古诗词

题东坡游赤壁图

黄仲昭

谁削层崖如壁立,万仞崚嶒倚天赤。shuí xuē céng yá rú bì lì,wàn rèn léng céng yǐ tiān chì。
亭亭雄据大江滨,气势似与江流敌。tíng tíng xióng jù dà jiāng bīn,qì shì shì yǔ jiāng liú dí。
东连夏口西武昌,控荆引蜀形势长。dōng lián xià kǒu xī wǔ chāng,kòng jīng yǐn shǔ xíng shì zhǎng。
英雄割据竟何在,山川千古犹苍苍。yīng xióng gē jù jìng hé zài,shān chuān qiān gǔ yóu cāng cāng。
东坡老仙玉堂客,文章气节称人杰。dōng pō lǎo xiān yù táng kè,wén zhāng qì jié chēng rén jié。
才大难为世所容,万里黄冈竟迁谪。cái dà nán wèi shì suǒ róng,wàn lǐ huáng gāng jìng qiān zhé。
梧桐一叶惊早秋,清宵约客来同游。wú tóng yī yè jīng zǎo qiū,qīng xiāo yuē kè lái tóng yóu。
匏尊潋滟吸明月,扁舟荡漾浮中流。páo zūn liàn yàn xī míng yuè,biǎn zhōu dàng yàng fú zhōng liú。
白露横江夜将半,万顷浮光影凌乱。bái lù héng jiāng yè jiāng bàn,wàn qǐng fú guāng yǐng líng luàn。
孤臣顷刻不忘君,感慨长歌望霄汉。gū chén qǐng kè bù wàng jūn,gǎn kǎi zhǎng gē wàng xiāo hàn。
洞箫一曲倚歌声,如泣如诉难为听。dòng xiāo yī qū yǐ gē shēng,rú qì rú sù nán wèi tīng。
幽壑潜蛟惊起舞,孤舟嫠妇悲泪零。yōu hè qián jiāo jīng qǐ wǔ,gū zhōu lí fù bēi lèi líng。
达人襟怀隘八极,外物何尝论得失。dá rén jīn huái ài bā jí,wài wù hé cháng lùn dé shī。
蝇头蜗角了无心,山月江风尽堪适。yíng tóu wō jiǎo le wú xīn,shān yuè jiāng fēng jǐn kān shì。
胸中礧磈浇未平,洗盏更酌陶幽情。xiōng zhōng léi wěi jiāo wèi píng,xǐ zhǎn gèng zhuó táo yōu qíng。
酒阑舟中相枕藉,旭日欲上东方明。jiǔ lán zhōu zhōng xiāng zhěn jí,xù rì yù shàng dōng fāng míng。
高兴由来浩无际,此心直与江山契。gāo xīng yóu lái hào wú jì,cǐ xīn zhí yǔ jiāng shān qì。
风清月白拟重来,兹游岂尽平生意。fēng qīng yuè bái nǐ zhòng lái,zī yóu qǐ jǐn píng shēng yì。
十月之望维其时,旧游佳客仍相期。shí yuè zhī wàng wéi qí shí,jiù yóu jiā kè réng xiāng qī。
床头斗酒藏已久,举网复得江鱼肥。chuáng tóu dòu jiǔ cáng yǐ jiǔ,jǔ wǎng fù dé jiāng yú féi。
载酒携鱼泛空碧,江山变态应难识。zài jiǔ xié yú fàn kōng bì,jiāng shān biàn tài yīng nán shí。
水落石出江有声,断岸茫茫几千尺。shuǐ luò shí chū jiāng yǒu shēng,duàn àn máng máng jǐ qiān chǐ。
蹑衣长啸披蒙茸,穷搜不惮登虬龙。niè yī zhǎng xiào pī méng rōng,qióng sōu bù dàn dēng qiú lóng。
上攀栖鹘之危巢,下俯冯夷之幽宫。shàng pān qī gǔ zhī wēi cháo,xià fǔ féng yí zhī yōu gōng。
倦来仍上扁舟去,放棹中流随所住。juàn lái réng shàng biǎn zhōu qù,fàng zhào zhōng liú suí suǒ zhù。
翩然孤鹤横江来,化作神仙梦中语。piān rán gū hè héng jiāng lái,huà zuò shén xiān mèng zhōng yǔ。
坡仙一去今几年,两赋掷地声铿然。pō xiān yī qù jīn jǐ nián,liǎng fù zhì dì shēng kēng rán。
当时权奸肆排击,不啻腐鼠谁复怜。dāng shí quán jiān sì pái jī,bù chì fǔ shǔ shuí fù lián。
我昔商宦长沙日,满拟经过访遗迹。wǒ xī shāng huàn zhǎng shā rì,mǎn nǐ jīng guò fǎng yí jì。
典衣沽酒酹英灵,一吐轮囷豁胸臆。diǎn yī gū jiǔ lèi yīng líng,yī tǔ lún qūn huō xiōng yì。
圣恩浩荡旋赐还,未得遂此瑰奇观。shèng ēn hào dàng xuán cì hái,wèi dé suì cǐ guī qí guān。
今日披图发遐想,楚天万里云漫漫。jīn rì pī tú fā xiá xiǎng,chǔ tiān wàn lǐ yún màn màn。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

