古诗词

江湖览胜为吴大尹乃兄浩赋

黄仲昭

男儿贵有四方志,生来门外悬弧矢。nán ér guì yǒu sì fāng zhì,shēng lái mén wài xuán hú shǐ。
乾坤万物备吾身,历览宁辞千万里。qián kūn wàn wù bèi wú shēn,lì lǎn níng cí qiān wàn lǐ。
张骞乘槎犯斗牛,子长足迹半九州。zhāng qiān chéng chá fàn dòu niú,zi zhǎng zú jì bàn jiǔ zhōu。
博识当时推独步,史才后世谁与俦。bó shí dāng shí tuī dú bù,shǐ cái hòu shì shuí yǔ chóu。
吴君自是新安彦,剑气时作虹光见。wú jūn zì shì xīn ān yàn,jiàn qì shí zuò hóng guāng jiàn。
有策不肯干公侯,有才不屑事州县。yǒu cè bù kěn gàn gōng hóu,yǒu cái bù xiè shì zhōu xiàn。
独买吴江舟一叶,历遍三江并七泽。dú mǎi wú jiāng zhōu yī yè,lì biàn sān jiāng bìng qī zé。
兴发闲登江上山,豪来醉弄波间月。xīng fā xián dēng jiāng shàng shān,háo lái zuì nòng bō jiān yuè。
到处交游多伟人,耳目所接皆奇珍。dào chù jiāo yóu duō wěi rén,ěr mù suǒ jiē jiē qí zhēn。
炯炯灵扃贯今古,翩翩襟抱超风尘。jiǒng jiǒng líng jiōng guàn jīn gǔ,piān piān jīn bào chāo fēng chén。
季方吾莆贤父母,严翁就养几寒暑。jì fāng wú pú xián fù mǔ,yán wēng jiù yǎng jǐ hán shǔ。
彩衣又上闽江船,绿酒共听乌石雨。cǎi yī yòu shàng mǐn jiāng chuán,lǜ jiǔ gòng tīng wū shí yǔ。
长空雁过秋风凉,骊驹又发壶山阳。zhǎng kōng yàn guò qiū fēng liáng,lí jū yòu fā hú shān yáng。
还家故旧应相语,胜览又经天一方。hái jiā gù jiù yīng xiāng yǔ,shèng lǎn yòu jīng tiān yī fāng。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

登甘露寺多景楼二首

黄仲昭

阑千百尺倚层霄,风景无端入望遥。lán qiān bǎi chǐ yǐ céng xiāo,fēng jǐng wú duān rù wàng yáo。
岛屿势从沧海断,楼台影落碧波摇。dǎo yǔ shì cóng cāng hǎi duàn,lóu tái yǐng luò bì bō yáo。
青山绕寺自千载,芳草缘城锁六朝。qīng shān rào sì zì qiān zài,fāng cǎo yuán chéng suǒ liù cháo。
吊古伤心吟未就,疏钟残照送归潮。diào gǔ shāng xīn yín wèi jiù,shū zhōng cán zhào sòng guī cháo。

登甘露寺多景楼二首

黄仲昭

江南江北景无穷,都入危楼一望中。jiāng nán jiāng běi jǐng wú qióng,dōu rù wēi lóu yī wàng zhōng。
霸业荒凉天地老,山河盘踞古今雄。bà yè huāng liáng tiān dì lǎo,shān hé pán jù gǔ jīn xióng。
丹阳雨至云连树,瓜步潮平浪拍空。dān yáng yǔ zhì yún lián shù,guā bù cháo píng làng pāi kōng。
野鸟似知前代恨,林端哀怨泣西风。yě niǎo shì zhī qián dài hèn,lín duān āi yuàn qì xī fēng。

晚过涿州

黄仲昭

青山冉冉夕阳浮,绿树微茫见涿州。qīng shān rǎn rǎn xī yáng fú,lǜ shù wēi máng jiàn zhuō zhōu。
白雁声寒燕塞晚,丹枫叶落蓟门秋。bái yàn shēng hán yàn sāi wǎn,dān fēng yè luò jì mén qiū。
渔舟荡漾归江浦,画角凄凉起戍楼。yú zhōu dàng yàng guī jiāng pǔ,huà jiǎo qī liáng qǐ shù lóu。
黄帝蚩尤俱寂寞,眼前赢得水东流。huáng dì chī yóu jù jì mò,yǎn qián yíng dé shuǐ dōng liú。

