古诗词

承林见素示和曾司直九日无菊诗次韵奉答

黄仲昭

江南菊开苦不早,百年谩说重阳好。jiāng nán jú kāi kǔ bù zǎo,bǎi nián mán shuō zhòng yáng hǎo。
我性不饮复无花,雅怀顿减柴桑老。wǒ xìng bù yǐn fù wú huā,yǎ huái dùn jiǎn chái sāng lǎo。
云台图画逐烟尘,金谷繁华余蔓草。yún tái tú huà zhú yān chén,jīn gǔ fán huá yú màn cǎo。
看来富贵真浮云,花前有酒须倾倒。kàn lái fù guì zhēn fú yún,huā qián yǒu jiǔ xū qīng dào。
我虽不饮亦强斟,谁爱名场受闲恼。wǒ suī bù yǐn yì qiáng zhēn,shuí ài míng chǎng shòu xián nǎo。
忆昔輶车行役时,满帻飞埃不遑扫。yì xī yóu chē xíng yì shí,mǎn zé fēi āi bù huáng sǎo。
昨承优诏许归休,喜剧应同获奇宝。zuó chéng yōu zhào xǔ guī xiū,xǐ jù yīng tóng huò qí bǎo。
老得身闲即是仙,安用交梨并火枣。lǎo dé shēn xián jí shì xiān,ān yòng jiāo lí bìng huǒ zǎo。
归来重理旧诗书,至理渊微细探讨。guī lái zhòng lǐ jiù shī shū,zhì lǐ yuān wēi xì tàn tǎo。
寻常有一契吾心,即反于身以自考。xún cháng yǒu yī qì wú xīn,jí fǎn yú shēn yǐ zì kǎo。
乃觉从前事总非,天赋吾真渐枯槁。nǎi jué cóng qián shì zǒng fēi,tiān fù wú zhēn jiàn kū gǎo。
迷途未远幸回辕,终愧当年郭有道。mí tú wèi yuǎn xìng huí yuán,zhōng kuì dāng nián guō yǒu dào。
洛社风流继自今,珍重同盟永相保。luò shè fēng liú jì zì jīn,zhēn zhòng tóng méng yǒng xiāng bǎo。
诗称引翼跻寿祺,为君高歌申颂祷。shī chēng yǐn yì jī shòu qí,wèi jūn gāo gē shēn sòng dǎo。
修身俟命在吾人,此外悠悠随大造。xiū shēn qí mìng zài wú rén,cǐ wài yōu yōu suí dà zào。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

瑞州分司次璧间诸公留题韵二首

黄仲昭

历遍西江列郡城,口宣天语示诸生。lì biàn xī jiāng liè jùn chéng,kǒu xuān tiān yǔ shì zhū shēng。
词章直欲回纯雅,学术深期辅治平。cí zhāng zhí yù huí chún yǎ,xué shù shēn qī fǔ zhì píng。
富贵片时真是梦,圣贤千古尚垂声。fù guì piàn shí zhēn shì mèng,shèng xián qiān gǔ shàng chuí shēng。
斯文揣分非模范,大器还应自铸成。sī wén chuāi fēn fēi mó fàn,dà qì hái yīng zì zhù chéng。

自瑞金往石城过鹅公岽作

黄仲昭

嶙嶒高岽切云霞,倦客经行思转赊。lín céng gāo dōng qiè yún xiá,juàn kè jīng xíng sī zhuǎn shē。
深径黄茅数十里,荒村绿树两三家。shēn jìng huáng máo shù shí lǐ,huāng cūn lǜ shù liǎng sān jiā。
羊肠诘屈循崖转,马足凌兢怯石斜。yáng cháng jí qū xún yá zhuǎn,mǎ zú líng jīng qiè shí xié。
世路险巇宁独此,市朝平坦更堪嗟。shì lù xiǎn xī níng dú cǐ,shì cháo píng tǎn gèng kān jiē。

赣州南安两郡观风感怀

黄仲昭

赣江横浦历星槎,两郡提封数万家。gàn jiāng héng pǔ lì xīng chá,liǎng jùn tí fēng shù wàn jiā。
守令几人崇道化,士民比屋事豪奢。shǒu lìng jǐ rén chóng dào huà,shì mín bǐ wū shì háo shē。
尘劳未息吟无绪,心事多违鬓有华。chén láo wèi xī yín wú xù,xīn shì duō wéi bìn yǒu huá。
莫道故园先业薄,锄荒犹足种桑麻。mò dào gù yuán xiān yè báo,chú huāng yóu zú zhǒng sāng má。