游仙岩亦用前韵

黄仲昭

风景依稀似幔亭,悬崖峭壁绝丹青。fēng jǐng yī xī shì màn tíng,xuán yá qiào bì jué dān qīng。
请看石窦函遗蜕,可是神仙尚有灵。qǐng kàn shí dòu hán yí tuì,kě shì shén xiān shàng yǒu líng。
华表不闻归白鹤,道人空自诵黄庭。huá biǎo bù wén guī bái hè,dào rén kōng zì sòng huáng tíng。
山禽似喜游人至,树底和鸣亦可听。shān qín shì xǐ yóu rén zhì,shù dǐ hé míng yì kě tīng。

闽江观涨

黄仲昭

闽山春雨积旬余,新涨盈江混太虚。mǐn shān chūn yǔ jī xún yú,xīn zhǎng yíng jiāng hùn tài xū。
行客朝迷山下路,渔舟夜系竹间庐。xíng kè cháo mí shān xià lù,yú zhōu yè xì zhú jiān lú。
鸟飞烟霭冥蒙里,人在乾坤混沌初。niǎo fēi yān ǎi míng méng lǐ,rén zài qián kūn hùn dùn chū。
愁听村农相告语,傍溪田圃半沮洳。chóu tīng cūn nóng xiāng gào yǔ,bàng xī tián pǔ bàn jǔ rù。

挽余姚黄处士夫妇

黄仲昭

同阅升平九十年,蓬莱相继梦游仙。tóng yuè shēng píng jiǔ shí nián,péng lái xiāng jì mèng yóu xiān。
乡评共说梁鸿好,闺范还称德曜贤。xiāng píng gòng shuō liáng hóng hǎo,guī fàn hái chēng dé yào xián。
棋局昼闲花屿上,机声秋断画堂前。qí jú zhòu xián huā yǔ shàng,jī shēng qiū duàn huà táng qián。
贤孙霄汉钟余庆,指日焚黄贲陇阡。xián sūn xiāo hàn zhōng yú qìng,zhǐ rì fén huáng bēn lǒng qiān。

游钟山和同寅潘应昌韵二首

黄仲昭

红尘十载走金陵,偶共寻幽适性灵。hóng chén shí zài zǒu jīn líng,ǒu gòng xún yōu shì xìng líng。
山色自应千古在,人生能得几回经。shān sè zì yīng qiān gǔ zài,rén shēng néng dé jǐ huí jīng。
苍松栖鹤看尤好,碧涧潜蛟饮觉腥。cāng sōng qī hè kàn yóu hǎo,bì jiàn qián jiāo yǐn jué xīng。
一段风烟堪入画,谁言蓬岛隔穷溟。yī duàn fēng yān kān rù huà,shuí yán péng dǎo gé qióng míng。