寄罗公严亲家

黄仲昭

天涯为别几秋冬,南望闽山思不穷。tiān yá wèi bié jǐ qiū dōng,nán wàng mǐn shān sī bù qióng。
烟树春天迷渭北,寒云日暮起江东。yān shù chūn tiān mí wèi běi,hán yún rì mù qǐ jiāng dōng。
乡心最怕看明月,客梦偏惊听断鸿。xiāng xīn zuì pà kàn míng yuè,kè mèng piān jīng tīng duàn hóng。
安得相逢一携手,论文尊酒对春风。ān dé xiāng féng yī xié shǒu,lùn wén zūn jiǔ duì chūn fēng。

咏菊

黄仲昭

东篱一夜花开遍,能使秋光胜似春。dōng lí yī yè huā kāi biàn,néng shǐ qiū guāng shèng shì chūn。
香逐金风偏馥郁,色滋玉露倍精神。xiāng zhú jīn fēng piān fù yù,sè zī yù lù bèi jīng shén。
月中恍惚杨妃笑,雨后分明西子颦。yuè zhōng huǎng hū yáng fēi xiào,yǔ hòu fēn míng xī zi pín。
试问颓龄端可制,殷勤摘奉白头亲。shì wèn tuí líng duān kě zhì,yīn qín zhāi fèng bái tóu qīn。

寄表侄陈宗调

黄仲昭

乡园数载每同欢,别后宁知会面难。xiāng yuán shù zài měi tóng huān,bié hòu níng zhī huì miàn nán。
尊酒无由花底共,瑶琴空忆月中弹。zūn jiǔ wú yóu huā dǐ gòng,yáo qín kōng yì yuè zhōng dàn。
江南梦断莺声曙,冀北魂销雁影寒。jiāng nán mèng duàn yīng shēng shǔ,jì běi hún xiāo yàn yǐng hán。
遥想芸窗经史暇,寒梅开处带吟看。yáo xiǎng yún chuāng jīng shǐ xiá,hán méi kāi chù dài yín kàn。

春日滹沱即事

黄仲昭

穷方三月始知春,一骑寻芳滹水滨。qióng fāng sān yuè shǐ zhī chūn,yī qí xún fāng hū shuǐ bīn。
牧笛数声青草岸,流莺百啭绿杨津。mù dí shù shēng qīng cǎo àn,liú yīng bǎi zhuàn lǜ yáng jīn。
催花细雨湿吟袖,飘絮微风欹醉巾。cuī huā xì yǔ shī yín xiù,piāo xù wēi fēng yī zuì jīn。
欲访当年冰合处,苍波万顷碧粼粼。yù fǎng dāng nián bīng hé chù,cāng bō wàn qǐng bì lín lín。

秋夜漫兴

黄仲昭

柴门半掩夜方深,独坐空庭自在吟。chái mén bàn yǎn yè fāng shēn,dú zuò kōng tíng zì zài yín。
菊影重重侵碧槛,风声飒飒起疏林。jú yǐng zhòng zhòng qīn bì kǎn,fēng shēng sà sà qǐ shū lín。
愁怀尽付三杯酒,逸兴都归一曲琴。chóu huái jǐn fù sān bēi jiǔ,yì xīng dōu guī yī qū qín。
尘世劳劳俱是客,不须对景独伤心。chén shì láo láo jù shì kè,bù xū duì jǐng dú shāng xīn。

题陈太守抱瓮亭

黄仲昭

瓦瓮浇蔬手自携,汉阴老圃是吾师。wǎ wèng jiāo shū shǒu zì xié,hàn yīn lǎo pǔ shì wú shī。
灵扃春意长无恙,世路机心总不知。líng jiōng chūn yì zhǎng wú yàng,shì lù jī xīn zǒng bù zhī。
狡兔谩劳三穴巧,痴鸠甘守一巢危。jiǎo tù mán láo sān xué qiǎo,chī jiū gān shǒu yī cháo wēi。
愿公且未投簪去,坐镇民风息险巇。yuàn gōng qiě wèi tóu zān qù,zuò zhèn mín fēng xī xiǎn xī。

