古诗词

怀古

黄仲昭

吾闻庖羲氏,爰始开鸿荒。wú wén páo xī shì,yuán shǐ kāi hóng huāng。
庖羲既已往,乃复生神农。páo xī jì yǐ wǎng,nǎi fù shēng shén nóng。
厥后有轩辕,继统为三皇。jué hòu yǒu xuān yuán,jì tǒng wèi sān huáng。
鼎湖龙去后,尧德益辉煌。dǐng hú lóng qù hòu,yáo dé yì huī huáng。
有虞受其禅,恭已垂衣裳。yǒu yú shòu qí chán,gōng yǐ chuí yī shang。
禹承精一传,克绍唐虞芳。yǔ chéng jīng yī chuán,kè shào táng yú fāng。
猗欤叹日跻,复见商成汤。yī yú tàn rì jī,fù jiàn shāng chéng tāng。
穆穆歌敬止,亦有周文王。mù mù gē jìng zhǐ,yì yǒu zhōu wén wáng。
嗣武建皇极,周德日以昌。sì wǔ jiàn huáng jí,zhōu dé rì yǐ chāng。
圣神相继作,治道弥昭彰。shèng shén xiāng jì zuò,zhì dào mí zhāo zhāng。
所以八荒内,淳风浩无疆。suǒ yǐ bā huāng nèi,chún fēng hào wú jiāng。
唐虞既辽邈,三代亦荒凉。táng yú jì liáo miǎo,sān dài yì huāng liáng。
诸侯纷僣窃,列国互争强。zhū hóu fēn tiě qiè,liè guó hù zhēng qiáng。
危舌利如戟,巧言媚如簧。wēi shé lì rú jǐ,qiǎo yán mèi rú huáng。
孔孟思济时,辙迹周四方。kǒng mèng sī jì shí,zhé jì zhōu sì fāng。
徘徊无所遇,怀宝徒悲伤。pái huái wú suǒ yù,huái bǎo tú bēi shāng。
陵夷至嬴氏,不啻?与狼。líng yí zhì yíng shì,bù chì yǔ láng。
治道已荡然,淳风亦沦亡。zhì dào yǐ dàng rán,chún fēng yì lún wáng。
芒砀龙一奋,仗剑扶颓纲。máng dàng lóng yī fèn,zhàng jiàn fú tuí gāng。
所悲杂霸术,垂统未甚良。suǒ bēi zá bà shù,chuí tǒng wèi shén liáng。
累叶称善治,不过臻小康。lèi yè chēng shàn zhì,bù guò zhēn xiǎo kāng。
东京既失御,群雄起陆梁。dōng jīng jì shī yù,qún xióng qǐ lù liáng。
伏龙徒奋迅,凤雏空翱翔。fú lóng tú fèn xùn,fèng chú kōng áo xiáng。
天意挽不回,炎精竟无光。tiān yì wǎn bù huí,yán jīng jìng wú guāng。
六朝迭兴废,四海日扰攘。liù cháo dié xīng fèi,sì hǎi rì rǎo rǎng。
忽生龙凤姿,唐祚开晋阳。hū shēng lóng fèng zī,táng zuò kāi jìn yáng。
奈何同气亲,战血流宫墙。nài hé tóng qì qīn,zhàn xuè liú gōng qiáng。
牝晨秽宸极,麀聚渎天常。pìn chén huì chén jí,yōu jù dú tiān cháng。
治道杂王霸,奕叶多昏狂。zhì dào zá wáng bà,yì yè duō hūn kuáng。
比之炎汉时,已不相颉颃。bǐ zhī yán hàn shí,yǐ bù xiāng jié háng。
回首视唐虞,深渊与穹苍。huí shǒu shì táng yú,shēn yuān yǔ qióng cāng。
有唐既迄运,刘石遂披猖。yǒu táng jì qì yùn,liú shí suì pī chāng。
中原数千里,幻作征战场。zhōng yuán shù qiān lǐ,huàn zuò zhēng zhàn chǎng。
皇天命贤主,挥戈扫欃枪。huáng tiān mìng xián zhǔ,huī gē sǎo chán qiāng。
陈桥属猪人,遂着龙袍黄。chén qiáo shǔ zhū rén,suì zhe lóng páo huáng。
立国尚忠厚,颇胜汉与唐。lì guó shàng zhōng hòu,pǒ shèng hàn yǔ táng。
惜哉三百载,教化未汪洋。xī zāi sān bǎi zài,jiào huà wèi wāng yáng。
遂令三代前,淳风竟茫茫。suì lìng sān dài qián,chún fēng jìng máng máng。
端居茅檐下,感此心傍徨。duān jū máo yán xià,gǎn cǐ xīn bàng huáng。
仰天动长吟,浮云自悠扬。yǎng tiān dòng zhǎng yín,fú yún zì yōu yáng。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

