古诗词

过惶恐滩

苏葵

惶恐滩高浪花白,舳舻移傍滩头石。huáng kǒng tān gāo làng huā bái,zhú lú yí bàng tān tóu shí。
石牙欲齿著足难,进寸惟愁还退尺。shí yá yù chǐ zhù zú nán,jìn cùn wéi chóu hái tuì chǐ。
樯危欲折百丈牵,背后巉岩如剑戟。qiáng wēi yù zhé bǎi zhàng qiān,bèi hòu chán yán rú jiàn jǐ。
虫缘蚁走较后先,行人虽忙忙不得。chóng yuán yǐ zǒu jiào hòu xiān,xíng rén suī máng máng bù dé。
莫惶恐,惶恐将何为,人间道路恒岖崎。mò huáng kǒng,huáng kǒng jiāng hé wèi,rén jiān dào lù héng qū qí。
龙门三峡甚于此,善鼓柁者持其危。lóng mén sān xiá shén yú cǐ,shàn gǔ duò zhě chí qí wēi。
人生虑患固欲深,我恐过虑翻成痴。rén shēng lǜ huàn gù yù shēn,wǒ kǒng guò lǜ fān chéng chī。
莫将卮酒向滩酬,山神岂为行人私。mò jiāng zhī jiǔ xiàng tān chóu,shān shén qǐ wèi xíng rén sī。
平生颇负儒者勇,每过滩头不惶恐。píng shēng pǒ fù rú zhě yǒng,měi guò tān tóu bù huáng kǒng。
时从篷底守心斋,闲向船头张眼孔。shí cóng péng dǐ shǒu xīn zhāi,xián xiàng chuán tóu zhāng yǎn kǒng。
水禽沙鸟并撩诗,乘醉狂吟两肩耸。shuǐ qín shā niǎo bìng liāo shī,chéng zuì kuáng yín liǎng jiān sǒng。
忽然一山江水平,滩北滩南息汹涌。hū rán yī shān jiāng shuǐ píng,tān běi tān nán xī xiōng yǒng。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

童正郎曾使唐府册封事竣王以诗卷赠之至是出相视因题

苏葵

丰镐诸姬八百秋,剪桐安敢议西周。fēng gǎo zhū jī bā bǎi qiū,jiǎn tóng ān gǎn yì xī zhōu。
山川今有封藩册,风雅君能挟此辀。shān chuān jīn yǒu fēng fān cè,fēng yǎ jūn néng xié cǐ zhōu。
花下星回天使节,酒边烛影上公旒。huā xià xīng huí tiān shǐ jié,jiǔ biān zhú yǐng shàng gōng liú。
归时却尽黄金赆,留得东平翰墨优。guī shí què jǐn huáng jīn jìn,liú dé dōng píng hàn mò yōu。

重庆行台观山偶成

苏葵

雨添山色上行台,惹起寻山旧癖来。yǔ tiān shān sè shàng xíng tái,rě qǐ xún shān jiù pǐ lái。
梦里尚磨文字鉴,峰头偏欠浊醪杯。mèng lǐ shàng mó wén zì jiàn,fēng tóu piān qiàn zhuó láo bēi。
五车糟粕真成梏,百丈岩崖未有媒。wǔ chē zāo pò zhēn chéng gù,bǎi zhàng yán yá wèi yǒu méi。
看到夕阳心欲折,数株高树鸟飞回。kàn dào xī yáng xīn yù zhé,shù zhū gāo shù niǎo fēi huí。

三月晦日发酆都东下

苏葵

滟滪江深亦畏途,行人春尽下酆都。yàn yù jiāng shēn yì wèi tú,xíng rén chūn jǐn xià fēng dōu。
苍烟飞翠迷旌旆,白雨跳珠上舳舻。cāng yān fēi cuì mí jīng pèi,bái yǔ tiào zhū shàng zhú lú。
周政以来皆大学,虞官之后少司徒。zhōu zhèng yǐ lái jiē dà xué,yú guān zhī hòu shǎo sī tú。
辞章却愧闲陶冶,试问青山笑客无。cí zhāng què kuì xián táo yě,shì wèn qīng shān xiào kè wú。