谒南安道源堂

黄仲昭

乾坤有此三夫子,邂逅于兹岂偶然。qián kūn yǒu cǐ sān fū zi,xiè hòu yú zī qǐ ǒu rán。
数卷图书探道妙,一襟风月悟心传。shù juǎn tú shū tàn dào miào,yī jīn fēng yuè wù xīn chuán。
斯文统绪承先圣,理窟渊源启后贤。sī wén tǒng xù chéng xiān shèng,lǐ kū yuān yuán qǐ hòu xián。
我欲抠衣挹温厉,德容无计起重泉。wǒ yù kōu yī yì wēn lì,dé róng wú jì qǐ zhòng quán。

自石城往宁都道中作

黄仲昭

穷冬风露晓凄其,倦客何时息马蹄。qióng dōng fēng lù xiǎo qī qí,juàn kè hé shí xī mǎ tí。
山合忽疑前路断,峰高翻觉宿云低。shān hé hū yí qián lù duàn,fēng gāo fān jué sù yún dī。
丹枫翠竹攒幽涧,绿蔓黄茅没古蹊。dān fēng cuì zhú zǎn yōu jiàn,lǜ màn huáng máo méi gǔ qī。
谩说闽疆近相接,故园千里望中迷。mán shuō mǐn jiāng jìn xiāng jiē,gù yuán qiān lǐ wàng zhōng mí。

袁州道中二首

黄仲昭

行边文牍暂停披,闲阅民风一赋诗。xíng biān wén dú zàn tíng pī,xián yuè mín fēng yī fù shī。
白石炼灰培䆉稏,青山锄雨种蹲鸱。bái shí liàn huī péi bà yà,qīng shān chú yǔ zhǒng dūn chī。
烟村桑柘通幽径,野店杉篁护短篱。yān cūn sāng zhè tōng yōu jìng,yě diàn shān huáng hù duǎn lí。
闻说昌黎遗爱在,千年尸祝有严祠。wén shuō chāng lí yí ài zài,qiān nián shī zhù yǒu yán cí。

袁州道中二首

黄仲昭

望中烟树是宜阳,抚景尘劳觉暂忘。wàng zhōng yān shù shì yí yáng,fǔ jǐng chén láo jué zàn wàng。
远郭诸山圆箘列,倚天群岫翠屏张。yuǎn guō zhū shān yuán jùn liè,yǐ tiān qún xiù cuì píng zhāng。
颇闻儒术惭邹鲁,却喜民风似魏唐。pǒ wén rú shù cán zōu lǔ,què xǐ mín fēng shì wèi táng。
太守词林旧文雅,行看弦诵蔼宫墙。tài shǒu cí lín jiù wén yǎ,xíng kàn xián sòng ǎi gōng qiáng。

谒南安道源堂再用前韵

黄仲昭

圣学湮沉世几迁,先生推阐复昭然。shèng xué yān chén shì jǐ qiān,xiān shēng tuī chǎn fù zhāo rán。
羲前至理探无极,轲后斯文赖有传。xī qián zhì lǐ tàn wú jí,kē hòu sī wén lài yǒu chuán。
星聚奎躔开道化,天将文教付名贤。xīng jù kuí chán kāi dào huà,tiān jiāng wén jiào fù míng xián。
千年坠绪思重续,掘井何人已及泉。qiān nián zhuì xù sī zhòng xù,jué jǐng hé rén yǐ jí quán。

南安访同年张东海祠和同年张泰侍御韵

黄仲昭

南安大守知多少,谁复如君有此祠。nán ān dà shǒu zhī duō shǎo,shuí fù rú jūn yǒu cǐ cí。
施设总根经史学,死生均系吏民思。shī shè zǒng gēn jīng shǐ xué,sǐ shēng jūn xì lì mín sī。
平生不负王曾志,终古难磨叔子碑。píng shēng bù fù wáng céng zhì,zhōng gǔ nán mó shū zi bēi。
遗像俨然犹不死,何须更赋拟招诗。yí xiàng yǎn rán yóu bù sǐ,hé xū gèng fù nǐ zhāo shī。

