古诗词

唐仙方伎图

王佐

开元天子承平日,锦绣山河壮京室。kāi yuán tiān zi chéng píng rì,jǐn xiù shān hé zhuàng jīng shì。
金殿璿题表集贤,玉屏粉绘图无逸。jīn diàn xuán tí biǎo jí xián,yù píng fěn huì tú wú yì。
夔龙接武居阿衡,万方旭日当文明。kuí lóng jiē wǔ jū ā héng,wàn fāng xù rì dāng wén míng。
衡山老仙何所有,亦复通籍承恩荣。héng shān lǎo xiān hé suǒ yǒu,yì fù tōng jí chéng ēn róng。
缟衣白发酡颜老,自说时来致身早。gǎo yī bái fā tuó yán lǎo,zì shuō shí lái zhì shēn zǎo。
彩箧初开玉仗分,白骡突出银鞍小。cǎi qiè chū kāi yù zhàng fēn,bái luó tū chū yín ān xiǎo。
榻前制号赐通玄,始信人间别有天。tà qián zhì hào cì tōng xuán,shǐ xìn rén jiān bié yǒu tiān。
楼船未遣蕊珠赐,岁籥俄更天宝年。lóu chuán wèi qiǎn ruǐ zhū cì,suì yuè é gèng tiān bǎo nián。
九龄归卧曲江上,牛郎又入中书相。jiǔ líng guī wò qū jiāng shàng,niú láng yòu rù zhōng shū xiāng。
花雨香飘兰若钟,柳云春扑金鸡帐。huā yǔ xiāng piāo lán ruò zhōng,liǔ yún chūn pū jīn jī zhàng。
万机日少乐事多,梨园法谱声相和。wàn jī rì shǎo lè shì duō,lí yuán fǎ pǔ shēng xiāng hé。
斗鸡舞马看不足,不独仙人呈白骡。dòu jī wǔ mǎ kàn bù zú,bù dú xiān rén chéng bái luó。
仙人岂是呈仙伎,画者传之有深意。xiān rén qǐ shì chéng xiān jì,huà zhě chuán zhī yǒu shēn yì。
延秋门外羽书飞,却驾青骡向西避。yán qiū mén wài yǔ shū fēi,què jià qīng luó xiàng xī bì。
青骡剑阁雨淋铃,一段闲愁尚不胜。qīng luó jiàn gé yǔ lín líng,yī duàn xián chóu shàng bù shèng。
不道画图今若此,碧云芳树满昭陵。bù dào huà tú jīn ruò cǐ,bì yún fāng shù mǎn zhāo líng。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

闻鹊二首

王佐

朝闻喜鹊噪,为报乡关喜。cháo wén xǐ què zào,wèi bào xiāng guān xǐ。
乡关久无书,相望六千里。xiāng guān jiǔ wú shū,xiāng wàng liù qiān lǐ。

和陈汝谐感怀二首

王佐

白发偏怜早,乌纱每恨迟。bái fā piān lián zǎo,wū shā měi hèn chí。
中年如满月,已近渐亏时。zhōng nián rú mǎn yuè,yǐ jìn jiàn kuī shí。

和陈汝谐感怀二首

王佐

浮云世事改,孤月此心明。fú yún shì shì gǎi,gū yuè cǐ xīn míng。
咏叹坡公句,凄然百感生。yǒng tàn pō gōng jù,qī rán bǎi gǎn shēng。

戏柬同寅廖节推

王佐

客来打秋风,我赠秋声集。kè lái dǎ qiū fēng,wǒ zèng qiū shēng jí。
要知此书名,预先为我立。yào zhī cǐ shū míng,yù xiān wèi wǒ lì。

题何叟卷

王佐

放散一万年,羲皇莫能补。fàng sàn yī wàn nián,xī huáng mò néng bǔ。
忽逢何老人,仿佛见太古。hū féng hé lǎo rén,fǎng fú jiàn tài gǔ。

东园八景东山砌石

王佐

谁聚东海石,筑作青嶙峋。shuí jù dōng hǎi shí,zhù zuò qīng lín xún。
欲袖东海归,时恐主人嗔。yù xiù dōng hǎi guī,shí kǒng zhǔ rén chēn。

东园八景东山砌石

王佐

旭日出旸谷,曈曈曙色佳。xù rì chū yáng gǔ,tóng tóng shǔ sè jiā。
重门浑未到,先到读书斋。zhòng mén hún wèi dào,xiān dào dú shū zhāi。

东园八景东山砌石

王佐

小搆静沉沉,偏宜清俗襟。xiǎo gòu jìng chén chén,piān yí qīng sú jīn。
此中何所似,明月到天心。cǐ zhōng hé suǒ shì,míng yuè dào tiān xīn。

东园八景东山砌石

王佐

周君凭小榻,自说懒无疋。zhōu jūn píng xiǎo tà,zì shuō lǎn wú pǐ。
要学陈希夷,一睡四十日。yào xué chén xī yí,yī shuì sì shí rì。

东园八景东山砌石

王佐

虽无十杖花,不让玉井水。suī wú shí zhàng huā,bù ràng yù jǐng shuǐ。
主人似濂溪,霁月光风底。zhǔ rén shì lián xī,jì yuè guāng fēng dǐ。

东园八景东山砌石

王佐

曲曲抱寒绿,萧萧趁隐身。qū qū bào hán lǜ,xiāo xiāo chèn yǐn shēn。
频年无俗客,有时来故人。pín nián wú sú kè,yǒu shí lái gù rén。

东园八景东山砌石

王佐

尝怀橘中叟,无忘六斛尘。cháng huái jú zhōng sǒu,wú wàng liù hú chén。
输赢同一梦,当局是何人。shū yíng tóng yī mèng,dāng jú shì hé rén。

东园八景东山砌石

王佐

薄采潇湘骨,寒天障物华。báo cǎi xiāo xiāng gǔ,hán tiān zhàng wù huá。
世珍云母石,我爱款冬花。shì zhēn yún mǔ shí,wǒ ài kuǎn dōng huā。

桐乡八小景大蘋洲

王佐

光风泛州渚,草暖花乱开。guāng fēng fàn zhōu zhǔ,cǎo nuǎn huā luàn kāi。
归田无别业,此是种花台。guī tián wú bié yè,cǐ shì zhǒng huā tái。

东皋古木

王佐

老树三百年,郁郁含风雨。lǎo shù sān bǎi nián,yù yù hán fēng yǔ。
巨蠹穴其心,对此伤南渡。jù dù xué qí xīn,duì cǐ shāng nán dù。