宿分水公馆遣怀

苏葵

飞飞萤火闹疏帘,分付山精守四檐。fēi fēi yíng huǒ nào shū lián,fēn fù shān jīng shǒu sì yán。
小结烛光经几换,旋敲更鼓入三严。xiǎo jié zhú guāng jīng jǐ huàn,xuán qiāo gèng gǔ rù sān yán。
因无人语心偏静,为有诗魔睡不甜。yīn wú rén yǔ xīn piān jìng,wèi yǒu shī mó shuì bù tián。
拂尽薛笺天已曙,板舆轻度万山尖。fú jǐn xuē jiān tiān yǐ shǔ,bǎn yú qīng dù wàn shān jiān。

雨后道中漫兴

苏葵

溪水泠泠溪石平,山花红近水边明。xī shuǐ líng líng xī shí píng,shān huā hóng jìn shuǐ biān míng。
行人过此不忍去,索酒对之聊寄情。xíng rén guò cǐ bù rěn qù,suǒ jiǔ duì zhī liáo jì qíng。
贪坐自然忘却久,漫题非是强教成。tān zuò zì rán wàng què jiǔ,màn tí fēi shì qiáng jiào chéng。
何时谢得渔须困,洗耳矶头更濯缨。hé shí xiè dé yú xū kùn,xǐ ěr jī tóu gèng zhuó yīng。

过柏林漕岭绝顶

苏葵

仆夫轧轧送肩舆,数过长松一万株。pū fū yà yà sòng jiān yú,shù guò zhǎng sōng yī wàn zhū。
山不到天惟咫尺,石无含雨亦须臾。shān bù dào tiān wéi zhǐ chǐ,shí wú hán yǔ yì xū yú。
怕惊幽鸟停笳鼓,爱惜名花戒吏胥。pà jīng yōu niǎo tíng jiā gǔ,ài xī míng huā jiè lì xū。
莫道升高不知止,欲收风景尽天隅。mò dào shēng gāo bù zhī zhǐ,yù shōu fēng jǐng jǐn tiān yú。

酒诫

苏葵

银瓶金醴十分斟,三爵从来不易禁。yín píng jīn lǐ shí fēn zhēn,sān jué cóng lái bù yì jìn。
中圣偶同徐邈妄,滑稽浑忘子云箴。zhōng shèng ǒu tóng xú miǎo wàng,huá jī hún wàng zi yún zhēn。
渑池以外危应戒,名教之中乐可寻。miǎn chí yǐ wài wēi yīng jiè,míng jiào zhī zhōng lè kě xún。
误笑吴公淹壑谷,不知红日上东岑。wù xiào wú gōng yān hè gǔ,bù zhī hóng rì shàng dōng cén。

宿南无寺

苏葵

南无寺前苍玉森,凤凰戛戛乘风吟。nán wú sì qián cāng yù sēn,fèng huáng jiá jiá chéng fēng yín。
三更入枕忽惊梦,一点旅愁偏上心。sān gèng rù zhěn hū jīng mèng,yī diǎn lǚ chóu piān shàng xīn。
曙色未分僧出定,月华犹在鹤鸣阴。shǔ sè wèi fēn sēng chū dìng,yuè huá yóu zài hè míng yīn。
眼前景物尽诗料,得句不从天外寻。yǎn qián jǐng wù jǐn shī liào,dé jù bù cóng tiān wài xún。

宿定水寺煨笋

苏葵

编棘为门竹插篱,山花艳艳草离离。biān jí wèi mén zhú chā lí,shān huā yàn yàn cǎo lí lí。
寺能脱俗何妨野,僧奈谈禅不爱诗。sì néng tuō sú hé fáng yě,sēng nài tán chán bù ài shī。
宿鸟在林惊月起,闲云栖窦逐风移。sù niǎo zài lín jīng yuè qǐ,xián yún qī dòu zhú fēng yí。
老夫未必如何胤,夜静聊参玉版师。lǎo fū wèi bì rú hé yìn,yè jìng liáo cān yù bǎn shī。