日暮西山即事

黄仲昭

晚风缓步水云村,景物无端役客魂。wǎn fēng huǎn bù shuǐ yún cūn,jǐng wù wú duān yì kè hún。
雾拥碧岑螺髻湿,风生沧海雪花翻。wù yōng bì cén luó jì shī,fēng shēng cāng hǎi xuě huā fān。
湄州渔艇初归浦,禧水人家半掩门。méi zhōu yú tǐng chū guī pǔ,xǐ shuǐ rén jiā bàn yǎn mén。
独倚长松吟未就,梨花疏雨送黄昏。dú yǐ zhǎng sōng yín wèi jiù,lí huā shū yǔ sòng huáng hūn。

禧江晚眺

黄仲昭

江头二月草萋萋,吟倚东风望欲迷。jiāng tóu èr yuè cǎo qī qī,yín yǐ dōng fēng wàng yù mí。
日落海门烟水暝,雨收江浦树云低。rì luò hǎi mén yān shuǐ míng,yǔ shōu jiāng pǔ shù yún dī。
潮头生自湄州北,山势来从禧水西。cháo tóu shēng zì méi zhōu běi,shān shì lái cóng xǐ shuǐ xī。
景物役人归路晚,马蹄踏碎落花泥。jǐng wù yì rén guī lù wǎn,mǎ tí tà suì luò huā ní。

园居六咏为河南方伯丰公庆赋水环碧带

黄仲昭

清流如带环幽舍,潇洒无尘趣自多。qīng liú rú dài huán yōu shě,xiāo sǎ wú chén qù zì duō。
月上一团凝素练,风生四面蹙青罗。yuè shàng yī tuán níng sù liàn,fēng shēng sì miàn cù qīng luó。
竹间自有通门处,柳暗翻疑无路过。zhú jiān zì yǒu tōng mén chù,liǔ àn fān yí wú lù guò。
藩府正宜宣帝德,莫思渔父共高歌。fān fǔ zhèng yí xuān dì dé,mò sī yú fù gòng gāo gē。

园居六咏为河南方伯丰公庆赋水环碧带

黄仲昭

绕舍茫茫百顷田,深耕应可乐尧天。rào shě máng máng bǎi qǐng tián,shēn gēng yīng kě lè yáo tiān。
绿蓑二月西畴雨,黄犊一犁北垄烟。lǜ suō èr yuè xī chóu yǔ,huáng dú yī lí běi lǒng yān。
荷锸长吟过柳外,蒸藜炊黍饷林边。hé chā zhǎng yín guò liǔ wài,zhēng lí chuī shǔ xiǎng lín biān。
只今天下需元老,未许归来学辋川。zhǐ jīn tiān xià xū yuán lǎo,wèi xǔ guī lái xué wǎng chuān。

园居六咏为河南方伯丰公庆赋水环碧带

黄仲昭

园居东畔有渔矶,独把丝纶趣不稀。yuán jū dōng pàn yǒu yú jī,dú bǎ sī lún qù bù xī。
两岸烟霞长作伴,满川鸥鹭尽忘机。liǎng àn yān xiá zhǎng zuò bàn,mǎn chuān ōu lù jǐn wàng jī。
兴来高咏沧浪曲,心静偏宜水月辉。xīng lái gāo yǒng cāng làng qū,xīn jìng piān yí shuǐ yuè huī。
此景知公常在念,明时未许解朝衣。cǐ jǐng zhī gōng cháng zài niàn,míng shí wèi xǔ jiě cháo yī。

园居六咏为河南方伯丰公庆赋水环碧带

黄仲昭

南窗静启理瑶琴,拂拂薰风入座清。nán chuāng jìng qǐ lǐ yáo qín,fú fú xūn fēng rù zuò qīng。
十指依稀鸾鹤舞,七弦恍惚凤凰鸣。shí zhǐ yī xī luán hè wǔ,qī xián huǎng hū fèng huáng míng。
梅花奏处清吟骨,白雪弹时绝俗情。méi huā zòu chù qīng yín gǔ,bái xuě dàn shí jué sú qíng。
解愠愿庚虞舜曲,坐吟黎庶乐升平。jiě yùn yuàn gēng yú shùn qū,zuò yín lí shù lè shēng píng。