游钟山和同寅潘应昌韵二首

黄仲昭

我来抚景无穷思,安得长绳系曜灵。wǒ lái fǔ jǐng wú qióng sī,ān dé zhǎng shéng xì yào líng。
白鹭洲空潮自去,乌衣巷古燕还经。bái lù zhōu kōng cháo zì qù,wū yī xiàng gǔ yàn hái jīng。
六朝事业浮云尽,千载江山战血腥。liù cháo shì yè fú yún jǐn,qiān zài jiāng shān zhàn xuè xīng。
圣代乾坤宁谧久,洗兵何用倒沧溟。shèng dài qián kūn níng mì jiǔ,xǐ bīng hé yòng dào cāng míng。

重九同年戴大节诸君登台赋诗病中示次韵

黄仲昭

身如病鹤未能飞,闻道群公集翠微。shēn rú bìng hè wèi néng fēi,wén dào qún gōng jí cuì wēi。
料得清尊能纵饮,肯教黄菊笑空归。liào dé qīng zūn néng zòng yǐn,kěn jiào huáng jú xiào kōng guī。
山添新翠初经雨,鸦带残红欲落晖。shān tiān xīn cuì chū jīng yǔ,yā dài cán hóng yù luò huī。
却忆去年多乐事,故山倾倒卧苔衣。què yì qù nián duō lè shì,gù shān qīng dào wò tái yī。

再和同寅潘应昌游钟山韵三首

黄仲昭

丘陇高低六代陵,谁将尊酒酹遗灵。qiū lǒng gāo dī liù dài líng,shuí jiāng zūn jiǔ lèi yí líng。
蚀残断础荒苔合,剥尽丰碑野烧经。shí cán duàn chǔ huāng tái hé,bō jǐn fēng bēi yě shāo jīng。
樵唱幽林空谷应,渔归芳渚晚风腥。qiáo chàng yōu lín kōng gǔ yīng,yú guī fāng zhǔ wǎn fēng xīng。
英雄割据成何事,依旧青山枕翠溟。yīng xióng gē jù chéng hé shì,yī jiù qīng shān zhěn cuì míng。

再和同寅潘应昌游钟山韵三首

黄仲昭

帝业天开形势壮,望中濯濯着威灵。dì yè tiān kāi xíng shì zhuàng,wàng zhōng zhuó zhuó zhe wēi líng。
山连吴楚周遭绕,江发岷峨迤逦经。shān lián wú chǔ zhōu zāo rào,jiāng fā mín é yí lǐ jīng。
夷夏有归供职贡,犬羊无地肆膻腥。yí xià yǒu guī gōng zhí gòng,quǎn yáng wú dì sì shān xīng。
千年王气今全盛,累洽重熙奠八溟。qiān nián wáng qì jīn quán shèng,lèi qià zhòng xī diàn bā míng。

再和同寅潘应昌游钟山韵三首

黄仲昭

泉石幽奇爱秣陵,卜居拟访草堂灵。quán shí yōu qí ài mò líng,bo jū nǐ fǎng cǎo táng líng。
嗅梅细和逋仙句,种茗闲看陆羽经。xiù méi xì hé bū xiān jù,zhǒng míng xián kàn lù yǔ jīng。
醉里玉山能自倒,世间铜气任渠腥。zuì lǐ yù shān néng zì dào,shì jiān tóng qì rèn qú xīng。
浮生此计何当遂,谁问飞尘竭九溟。fú shēng cǐ jì hé dāng suì,shuí wèn fēi chén jié jiǔ míng。