雨后观涨

黄仲昭

连日雨新晴,诸溪水尽生。lián rì yǔ xīn qíng,zhū xī shuǐ jǐn shēng。
气蒸天色暝,浪滚雪花明。qì zhēng tiān sè míng,làng gǔn xuě huā míng。
鹭渚看全没,虹桥觉渐平。lù zhǔ kàn quán méi,hóng qiáo jué jiàn píng。
朝宗奔电影,触石殷雷声。cháo zōng bēn diàn yǐng,chù shí yīn léi shēng。
山近涵空翠,云低接太清。shān jìn hán kōng cuì,yún dī jiē tài qīng。
渡头人不到,空有画船横。dù tóu rén bù dào,kōng yǒu huà chuán héng。

翰林院南新辟三圃

黄仲昭

玉堂有隙地,清旷当南隅。yù táng yǒu xì dì,qīng kuàng dāng nán yú。
方春度微雨,草色成荒芜。fāng chūn dù wēi yǔ,cǎo sè chéng huāng wú。
今年辟三圃,于以种嘉蔬。jīn nián pì sān pǔ,yú yǐ zhǒng jiā shū。
开云作畦垄,引水疏沟渠。kāi yún zuò qí lǒng,yǐn shuǐ shū gōu qú。
纵横数十品,生意盈阶除。zòng héng shù shí pǐn,shēng yì yíng jiē chú。
朝来零露瀼,绿叶清阴敷。cháo lái líng lù ráng,lǜ yè qīng yīn fū。
菜根有真味,颇胜梁肉腴。cài gēn yǒu zhēn wèi,pǒ shèng liáng ròu yú。
嚼之苟不厌,百事俱可图。jué zhī gǒu bù yàn,bǎi shì jù kě tú。
伟哉信名言,千载当师模。wěi zāi xìn míng yán,qiān zài dāng shī mó。

移菊

黄仲昭

菊本君子花,俗卉良难偶。jú běn jūn zi huā,sú huì liáng nán ǒu。
所以古哲人,品题作佳友。suǒ yǐ gǔ zhé rén,pǐn tí zuò jiā yǒu。
玉堂老儒仙,爱此出尘垢。yù táng lǎo rú xiān,ài cǐ chū chén gòu。
移种玉堂阴,翠色满窗牖。yí zhǒng yù táng yīn,cuì sè mǎn chuāng yǒu。
托根咫尺天,雨露滋培厚。tuō gēn zhǐ chǐ tiān,yǔ lù zī péi hòu。
繁英吐黄金,端不负重九。fán yīng tǔ huáng jīn,duān bù fù zhòng jiǔ。
群仙休沐暇,足泛黄封酒。qún xiān xiū mù xiá,zú fàn huáng fēng jiǔ。
古称菊潭水,饮之即黄耇。gǔ chēng jú tán shuǐ,yǐn zhī jí huáng gǒu。
愿言采幽芳,以介君王寿。yuàn yán cǎi yōu fāng,yǐ jiè jūn wáng shòu。

