古诗词

酴醾香

无名氏

自小孤云,身外无萦系。zì xiǎo gū yún,shēn wài wú yíng xì。
披一片,搭一片,逍遥快活计。pī yī piàn,dā yī piàn,xiāo yáo kuài huó jì。
破葫瓢,腰间挂,别无行李。pò hú piáo,yāo jiān guà,bié wú xíng lǐ。
是人笑我没操持。shì rén xiào wǒ méi cāo chí。
尽教傍人点指。jǐn jiào bàng rén diǎn zhǐ。
古庙祠堂,且共泥神作戏。gǔ miào cí táng,qiě gòng ní shén zuò xì。
破砂盆,泼瓦罐,折匙无筋。pò shā pén,pō wǎ guàn,zhé shi wú jīn。
破纸被,糊包定,弯跧打睡。pò zhǐ bèi,hú bāo dìng,wān quán dǎ shuì。
只等待、行满功成朝玉帝。zhǐ děng dài xíng mǎn gōng chéng cháo yù dì。
方表男儿有志。fāng biǎo nán ér yǒu zhì。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。