古诗词

再和前韵以写余兴

黄仲昭

台省争夸致身早,谁识黄花风韵好。tái shěng zhēng kuā zhì shēn zǎo,shuí shí huáng huā fēng yùn hǎo。
浮沉宦海浩无涯,宠辱惊心容易老。fú chén huàn hǎi hào wú yá,chǒng rǔ jīng xīn róng yì lǎo。
纷纷桃李竞春华,一夜狂风委芳草。fēn fēn táo lǐ jìng chūn huá,yī yè kuáng fēng wěi fāng cǎo。
吾党行藏与世违,后生讥评恒绝倒。wú dǎng xíng cáng yǔ shì wéi,hòu shēng jī píng héng jué dào。
懒从势路乞人怜,闲向东篱被花恼。lǎn cóng shì lù qǐ rén lián,xián xiàng dōng lí bèi huā nǎo。
冷蕊疏枝未有期,此日蓬门为谁扫。lěng ruǐ shū zhī wèi yǒu qī,cǐ rì péng mén wèi shuí sǎo。
有酒还留待菊开,醉卧醒吟是吾宝。yǒu jiǔ hái liú dài jú kāi,zuì wò xǐng yín shì wú bǎo。
盘飧淡薄芼溪莼,果实寻常剥园枣。pán sūn dàn báo mào xī chún,guǒ shí xún cháng bō yuán zǎo。
以此易彼谁得失,兹理分明易寻讨。yǐ cǐ yì bǐ shuí dé shī,zī lǐ fēn míng yì xún tǎo。
汾阳功烈震乾坤,不过中书廿四考。fén yáng gōng liè zhèn qián kūn,bù guò zhōng shū niàn sì kǎo。
身后流光未百年,故宅疏槐已枯槁。shēn hòu liú guāng wèi bǎi nián,gù zhái shū huái yǐ kū gǎo。
人生性分有真乐,千乘王侯吾不道。rén shēng xìng fēn yǒu zhēn lè,qiān chéng wáng hóu wú bù dào。
多君纳禄早归来,出处完名真自保。duō jūn nà lù zǎo guī lái,chū chù wán míng zhēn zì bǎo。
一度花开一醉吟,百岁为期共君祷。yī dù huā kāi yī zuì yín,bǎi suì wèi qī gòng jūn dǎo。
莫愁送酒无王弘,薄田有秫吾能造。mò chóu sòng jiǔ wú wáng hóng,báo tián yǒu shú wú néng zào。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

题扇面小景

黄仲昭

阴阴绿树散清凉,扶醉同消夏日长。yīn yīn lǜ shù sàn qīng liáng,fú zuì tóng xiāo xià rì zhǎng。
一段溪山看不尽,浩歌相对任斜阳。yī duàn xī shān kàn bù jǐn,hào gē xiāng duì rèn xié yáng。

题钓台图

黄仲昭

光武中兴网俊才,先生晦迹隐蒿莱。guāng wǔ zhōng xīng wǎng jùn cái,xiān shēng huì jì yǐn hāo lái。
云台寥落成榛莽,万古犹传旧钓台。yún tái liáo luò chéng zhēn mǎng,wàn gǔ yóu chuán jiù diào tái。

唐宫人题红叶图诗二首

黄仲昭

芭蕉庭院独徘徊,一片秋襟郁不开。bā jiāo tíng yuàn dú pái huái,yī piàn qiū jīn yù bù kāi。
不是霜红随逝水,深宫何处托良媒。bù shì shuāng hóng suí shì shuǐ,shēn gōng hé chù tuō liáng méi。

唐宫人题红叶图诗二首

黄仲昭

晓来梳就绿云鬟,踏破香苔满院斑。xiǎo lái shū jiù lǜ yún huán,tà pò xiāng tái mǎn yuàn bān。
无限芳情共谁说,愿凭红叶到人间。wú xiàn fāng qíng gòng shuí shuō,yuàn píng hóng yè dào rén jiān。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

瘦筇吟倚上苔梯,路入深林望转迷。shòu qióng yín yǐ shàng tái tī,lù rù shēn lín wàng zhuǎn mí。
料得仙宫应不远,白云深处午鸡啼。liào dé xiān gōng yīng bù yuǎn,bái yún shēn chù wǔ jī tí。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

清湍数里逶迤来,绕向仙宫一鉴开。qīng tuān shù lǐ wēi yí lái,rào xiàng xiān gōng yī jiàn kāi。
身世分明方外境,谁言弱水隔蓬莱。shēn shì fēn míng fāng wài jìng,shuí yán ruò shuǐ gé péng lái。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

决决泉流溅石虹,青青瑶草卧仙尨。jué jué quán liú jiàn shí hóng,qīng qīng yáo cǎo wò xiān máng。
道人洞里朝元去,看院惟留鹤一双。dào rén dòng lǐ cháo yuán qù,kàn yuàn wéi liú hè yī shuāng。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

芒鞋远谒洞中天,只为双亲已暮年。máng xié yuǎn yè dòng zhōng tiān,zhǐ wèi shuāng qīn yǐ mù nián。
此意群仙如洞鉴,今宵好梦愿相传。cǐ yì qún xiān rú dòng jiàn,jīn xiāo hǎo mèng yuàn xiāng chuán。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

幽潭百尺众流钟,下瞰深崖一脉通。yōu tán bǎi chǐ zhòng liú zhōng,xià kàn shēn yá yī mài tōng。
胜概应从天地辟,人间风景迥难同。shèng gài yīng cóng tiān dì pì,rén jiān fēng jǐng jiǒng nán tóng。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

丹成八表任遨游,丹灶空存几度秋。dān chéng bā biǎo rèn áo yóu,dān zào kōng cún jǐ dù qiū。
欲丐灵丹换凡骨,不知仙子肯从否。yù gài líng dān huàn fán gǔ,bù zhī xiān zi kěn cóng fǒu。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

帘卷珠宫月满床,清风细细袅炉香。lián juǎn zhū gōng yuè mǎn chuáng,qīng fēng xì xì niǎo lú xiāng。
病躯无计堪调摄,安得还丹一粒尝。bìng qū wú jì kān diào shè,ān dé hái dān yī lì cháng。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

寒流几派泻层湍,声撼长空去不还。hán liú jǐ pài xiè céng tuān,shēng hàn zhǎng kōng qù bù hái。
夜半忽惊清梦觉,却疑风雨响琅玕。yè bàn hū jīng qīng mèng jué,què yí fēng yǔ xiǎng láng gān。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

山色摩空势欲齐,时闻幽鸟隔云啼。shān sè mó kōng shì yù qí,shí wén yōu niǎo gé yún tí。
新诗吟就无穷趣,起向琅玕节下题。xīn shī yín jiù wú qióng qù,qǐ xiàng láng gān jié xià tí。

鲤湖纪游十首和先辈龚司训韵

黄仲昭

风光端不让天台,百尺珠帘映日开。fēng guāng duān bù ràng tiān tái,bǎi chǐ zhū lián yìng rì kāi。
寄语道人留半榻,功名债了拟重来。jì yǔ dào rén liú bàn tà,gōng míng zhài le nǐ zhòng lái。

明妃词六首

黄仲昭

愁抱琵琶别玉除,可能谈笑镇西都。chóu bào pí pá bié yù chú,kě néng tán xiào zhèn xī dōu。
宫中多贮如花女,胜筑长城万里余。gōng zhōng duō zhù rú huā nǚ,shèng zhù zhǎng chéng wàn lǐ yú。