qián kūn wú dà jiù,wú shēng suǒ dé liáng yǐ duō。
神仙渺茫吾不道,别有天地长熙和。shén xiān miǎo máng wú bù dào,bié yǒu tiān dì zhǎng xī hé。

青云桥歌

黄仲昭

世人行已多愧天,兴衰变幻如浮烟。shì rén xíng yǐ duō kuì tiān,xīng shuāi biàn huàn rú fú yān。
程氏承家惟种德,世泽如水流蜿蜒。chéng shì chéng jiā wéi zhǒng dé,shì zé rú shuǐ liú wān yán。
笃生封君能述事,长桥特驾河之次。dǔ shēng fēng jūn néng shù shì,zhǎng qiáo tè jià hé zhī cì。
青云端望子成名,驷马何劳客题字。qīng yún duān wàng zi chéng míng,sì mǎ hé láo kè tí zì。
忠壮云仍今几房,封君真足增前光。zhōng zhuàng yún réng jīn jǐ fáng,fēng jūn zhēn zú zēng qián guāng。
济人自是阴功厚,食报早见鹓雏翔。jì rén zì shì yīn gōng hòu,shí bào zǎo jiàn yuān chú xiáng。
春风射策金銮殿,敕使传宣催赐宴。chūn fēng shè cè jīn luán diàn,chì shǐ chuán xuān cuī cì yàn。
冬官政绩帝所嘉,锦诰恩封人共羡。dōng guān zhèng jì dì suǒ jiā,jǐn gào ēn fēng rén gòng xiàn。
积善由来庆有余,从兹万里皆亨衢。jī shàn yóu lái qìng yǒu yú,cóng zī wàn lǐ jiē hēng qú。
行见公侯复其始,纷纷薄俗谁能如。xíng jiàn gōng hóu fù qí shǐ,fēn fēn báo sú shuí néng rú。

宾竹歌

黄仲昭

君不见坡仙讥俗士,无竹不可医。jūn bù jiàn pō xiān jī sú shì,wú zhú bù kě yī。
又不见卫风美进德,菉竹歌猗猗。yòu bù jiàn wèi fēng měi jìn dé,lù zhú gē yī yī。
天生嘉植异凡卉,狷士品题号君子。tiān shēng jiā zhí yì fán huì,juàn shì pǐn tí hào jūn zi。
凌霄高节挺琅玕,扑地清阴绝尘滓。líng xiāo gāo jié tǐng láng gān,pū dì qīng yīn jué chén zǐ。
曾君种竹绕庭宇,谓竹为宾我为主。céng jūn zhǒng zhú rào tíng yǔ,wèi zhú wèi bīn wǒ wèi zhǔ。
医俗岂独怀坡仙,进德直期追卫武。yī sú qǐ dú huái pō xiān,jìn dé zhí qī zhuī wèi wǔ。
古人取物修其身,知仁山水垂法程。gǔ rén qǔ wù xiū qí shēn,zhī rén shān shuǐ chuí fǎ chéng。
竹之直兮可以励吾节,竹之虚兮可以广吾心。zhú zhī zhí xī kě yǐ lì wú jié,zhú zhī xū xī kě yǐ guǎng wú xīn。
直节虚心贯始终,高标与竹将无同。zhí jié xū xīn guàn shǐ zhōng,gāo biāo yǔ zhú jiāng wú tóng。
天上清风一挥洒,人间酷暑何所容。tiān shàng qīng fēng yī huī sǎ,rén jiān kù shǔ hé suǒ róng。
功成三径重归日,宾主相看无愧色。gōng chéng sān jìng zhòng guī rì,bīn zhǔ xiāng kàn wú kuì sè。