古诗词

为彦中题画

龚诩

青山之青如佛头,白云化作寒泉流。qīng shān zhī qīng rú fú tóu,bái yún huà zuò hán quán liú。
世间尘土飞不到,眼中景物俱清幽。shì jiān chén tǔ fēi bù dào,yǎn zhōng jǐng wù jù qīng yōu。
若人自是好静者,岂非五柳先生俦。ruò rén zì shì hǎo jìng zhě,qǐ fēi wǔ liǔ xiān shēng chóu。
每托琴书写高兴,脱屣乐从鱼鸟游。měi tuō qín shū xiě gāo xīng,tuō xǐ lè cóng yú niǎo yóu。
却笑时人苦不达,但知声利孜孜求。què xiào shí rén kǔ bù dá,dàn zhī shēng lì zī zī qiú。
无异贪程夜行客,漏尽鸣钟犹未休。wú yì tān chéng yè xíng kè,lòu jǐn míng zhōng yóu wèi xiū。
君不见小虞塘西玉峰下,一庵已遂吾菟裘。jūn bù jiàn xiǎo yú táng xī yù fēng xià,yī ān yǐ suì wú tú qiú。
共论心事肯相过,斗酒当为山妻谋。gòng lùn xīn shì kěn xiāng guò,dòu jiǔ dāng wèi shān qī móu。
龚诩

龚诩

龚诩(1381~1469)明代学者。一名翊,字大章,号纯庵,南直隶苏州府昆山(今属江苏)人。建文时为金川门卒,燕兵至,恸哭遁归,隐居授徒,后周忱巡抚江南,两荐为学官,坚辞,有《野古集》。 龚诩的作品>>

猜您喜欢

送冯翼夫广文先生分题得鲁桥瞻岱

龚诩

一肩行李惟书剑,北上神州道路长。yī jiān xíng lǐ wéi shū jiàn,běi shàng shén zhōu dào lù zhǎng。
迤?渡沂遵鲁望,迢遥仰岳辨齐疆。yí lǐ dù yí zūn lǔ wàng,tiáo yáo yǎng yuè biàn qí jiāng。
蒙蒙欲雨春云重,郁郁凌霄晚岱苍。méng méng yù yǔ chūn yún zhòng,yù yù líng xiāo wǎn dài cāng。
便好举身登绝顶,晓看红日浴扶桑。biàn hǎo jǔ shēn dēng jué dǐng,xiǎo kàn hóng rì yù fú sāng。

马鞍山下陈氏故园

龚诩

主翁久作黄泉客,后事无闻继者谁。zhǔ wēng jiǔ zuò huáng quán kè,hòu shì wú wén jì zhě shuí。
奇石总为他有物,翠萍空涸旧存池。qí shí zǒng wèi tā yǒu wù,cuì píng kōng hé jiù cún chí。
野花蜂蝶春游处,荒草牛羊晓牧时。yě huā fēng dié chūn yóu chù,huāng cǎo niú yáng xiǎo mù shí。
念昔经营良不易,山灵应笑世人痴。niàn xī jīng yíng liáng bù yì,shān líng yīng xiào shì rén chī。

归自娄东寄张文翔

龚诩

忆昨访君娄水曲,轻风寒食小桃开。yì zuó fǎng jūn lóu shuǐ qū,qīng fēng hán shí xiǎo táo kāi。
形容客况凭诗句,消遣春愁藉酒杯。xíng róng kè kuàng píng shī jù,xiāo qiǎn chūn chóu jí jiǔ bēi。
白发千茎虽似雪,丹心一寸未成灰。bái fā qiān jīng suī shì xuě,dān xīn yī cùn wèi chéng huī。
交游独有君知我,都付无言一笑回。jiāo yóu dú yǒu jūn zhī wǒ,dōu fù wú yán yī xiào huí。