罗湖古峰渔樵为新淦严武赋

黄仲昭

渺渺罗湖波,苍苍古峰树。miǎo miǎo luó hú bō,cāng cāng gǔ fēng shù。
中有一幽人,占断湖山趣。zhōng yǒu yī yōu rén,zhàn duàn hú shān qù。
有时驾扁舟,荡漾湖中去。yǒu shí jià biǎn zhōu,dàng yàng hú zhōng qù。
得鱼即呼酒,醉卧云水暮。dé yú jí hū jiǔ,zuì wò yún shuǐ mù。
有时操斧斤,笑指峰头路。yǒu shí cāo fǔ jīn,xiào zhǐ fēng tóu lù。
天风吹浩歌,泠泠出烟雾。tiān fēng chuī hào gē,líng líng chū yān wù。
云梦系淮阴,长沙谪贾傅。yún mèng xì huái yīn,zhǎng shā zhé jiǎ fù。
轩冕信为荣,覆车尤足虑。xuān miǎn xìn wèi róng,fù chē yóu zú lǜ。
岂若老湖山,安行无窘步。qǐ ruò lǎo hú shān,ān xíng wú jiǒng bù。

送黄石体行任湖广副理问

黄仲昭

君从故乡来,握手长安道。jūn cóng gù xiāng lái,wò shǒu zhǎng ān dào。
满眼尽交游,何如同姓好。mǎn yǎn jǐn jiāo yóu,hé rú tóng xìng hǎo。
旅馆幸连床,朝夕资论讨。lǚ guǎn xìng lián chuáng,cháo xī zī lùn tǎo。
时复酌金罍,花前共倾倒。shí fù zhuó jīn léi,huā qián gòng qīng dào。
相爱见天真,赖以开怀抱。xiāng ài jiàn tiān zhēn,lài yǐ kāi huái bào。
昨日拜新恩,锦衣炫晴昊。zuó rì bài xīn ēn,jǐn yī xuàn qíng hào。
笑买楚江船,匆匆出蓬岛。xiào mǎi chǔ jiāng chuán,cōng cōng chū péng dǎo。
离尊怅初尽,烟起河桥草。lí zūn chàng chū jǐn,yān qǐ hé qiáo cǎo。
扬帆入烟去,沧江空浩浩。yáng fān rù yān qù,cāng jiāng kōng hào hào。
感君平日情,忧心惄如捣。gǎn jūn píng rì qíng,yōu xīn nì rú dǎo。
何以慰渴饥,贞白期自保。hé yǐ wèi kě jī,zhēn bái qī zì bǎo。

代陈宪副赠原都宪用祁主事韵

黄仲昭

方岳当齐鲁,行台正百官。fāng yuè dāng qí lǔ,xíng tái zhèng bǎi guān。
元臣加节钺,宠命出金銮。yuán chén jiā jié yuè,chǒng mìng chū jīn luán。
河内仍留寇,荆州幸识韩。hé nèi réng liú kòu,jīng zhōu xìng shí hán。
冰霜归政府,风月在诗坛。bīng shuāng guī zhèng fǔ,fēng yuè zài shī tán。
展也才兼德,猗欤猛济宽。zhǎn yě cái jiān dé,yī yú měng jì kuān。
持平良独易,负重岂辞难。chí píng liáng dú yì,fù zhòng qǐ cí nán。
蔀屋光还照,阴崖气不寒。bù wū guāng hái zhào,yīn yá qì bù hán。
盘根资利器,凋瘵藉灵丹。pán gēn zī lì qì,diāo zhài jí líng dān。
囹圄经年净,苞苴绝夜干。líng yǔ jīng nián jìng,bāo jū jué yè gàn。
泰山崇地位,渤海息波澜。tài shān chóng dì wèi,bó hǎi xī bō lán。
王事劳行役,亲闱阙问安。wáng shì láo xíng yì,qīn wéi quē wèn ān。
暂辞东土镇,归奉北堂欢。zàn cí dōng tǔ zhèn,guī fèng běi táng huān。
天上颁鸾诰,庭前拜翠冠。tiān shàng bān luán gào,tíng qián bài cuì guān。
瑞萱明绣闼,慈竹荫雕阑。ruì xuān míng xiù tà,cí zhú yīn diāo lán。
莱彩情方洽,潘舆兴未残。lái cǎi qíng fāng qià,pān yú xīng wèi cán。
乡闾夸昼锦,人吏候归鞍。xiāng lǘ kuā zhòu jǐn,rén lì hòu guī ān。
绣斧欣重睹,湖山为改观。xiù fǔ xīn zhòng dǔ,hú shān wèi gǎi guān。
樗才叨部属,风裁仰云端。chū cái dāo bù shǔ,fēng cái yǎng yún duān。
久荷箴规切,都将肺腑刊。jiǔ hé zhēn guī qiè,dōu jiāng fèi fǔ kān。
咏歌追吉甫,付与史官看。yǒng gē zhuī jí fǔ,fù yǔ shǐ guān kàn。