题同寅洪宪副文坛风月卷次韵次李若虚韵

黄仲昭

红烛清尊岂偶逢,十年同听禁垣钟。hóng zhú qīng zūn qǐ ǒu féng,shí nián tóng tīng jìn yuán zhōng。
豪谈发处风生席,白战酣时月映松。háo tán fā chù fēng shēng xí,bái zhàn hān shí yuè yìng sōng。
应务羡君才独裕,济时愧我术偏庸。yīng wù xiàn jūn cái dú yù,jì shí kuì wǒ shù piān yōng。
人生适意应为福,底用凌烟阁上封。rén shēng shì yì yīng wèi fú,dǐ yòng líng yān gé shàng fēng。

题同寅洪宪副文坛风月卷次韵次李若虚韵

黄仲昭

旗常未论百年功,且乐清尊一夕同。qí cháng wèi lùn bǎi nián gōng,qiě lè qīng zūn yī xī tóng。
大嚼霜螯羹荐蟹,熟燔珍掌馔分熊。dà jué shuāng áo gēng jiàn xiè,shú fán zhēn zhǎng zhuàn fēn xióng。
似闻大史占玄象,曾说文星烛紫宫。shì wén dà shǐ zhàn xuán xiàng,céng shuō wén xīng zhú zǐ gōng。
却笑世途多得失,伊谁勘破楚人弓。què xiào shì tú duō dé shī,yī shuí kān pò chǔ rén gōng。

题同寅洪宪副文坛风月卷次韵次李若虚韵

黄仲昭

高揭吟坛数仞杠,主盟骚雅树旌幢。gāo jiē yín tán shù rèn gāng,zhǔ méng sāo yǎ shù jīng chuáng。
风过禁籞传清漏,月转花衢吠小尨。fēng guò jìn yù chuán qīng lòu,yuè zhuǎn huā qú fèi xiǎo máng。
己见明时无滞狱,何妨良夜倒春缸。jǐ jiàn míng shí wú zhì yù,hé fáng liáng yè dào chūn gāng。
惭予进退俱无补,只合荷衣钓石矼。cán yǔ jìn tuì jù wú bǔ,zhǐ hé hé yī diào shí gāng。

题同寅洪宪副文坛风月卷次韵次李若虚韵

黄仲昭

十年径草笑无媒,自分余生已矣哉。shí nián jìng cǎo xiào wú méi,zì fēn yú shēng yǐ yǐ zāi。
失计又随新宦牒,幽情常恋故山梅。shī jì yòu suí xīn huàn dié,yōu qíng cháng liàn gù shān méi。
红尘只觉添华发,旧业惟应长绿苔。hóng chén zhǐ jué tiān huá fā,jiù yè wéi yīng zhǎng lǜ tái。
拭目看君上寥廓,法星光彩映三台。shì mù kàn jūn shàng liáo kuò,fǎ xīng guāng cǎi yìng sān tái。

乙卯重过圆通寺借宿再用夏提学韵赋一律

黄仲昭

欲濯尘缨尚未能,匡庐又见碧层层。yù zhuó chén yīng shàng wèi néng,kuāng lú yòu jiàn bì céng céng。
半生牢落空怜我,一味清闲却让僧。bàn shēng láo luò kōng lián wǒ,yī wèi qīng xián què ràng sēng。
周览未酬霞外想,长吟聊伴佛前灯。zhōu lǎn wèi chóu xiá wài xiǎng,zhǎng yín liáo bàn fú qián dēng。
重游更与山灵约,只恐萍踪不可凭。zhòng yóu gèng yǔ shān líng yuē,zhǐ kǒng píng zōng bù kě píng。

登上清宫鹤归亭用赵松雪韵

黄仲昭

揽衣一上鹤归亭,亭外奇峰晚更青。lǎn yī yī shàng hè guī tíng,tíng wài qí fēng wǎn gèng qīng。
无计可能医俗病,矢心期不愧山灵。wú jì kě néng yī sú bìng,shǐ xīn qī bù kuì shān líng。
清音度曲莺啼树,碎影摇金月到庭。qīng yīn dù qū yīng tí shù,suì yǐng yáo jīn yuè dào tíng。
欲拂瑶琴奏山水,子期已去复谁听。yù fú yáo qín zòu shān shuǐ,zi qī yǐ qù fù shuí tīng。