寒家况味诗三首

龚诩

迷途役役可哀怜,谁悟膏明取自煎。mí tú yì yì kě āi lián,shuí wù gāo míng qǔ zì jiān。
花为可簪遭屈折,草因无用得新鲜。huā wèi kě zān zāo qū zhé,cǎo yīn wú yòng dé xīn xiān。
分无求外时时乐,物不贪奇种种便。fēn wú qiú wài shí shí lè,wù bù tān qí zhǒng zhǒng biàn。
从此闭门甘寂寞,一囊羞涩任无钱。cóng cǐ bì mén gān jì mò,yī náng xiū sè rèn wú qián。

寒家况味诗三首

龚诩

人道先生贫可怜,先生自幸省忧煎。rén dào xiān shēng pín kě lián,xiān shēng zì xìng shěng yōu jiān。
诗无俗气篇篇好,菊有清香朵朵鲜。shī wú sú qì piān piān hǎo,jú yǒu qīng xiāng duǒ duǒ xiān。
尚友古人诚我志,折腰儿辈岂吾便。shàng yǒu gǔ rén chéng wǒ zhì,zhé yāo ér bèi qǐ wú biàn。
老妻莫管瓶无粟,自有韩康卖药钱。lǎo qī mò guǎn píng wú sù,zì yǒu hán kāng mài yào qián。

寒家况味诗三首

龚诩

辛勤种植本堪怜,齿为辛勤易恼煎。xīn qín zhǒng zhí běn kān lián,chǐ wèi xīn qín yì nǎo jiān。
瓜瓠及时肥更好,芥菘得雨嫩而鲜。guā hù jí shí féi gèng hǎo,jiè sōng dé yǔ nèn ér xiān。
传家枯淡一生乐,随分羹蔬四季便。chuán jiā kū dàn yī shēng lè,suí fēn gēng shū sì jì biàn。
说与儿孙休羡肉,阿翁囊里素无钱。shuō yǔ ér sūn xiū xiàn ròu,ā wēng náng lǐ sù wú qián。

田家词

龚诩

积丝方满寸,累尺渐成端。jī sī fāng mǎn cùn,lèi chǐ jiàn chéng duān。
持入公门里,何人着眼看。chí rù gōng mén lǐ,hé rén zhe yǎn kàn。

田家词

龚诩

有女年方长,其如家食贫。yǒu nǚ nián fāng zhǎng,qí rú jiā shí pín。
鬻为豪右妾,不得嫁比邻。yù wèi háo yòu qiè,bù dé jià bǐ lín。

田家词

龚诩

烈日晒皮肤,皮肤似漆乌。liè rì shài pí fū,pí fū shì qī wū。
郎君矜白面,应笑种田夫。láng jūn jīn bái miàn,yīng xiào zhǒng tián fū。

田家词

龚诩

种田良不易,尽力费耕锄。zhǒng tián liáng bù yì,jǐn lì fèi gēng chú。
入囷方为有,在田犹是无。rù qūn fāng wèi yǒu,zài tián yóu shì wú。

田家词

龚诩

县吏打门急,闻声心胆寒。xiàn lì dǎ mén jí,wén shēng xīn dǎn hán。
受荆因脱裤,露出去年瘢。shòu jīng yīn tuō kù,lù chū qù nián bān。

田家词

龚诩

举网秋江上,鲜鳞尺许长。jǔ wǎng qiū jiāng shàng,xiān lín chǐ xǔ zhǎng。
丁宁莫轻食,留荐里胥觞。dīng níng mò qīng shí,liú jiàn lǐ xū shāng。

伤田家

龚诩

布谷催春种,南村又北村。bù gǔ cuī chūn zhǒng,nán cūn yòu běi cūn。
可怜逃窜尽,能得几家存。kě lián táo cuàn jǐn,néng dé jǐ jiā cún。

伤田家

龚诩

布榖催春种,千声复万声。bù gǔ cuī chūn zhǒng,qiān shēng fù wàn shēng。
一身无托处,安敢话归耕。yī shēn wú tuō chù,ān gǎn huà guī gēng。

南园十咏为南野先生赋

龚诩

娇态殿馀春,芳名艳花谱。jiāo tài diàn yú chūn,fāng míng yàn huā pǔ。
樽酒暖风前,僛僛为君舞。zūn jiǔ nuǎn fēng qián,qī qī wèi jūn wǔ。