题徐若川秋官山水图用王谏侍御韵

黄仲昭

屋上白云闲,屋下流泉好。wū shàng bái yún xián,wū xià liú quán hǎo。
遥山几片青,出没林树杪。yáo shān jǐ piàn qīng,chū méi lín shù miǎo。
浮生堕尘网,局促何其小。fú shēng duò chén wǎng,jú cù hé qí xiǎo。
岂若山中人,悠然豁襟抱。qǐ ruò shān zhōng rén,yōu rán huō jīn bào。
林春花气浓,谷暖莺声早。lín chūn huā qì nóng,gǔ nuǎn yīng shēng zǎo。
安得往从之,谈玄坐昏晓。ān dé wǎng cóng zhī,tán xuán zuò hūn xiǎo。

送彭延广归安成

黄仲昭

才奉潘舆来,复奉潘舆去。cái fèng pān yú lái,fù fèng pān yú qù。
来忆紫微花,去忆灵椿树。lái yì zǐ wēi huā,qù yì líng chūn shù。
来去肯辞劳,孝友夙所慕。lái qù kěn cí láo,xiào yǒu sù suǒ mù。
雁声催早寒,关河秋色暮。yàn shēng cuī zǎo hán,guān hé qiū sè mù。
仗剑出都门,愁心关去住。zhàng jiàn chū dōu mén,chóu xīn guān qù zhù。
秋风五两轻,扬帆入烟雾。qiū fēng wǔ liǎng qīng,yáng fān rù yān wù。
行行到乡山,亲旧欣相顾。xíng xíng dào xiāng shān,qīn jiù xīn xiāng gù。
称觞一乐堂,满堂春煦煦。chēng shāng yī lè táng,mǎn táng chūn xù xù。
行看太史占,西江德星聚。xíng kàn tài shǐ zhàn,xī jiāng dé xīng jù。

同昭武刘太守高挥使诸公游万峰庵

黄仲昭

乱山如聚米,独拥一峰高。luàn shān rú jù mǐ,dú yōng yī fēng gāo。
幽胜元无匹,登临岂惮劳。yōu shèng yuán wú pǐ,dēng lín qǐ dàn láo。
千林澄霁色,万里见秋毫。qiān lín chéng jì sè,wàn lǐ jiàn qiū háo。
溪涨萦寒碧,松声殷怒涛。xī zhǎng yíng hán bì,sōng shēng yīn nù tāo。
人烟连郡郭,禾黍带林皋。rén yān lián jùn guō,hé shǔ dài lín gāo。
清世欣无警,丰年庆屡遭。qīng shì xīn wú jǐng,fēng nián qìng lǚ zāo。
群公多暇豫,尊酒一游遨。qún gōng duō xiá yù,zūn jiǔ yī yóu áo。
诗思惭予拙,兹来亦觉豪。shī sī cán yǔ zhuō,zī lái yì jué háo。