和同寅黄九成棘寺言怀亦用前韵

黄仲昭

公余仰见白云飞,身外浮荣顿觉微。gōng yú yǎng jiàn bái yún fēi,shēn wài fú róng dùn jué wēi。
世路风波随处险,天涯萍梗几时归。shì lù fēng bō suí chù xiǎn,tiān yá píng gěng jǐ shí guī。
乾坤举眼成何事,岁月无情易落晖。qián kūn jǔ yǎn chéng hé shì,suì yuè wú qíng yì luò huī。
况复元规尘满面,西风无地拂征衣。kuàng fù yuán guī chén mǎn miàn,xī fēng wú dì fú zhēng yī。

送杨郎中恺之参议广西

黄仲昭

万里云山是桂林,都门雪霁马骎骎。wàn lǐ yún shān shì guì lín,dōu mén xuě jì mǎ qīn qīn。
驰声粉署年华久,佐政薇垣宠眷深。chí shēng fěn shǔ nián huá jiǔ,zuǒ zhèng wēi yuán chǒng juàn shēn。
瘴厉须凭甘雨散,疲癃还望福星临。zhàng lì xū píng gān yǔ sàn,pí lóng hái wàng fú xīng lín。
此行上德敷宣遍,定有殊勋简帝心。cǐ xíng shàng dé fū xuān biàn,dìng yǒu shū xūn jiǎn dì xīn。

题进士起家卷

黄仲昭

龙头鼻祖家声旧,又见闻孙起盛时。lóng tóu bí zǔ jiā shēng jiù,yòu jiàn wén sūn qǐ shèng shí。
笔健应扛汾水鼎,才高独占郤林枝。bǐ jiàn yīng káng fén shuǐ dǐng,cái gāo dú zhàn xì lín zhī。
宸聪快睹天人策,睿眷荣超礼乐司。chén cōng kuài dǔ tiān rén cè,ruì juàn róng chāo lǐ lè sī。
故物青毡今尚在,继承还为后人期。gù wù qīng zhān jīn shàng zài,jì chéng hái wèi hòu rén qī。

送王主事世英还朝次翰林诸公饯别联句韵

黄仲昭

万里东瓯驾使骖,春风归路过闽南。wàn lǐ dōng ōu jià shǐ cān,chūn fēng guī lù guò mǐn nán。
囊中不着新增物,箧里惟存旧赐衫。náng zhōng bù zhe xīn zēng wù,qiè lǐ wéi cún jiù cì shān。
十载论心情最剧,半生忧国意犹酣。shí zài lùn xīn qíng zuì jù,bàn shēng yōu guó yì yóu hān。
还朝若问经行俗,为道流殍泽未覃。hái cháo ruò wèn jīng xíng sú,wèi dào liú piǎo zé wèi tán。

题仙溪游鹤轩次周翠渠韵

黄仲昭

林木阴森林草萋,林塘一鹤独幽栖。lín mù yīn sēn lín cǎo qī,lín táng yī hè dú yōu qī。
檐端飞起茶烟瞑,云际归来岩日低。yán duān fēi qǐ chá yān míng,yún jì guī lái yán rì dī。
声挟天风闻更远,舞当庭月望还迷。shēng xié tiān fēng wén gèng yuǎn,wǔ dāng tíng yuè wàng hái mí。
只应长伴蓬仙侣,谁羡趋朝候晓鸡。zhǐ yīng zhǎng bàn péng xiān lǚ,shuí xiàn qū cháo hòu xiǎo jī。

辛酉二月二十日晨起访云峰即事

黄仲昭

晓访云峰认旧蹊,种松拟筑茧窝栖。xiǎo fǎng yún fēng rèn jiù qī,zhǒng sōng nǐ zhù jiǎn wō qī。
溪云荡漾浮山足,石径崚嶒怯马蹄。xī yún dàng yàng fú shān zú,shí jìng léng céng qiè mǎ tí。
绅笏久羁真自误,林泉勇退未终迷。shēn hù jiǔ jī zhēn zì wù,lín quán yǒng tuì wèi zhōng mí。
年来颇得蒙庄趣,天地蜉蝣一视齐。nián lái pǒ dé méng zhuāng qù,tiān dì fú yóu yī shì qí。