古诗词

东黄四景为族叔祖方轩先生赋文笔钟灵

黄仲昭

吾家迁莆岁月深,旧栽品树参天青。wú jiā qiān pú suì yuè shēn,jiù zāi pǐn shù cān tiān qīng。
况复先人多种德,直与兹树同敷荣。kuàng fù xiān rén duō zhǒng dé,zhí yǔ zī shù tóng fū róng。
庆流孙子昌而炽,适当品树成阴际。qìng liú sūn zi chāng ér chì,shì dāng pǐn shù chéng yīn jì。
因知树乃德之符,神僧特识苍天意。yīn zhī shù nǎi dé zhī fú,shén sēng tè shí cāng tiān yì。
世运推移树已薪,祖宗德泽应长存。shì yùn tuī yí shù yǐ xīn,zǔ zōng dé zé yīng zhǎng cún。
一德相承能不替,会看孙子重振振。yī dé xiāng chéng néng bù tì,huì kàn sūn zi zhòng zhèn zhèn。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

梨岭道中十八首

黄仲昭

孤鹤唳苍松,哀猿啸寒月。gū hè lì cāng sōng,āi yuán xiào hán yuè。
游子久未归,对景乡心切。yóu zi jiǔ wèi guī,duì jǐng xiāng xīn qiè。

梨岭道中十八首

黄仲昭

鸟道碧苔封,断桥芳草没。niǎo dào bì tái fēng,duàn qiáo fāng cǎo méi。
峰危似虎蹲,树古如龙屈。fēng wēi shì hǔ dūn,shù gǔ rú lóng qū。

梨岭道中十八首

黄仲昭

古寺倚云岑,幽亭阚乌道。gǔ sì yǐ yún cén,yōu tíng hǎn wū dào。
肩舆行处高,西风落人帽。jiān yú xíng chù gāo,xī fēng luò rén mào。

梨岭道中十八首

黄仲昭

衰草绕山深,暗泉缘涧响。shuāi cǎo rào shān shēn,àn quán yuán jiàn xiǎng。
岧峣岭路高,白云随足长。tiáo yáo lǐng lù gāo,bái yún suí zú zhǎng。

梨岭道中十八首

黄仲昭

花发不知名,水落石潭响。huā fā bù zhī míng,shuǐ luò shí tán xiǎng。
山川争秀丽,吟余足清赏。shān chuān zhēng xiù lì,yín yú zú qīng shǎng。

梨岭道中十八首

黄仲昭

树拥碧山深,水急寒滩浅。shù yōng bì shān shēn,shuǐ jí hán tān qiǎn。
佳景难收拾,新诗谩裁剪。jiā jǐng nán shōu shí,xīn shī mán cái jiǎn。

梨岭道中十八首

黄仲昭

野烧明荒山,寒林覆深涧。yě shāo míng huāng shān,hán lín fù shēn jiàn。
风景役吟魂,忘却浮生叹。fēng jǐng yì yín hún,wàng què fú shēng tàn。

梨岭道中十八首

黄仲昭

白石积苍苔,青林杂红树。bái shí jī cāng tái,qīng lín zá hóng shù。
翘首望乡山,云深知何处。qiào shǒu wàng xiāng shān,yún shēn zhī hé chù。

梨岭道中十八首

黄仲昭

风飘野菊香,霜压山枫败。fēng piāo yě jú xiāng,shuāng yā shān fēng bài。
客思谁能宽,赖有同袍在。kè sī shuí néng kuān,lài yǒu tóng páo zài。

梨岭道中十八首

黄仲昭

溪转板桥斜,峰回鸟道曲。xī zhuǎn bǎn qiáo xié,fēng huí niǎo dào qū。
山泉最可人,清音漱寒玉。shān quán zuì kě rén,qīng yīn shù hán yù。

梨岭道中十八首

黄仲昭

断霞横苍山,淡烟迷远树。duàn xiá héng cāng shān,dàn yān mí yuǎn shù。
草傍幽泉生,冰凝如玉箸。cǎo bàng yōu quán shēng,bīng níng rú yù zhù。

梨岭道中十八首

黄仲昭

花开不为春,路湿非关雨。huā kāi bù wèi chūn,lù shī fēi guān yǔ。
空谷一声传,山川学人语。kōng gǔ yī shēng chuán,shān chuān xué rén yǔ。

题山水小景

黄仲昭

水亭六月冷如秋,卷幔看山百不忧。shuǐ tíng liù yuè lěng rú qiū,juǎn màn kàn shān bǎi bù yōu。
借问来舟何处客,江湖风浪几时休。jiè wèn lái zhōu hé chù kè,jiāng hú fēng làng jǐ shí xiū。

题太华冬官双喜图

黄仲昭

仙郎游宦岁华深,清节应无愧古今。xiān láng yóu huàn suì huá shēn,qīng jié yīng wú kuì gǔ jīn。
双鹊也知消息好,高堂日日报佳音。shuāng què yě zhī xiāo xī hǎo,gāo táng rì rì bào jiā yīn。

题四禽图为徐若川秋官赋海棠鸲鹆

黄仲昭

等闲学得语分明,紫禁春风试一鸣。děng xián xué dé yǔ fēn míng,zǐ jìn chūn fēng shì yī míng。
自是鹰鹯容不得,海棠深处暂停声。zì shì yīng zhān róng bù dé,hǎi táng shēn chù zàn tíng shēng。