题昭武高挥使钟吕二仙图和谢大参韵

黄仲昭

我闻二仙翁,翩然拂尘服。wǒ wén èr xiān wēng,piān rán fú chén fú。
携手问还丹,世事瞑双目。xié shǒu wèn hái dān,shì shì míng shuāng mù。
丹成共遐举,离人立于独。dān chéng gòng xiá jǔ,lí rén lì yú dú。
兹事盖窈冥,有无未能卜。zī shì gài yǎo míng,yǒu wú wèi néng bo。
而我独爱翁,萧散青山麓。ér wǒ dú ài wēng,xiāo sàn qīng shān lù。
不荣文锦裳,不贵黄金屋。bù róng wén jǐn shang,bù guì huáng jīn wū。
秋雨饭胡麻,春风羹杞菊。qiū yǔ fàn hú má,chūn fēng gēng qǐ jú。
绿醑酿初成,开尊味醲郁。lǜ xǔ niàng chū chéng,kāi zūn wèi nóng yù。
兴来即倾倒,枕藉山中宿。xīng lái jí qīng dào,zhěn jí shān zhōng sù。
金谷花戎戎,长安车辘辘。jīn gǔ huā róng róng,zhǎng ān chē lù lù。
天道有乘除,得失互倚伏。tiān dào yǒu chéng chú,dé shī hù yǐ fú。
翁应达兹理,优游在空谷。wēng yīng dá zī lǐ,yōu yóu zài kōng gǔ。
安得往从之,云山并幽躅。ān dé wǎng cóng zhī,yún shān bìng yōu zhú。

题四景山水图为李生时爵赋春景

黄仲昭

春意入遥山,渐觉烧痕绿。chūn yì rù yáo shān,jiàn jué shāo hén lǜ。
驱犊向东皋,一犁雨初足。qū dú xiàng dōng gāo,yī lí yǔ chū zú。
田园乐事多,吾将返吾毂。tián yuán lè shì duō,wú jiāng fǎn wú gǔ。

题四景山水图为李生时爵赋春景

黄仲昭

溪亭雨新霁,青山满前轩。xī tíng yǔ xīn jì,qīng shān mǎn qián xuān。
烦熇喜暂息,正襟味道言。fán hè xǐ zàn xī,zhèng jīn wèi dào yán。
此中有真意,富贵何足论。cǐ zhōng yǒu zhēn yì,fù guì hé zú lùn。

题四景山水图为李生时爵赋春景

黄仲昭

风高霜叶稀,潦尽寒潭碧。fēng gāo shuāng yè xī,lǎo jǐn hán tán bì。
斜阳罢钓归,浊酒聊自适。xié yáng bà diào guī,zhuó jiǔ liáo zì shì。
冷笑世途人,劳劳不遑息。lěng xiào shì tú rén,láo láo bù huáng xī。

题四景山水图为李生时爵赋春景

黄仲昭

夜来积雪深,晓觉寒威逼。yè lái jī xuě shēn,xiǎo jué hán wēi bī。
呼童棹扁舟,荡漾安所适。hū tóng zhào biǎn zhōu,dàng yàng ān suǒ shì。
隔溪有寒梅,欲访春消息。gé xī yǒu hán méi,yù fǎng chūn xiāo xī。

一斋为永康黄肃赋

黄仲昭

平地欲为山,所积非儋石。píng dì yù wèi shān,suǒ jī fēi dān shí。
高丘欲掘井,胡能计寻尺。gāo qiū yù jué jǐng,hú néng jì xún chǐ。
为学正如斯,孜孜当不息。wèi xué zhèng rú sī,zī zī dāng bù xī。
持之亦有要,曰惟主于一。chí zhī yì yǒu yào,yuē wéi zhǔ yú yī。
所以古哲人,干干以终日。suǒ yǐ gǔ zhé rén,gàn gàn yǐ zhōng rì。
讲学穷至理,饬躬崇令德。jiǎng xué qióng zhì lǐ,chì gōng chóng lìng dé。
习俗谅不移,他岐岂容适。xí sú liàng bù yí,tā qí qǐ róng shì。
万理忽昭融,圣域可优入。wàn lǐ hū zhāo róng,shèng yù kě yōu rù。
穷则善其身,达则行于国。qióng zé shàn qí shēn,dá zé xíng yú guó。
俯仰天地间,能事从此毕。fǔ yǎng tiān dì jiān,néng shì cóng cǐ bì。
黄生志希贤,颜斋警晨夕。huáng shēng zhì xī xián,yán zhāi jǐng chén xī。
吾将考其成,勖哉慎无斁。wú jiāng kǎo qí chéng,xù zāi shèn wú yì。