古诗词

内阁试禁中闻莺

黄仲昭

水尽铜龙残月皎,花雾蒙蒙碧天晓。shuǐ jǐn tóng lóng cán yuè jiǎo,huā wù méng méng bì tiān xiǎo。
宫莺梦破一声钟,无限清音听不了。gōng yīng mèng pò yī shēng zhōng,wú xiàn qīng yīn tīng bù le。
绵蛮初起上林东,须臾又度长乐宫。mián mán chū qǐ shàng lín dōng,xū yú yòu dù zhǎng lè gōng。
似识九重春色好,往来长恋禁城中。shì shí jiǔ zhòng chūn sè hǎo,wǎng lái zhǎng liàn jìn chéng zhōng。
数声远出蓬莱树,缥缈鸾笙隔烟雾。shù shēng yuǎn chū péng lái shù,piāo miǎo luán shēng gé yān wù。
数声近绕掖垣花,参差玉笛鸣仙家。shù shēng jìn rào yē yuán huā,cān chà yù dí míng xiān jiā。
倏忽天门上晴旭,远近和鸣无断续。shū hū tiān mén shàng qíng xù,yuǎn jìn hé míng wú duàn xù。
变态中含宫征音,铿锵似奏韶钧曲。biàn tài zhōng hán gōng zhēng yīn,kēng qiāng shì zòu sháo jūn qū。
岂无燕雀鸣春林,繁音啾唧难为听。qǐ wú yàn què míng chūn lín,fán yīn jiū jī nán wèi tīng。
亦有鹧鸪啼暮雨,凄凄唤起乡心苦。yì yǒu zhè gū tí mù yǔ,qī qī huàn qǐ xiāng xīn kǔ。
何如莺啭五云间,倾耳尽动春风颜。hé rú yīng zhuàn wǔ yún jiān,qīng ěr jǐn dòng chūn fēng yán。
簉班我亦金銮署,日听清歌发奇趣。zào bān wǒ yì jīn luán shǔ,rì tīng qīng gē fā qí qù。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

题扇面小景

黄仲昭

阴阴绿树散清凉,扶醉同消夏日长。yīn yīn lǜ shù sàn qīng liáng,fú zuì tóng xiāo xià rì zhǎng。
一段溪山看不尽,浩歌相对任斜阳。yī duàn xī shān kàn bù jǐn,hào gē xiāng duì rèn xié yáng。

题钓台图

黄仲昭

光武中兴网俊才,先生晦迹隐蒿莱。guāng wǔ zhōng xīng wǎng jùn cái,xiān shēng huì jì yǐn hāo lái。
云台寥落成榛莽,万古犹传旧钓台。yún tái liáo luò chéng zhēn mǎng,wàn gǔ yóu chuán jiù diào tái。

唐宫人题红叶图诗二首

黄仲昭

芭蕉庭院独徘徊,一片秋襟郁不开。bā jiāo tíng yuàn dú pái huái,yī piàn qiū jīn yù bù kāi。
不是霜红随逝水,深宫何处托良媒。bù shì shuāng hóng suí shì shuǐ,shēn gōng hé chù tuō liáng méi。

唐宫人题红叶图诗二首

黄仲昭

晓来梳就绿云鬟,踏破香苔满院斑。xiǎo lái shū jiù lǜ yún huán,tà pò xiāng tái mǎn yuàn bān。
无限芳情共谁说,愿凭红叶到人间。wú xiàn fāng qíng gòng shuí shuō,yuàn píng hóng yè dào rén jiān。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

瘦筇吟倚上苔梯,路入深林望转迷。shòu qióng yín yǐ shàng tái tī,lù rù shēn lín wàng zhuǎn mí。
料得仙宫应不远,白云深处午鸡啼。liào dé xiān gōng yīng bù yuǎn,bái yún shēn chù wǔ jī tí。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

清湍数里逶迤来,绕向仙宫一鉴开。qīng tuān shù lǐ wēi yí lái,rào xiàng xiān gōng yī jiàn kāi。
身世分明方外境,谁言弱水隔蓬莱。shēn shì fēn míng fāng wài jìng,shuí yán ruò shuǐ gé péng lái。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

决决泉流溅石虹,青青瑶草卧仙尨。jué jué quán liú jiàn shí hóng,qīng qīng yáo cǎo wò xiān máng。
道人洞里朝元去,看院惟留鹤一双。dào rén dòng lǐ cháo yuán qù,kàn yuàn wéi liú hè yī shuāng。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

芒鞋远谒洞中天,只为双亲已暮年。máng xié yuǎn yè dòng zhōng tiān,zhǐ wèi shuāng qīn yǐ mù nián。
此意群仙如洞鉴,今宵好梦愿相传。cǐ yì qún xiān rú dòng jiàn,jīn xiāo hǎo mèng yuàn xiāng chuán。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

幽潭百尺众流钟,下瞰深崖一脉通。yōu tán bǎi chǐ zhòng liú zhōng,xià kàn shēn yá yī mài tōng。
胜概应从天地辟,人间风景迥难同。shèng gài yīng cóng tiān dì pì,rén jiān fēng jǐng jiǒng nán tóng。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

丹成八表任遨游,丹灶空存几度秋。dān chéng bā biǎo rèn áo yóu,dān zào kōng cún jǐ dù qiū。
欲丐灵丹换凡骨,不知仙子肯从否。yù gài líng dān huàn fán gǔ,bù zhī xiān zi kěn cóng fǒu。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

帘卷珠宫月满床,清风细细袅炉香。lián juǎn zhū gōng yuè mǎn chuáng,qīng fēng xì xì niǎo lú xiāng。
病躯无计堪调摄,安得还丹一粒尝。bìng qū wú jì kān diào shè,ān dé hái dān yī lì cháng。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

寒流几派泻层湍,声撼长空去不还。hán liú jǐ pài xiè céng tuān,shēng hàn zhǎng kōng qù bù hái。
夜半忽惊清梦觉,却疑风雨响琅玕。yè bàn hū jīng qīng mèng jué,què yí fēng yǔ xiǎng láng gān。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

山色摩空势欲齐,时闻幽鸟隔云啼。shān sè mó kōng shì yù qí,shí wén yōu niǎo gé yún tí。
新诗吟就无穷趣,起向琅玕节下题。xīn shī yín jiù wú qióng qù,qǐ xiàng láng gān jié xià tí。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

风光端不让天台,百尺珠帘映日开。fēng guāng duān bù ràng tiān tái,bǎi chǐ zhū lián yìng rì kāi。
寄语道人留半榻,功名债了拟重来。jì yǔ dào rén liú bàn tà,gōng míng zhài le nǐ zhòng lái。

明妃词六首

黄仲昭

愁抱琵琶别玉除,可能谈笑镇西都。chóu bào pí pá bié yù chú,kě néng tán xiào zhèn xī dōu。
宫中多贮如花女,胜筑长城万里余。gōng zhōng duō zhù rú huā nǚ,shèng zhù zhǎng chéng wàn lǐ yú。