潼川州还雨多为断港所困因题壁以告有司者

苏葵

山潦横衡截路沟,昼长临水驻骅骝。shān lǎo héng héng jié lù gōu,zhòu zhǎng lín shuǐ zhù huá liú。
乘舆已是无人肯,王政徒云有日修。chéng yú yǐ shì wú rén kěn,wáng zhèng tú yún yǒu rì xiū。
渡海压鞭嬴主石,济川能得傅岩舟。dù hǎi yā biān yíng zhǔ shí,jì chuān néng dé fù yán zhōu。
宾尸不待庖人事,此日谁怀受直修。bīn shī bù dài páo rén shì,cǐ rì shuí huái shòu zhí xiū。

望家书

苏葵

锦江不与海珠连,东去西来路九千。jǐn jiāng bù yǔ hǎi zhū lián,dōng qù xī lái lù jiǔ qiān。
湘水亘澜黄耳路,巫山高碍白鸿天。xiāng shuǐ gèn lán huáng ěr lù,wū shān gāo ài bái hóng tiān。
乡关有梦曾终夕,父子无书又隔年。xiāng guān yǒu mèng céng zhōng xī,fù zi wú shū yòu gé nián。
莫道居官还内顾,私恩公义两须全。mò dào jū guān hái nèi gù,sī ēn gōng yì liǎng xū quán。

和江景吴寅长经理屯田道中见寄

苏葵

强追霜押窘于徊,天放檐花着意催。qiáng zhuī shuāng yā jiǒng yú huái,tiān fàng yán huā zhe yì cuī。
自昔到公金掷地,如今惭我釜鸣雷。zì xī dào gōng jīn zhì dì,rú jīn cán wǒ fǔ míng léi。
驱驰莫管青山讶,凋瘵真烦赤手培。qū chí mò guǎn qīng shān yà,diāo zhài zhēn fán chì shǒu péi。
王道本来嫌掊克,曾将阡陌咎谁开。wáng dào běn lái xián póu kè,céng jiāng qiān mò jiù shuí kāi。

首尾吟二首

苏葵

老夫非是爱谈虚,世事纷纷与梦俱。lǎo fū fēi shì ài tán xū,shì shì fēn fēn yǔ mèng jù。
莫道忘羊专博塞,须知得鹿亦蘧庐。mò dào wàng yáng zhuān bó sāi,xū zhī dé lù yì qú lú。
曾闻聃叟论刀密,欲起坡翁笑磨驴。céng wén dān sǒu lùn dāo mì,yù qǐ pō wēng xiào mó lǘ。
信有眼前一杯酒,老夫非是爱谈虚。xìn yǒu yǎn qián yī bēi jiǔ,lǎo fū fēi shì ài tán xū。

首尾吟二首

苏葵

老夫非是爱闲言,膏火怜渠谩自煎。lǎo fū fēi shì ài xián yán,gāo huǒ lián qú mán zì jiān。
汉史偶观方技传,南华深契达生篇。hàn shǐ ǒu guān fāng jì chuán,nán huá shēn qì dá shēng piān。
贤愚贵贱真同尽,才辨聪明不要全。xián yú guì jiàn zhēn tóng jǐn,cái biàn cōng míng bù yào quán。
几个孟郊鸣未了,老夫非是爱闲言。jǐ gè mèng jiāo míng wèi le,lǎo fū fēi shì ài xián yán。

成都即事

苏葵

春风岁岁少城隈,人物消沈若浪摧。chūn fēng suì suì shǎo chéng wēi,rén wù xiāo shěn ruò làng cuī。
花鸟未忘词赋客,江山曾识伯王才。huā niǎo wèi wàng cí fù kè,jiāng shān céng shí bó wáng cái。
三更井鬼星辰现,五月岷峨雪水来。sān gèng jǐng guǐ xīng chén xiàn,wǔ yuè mín é xuě shuǐ lái。
惆怅卧龙招不起,雨声空过读书台。chóu chàng wò lóng zhāo bù qǐ,yǔ shēng kōng guò dú shū tái。