古诗词

题魏宪长山水四首春景

黄仲昭

青山万迭高崔嵬,流水几道相萦回。qīng shān wàn dié gāo cuī wéi,liú shuǐ jǐ dào xiāng yíng huí。
晓日村墟烟霭散,熏风楼阁帘栊开。xiǎo rì cūn xū yān ǎi sàn,xūn fēng lóu gé lián lóng kāi。
漳南古称形胜地,家尚诗书人礼义。zhāng nán gǔ chēng xíng shèng dì,jiā shàng shī shū rén lǐ yì。
海滨邹鲁名尚存,图中风景无乃是。hǎi bīn zōu lǔ míng shàng cún,tú zhōng fēng jǐng wú nǎi shì。
故家门巷深复深,千章古木青森森。gù jiā mén xiàng shēn fù shēn,qiān zhāng gǔ mù qīng sēn sēn。
赤日行空绝炎暑,绿云满地屯清阴。chì rì xíng kōng jué yán shǔ,lǜ yún mǎn dì tún qīng yīn。
使君亦是漳名族,林隙依稀见华屋。shǐ jūn yì shì zhāng míng zú,lín xì yī xī jiàn huá wū。
牙签插架光陆离,弦诵通宵声断续。yá qiān chā jià guāng lù lí,xián sòng tōng xiāo shēng duàn xù。
学成万里趋天关,手扣阊阖呈琅玕。xué chéng wàn lǐ qū tiān guān,shǒu kòu chāng hé chéng láng gān。
中外激扬振风纪,姓名已覆金瓯间。zhōng wài jī yáng zhèn fēng jì,xìng míng yǐ fù jīn ōu jiān。
岁旱还期沛甘泽,回首故山归未得。suì hàn hái qī pèi gān zé,huí shǒu gù shān guī wèi dé。
他日功成作昼游,山川定应增秀色。tā rì gōng chéng zuò zhòu yóu,shān chuān dìng yīng zēng xiù sè。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

明妃词六首

黄仲昭

风起遥天满面沙,举头何处望中华。fēng qǐ yáo tiān mǎn miàn shā,jǔ tóu hé chù wàng zhōng huá。
早知身被丹青误,但嫁巫山百姓家。zǎo zhī shēn bèi dān qīng wù,dàn jià wū shān bǎi xìng jiā。

明妃词六首

黄仲昭

长拟承恩老汉宫,谁知骑马出秦中。zhǎng nǐ chéng ēn lǎo hàn gōng,shuí zhī qí mǎ chū qín zhōng。
只缘命薄应无怨,圣主何须杀画工。zhǐ yuán mìng báo yīng wú yuàn,shèng zhǔ hé xū shā huà gōng。

明妃词六首

黄仲昭

宫衣拭泪出金銮,万里边风拂面寒。gōng yī shì lèi chū jīn luán,wàn lǐ biān fēng fú miàn hán。
举目不堪风土别,梦魂夜夜绕长安。jǔ mù bù kān fēng tǔ bié,mèng hún yè yè rào zhǎng ān。

明妃词六首

黄仲昭

单于慰藉恩虽厚,异域荒凉心自悲。dān yú wèi jí ēn suī hòu,yì yù huāng liáng xīn zì bēi。
惟有庭前清夜月,相随无改汉宫时。wéi yǒu tíng qián qīng yè yuè,xiāng suí wú gǎi hàn gōng shí。

明妃词六首

黄仲昭

入夜单于初罢猎,云鬟强整出宫迎。rù yè dān yú chū bà liè,yún huán qiáng zhěng chū gōng yíng。
马前歌管声嘈杂,不似长杨旧乐声。mǎ qián gē guǎn shēng cáo zá,bù shì zhǎng yáng jiù lè shēng。

题葡萄为林君伯正赋

黄仲昭

老藤偃蹇露颗悬,恍惚骊龙抱珠眠。lǎo téng yǎn jiǎn lù kē xuán,huǎng hū lí lóng bào zhū mián。
只恐风云一朝会,奋迅直上苍苍天。zhǐ kǒng fēng yún yī cháo huì,fèn xùn zhí shàng cāng cāng tiān。

题葡萄次罗艮斋韵

黄仲昭

移根大宛渡沧溟,风雨园林几晦冥。yí gēn dà wǎn dù cāng míng,fēng yǔ yuán lín jǐ huì míng。
半夜月明送清影,龙蛇散乱走空庭。bàn yè yuè míng sòng qīng yǐng,lóng shé sàn luàn zǒu kōng tíng。

题睡渔父图

黄仲昭

孤舟稳卧芦花里,占断沧浪一段云。gū zhōu wěn wò lú huā lǐ,zhàn duàn cāng làng yī duàn yún。
莫向江湖轻钓客,太公千古树奇勋。mò xiàng jiāng hú qīng diào kè,tài gōng qiān gǔ shù qí xūn。

蒜岭道中偶成

黄仲昭

驿楼鼓歇曙苍苍,行傍花阴晓露香。yì lóu gǔ xiē shǔ cāng cāng,xíng bàng huā yīn xiǎo lù xiāng。
独倚征鞍探胜景,无边诗思搅人肠。dú yǐ zhēng ān tàn shèng jǐng,wú biān shī sī jiǎo rén cháng。

赤壁诗次韵

黄仲昭

阿瞒志欲卷群雄,战舰谁知一炬空。ā mán zhì yù juǎn qún xióng,zhàn jiàn shuí zhī yī jù kōng。
天意欲教成鼎峙,不须惆怅怨东风。tiān yì yù jiào chéng dǐng zhì,bù xū chóu chàng yuàn dōng fēng。

金台早行

黄仲昭

数村行过始闻鸡,星斗依稀月满溪。shù cūn xíng guò shǐ wén jī,xīng dòu yī xī yuè mǎn xī。
遥想故园人正睡,梅花影落小窗西。yáo xiǎng gù yuán rén zhèng shuì,méi huā yǐng luò xiǎo chuāng xī。

过芦沟

黄仲昭

一水中横断市廛,酒旗高袅绿杨烟。yī shuǐ zhōng héng duàn shì chán,jiǔ qí gāo niǎo lǜ yáng yān。
行囊只有诗千首,不畏关门索税钱。xíng náng zhǐ yǒu shī qiān shǒu,bù wèi guān mén suǒ shuì qián。

夜梦老母因不寐偶成

黄仲昭

别却慈亲天一方,梦魂夜夜绕萱堂。bié què cí qīn tiān yī fāng,mèng hún yè yè rào xuān táng。
觉来肠断难成寐,数尽更筹夜未央。jué lái cháng duàn nán chéng mèi,shù jǐn gèng chóu yè wèi yāng。

癸酉仲秋得老母家书有感

黄仲昭

慈闱一别几寒温,冀北闽南总断魂。cí wéi yī bié jǐ hán wēn,jì běi mǐn nán zǒng duàn hún。
昨日音书凭雁到,分明珠□□成痕。zuó rì yīn shū píng yàn dào,fēn míng zhū chéng hén。

客中秋夜

黄仲昭

秋夜凄凉只自怜,壁虫窗月伴愁眠。qiū yè qī liáng zhǐ zì lián,bì chóng chuāng yuè bàn chóu mián。
西风不识人憔悴,乱送砧声到枕边。xī fēng bù shí rén qiáo cuì,luàn sòng zhēn shēng dào zhěn biān。