古诗词

虎图为艾光禄天锡赋

程敏政

于莬何由此中伏,白日寒云静山麓。yú wèn hé yóu cǐ zhōng fú,bái rì hán yún jìng shān lù。
草间百兽未全藏,困睡应知不成熟。cǎo jiān bǎi shòu wèi quán cáng,kùn shuì yīng zhī bù chéng shú。
玄尾空回七尺长,金眸半闪双星煜。xuán wěi kōng huí qī chǐ zhǎng,jīn móu bàn shǎn shuāng xīng yù。
有时独步出林莽,一声长啸千山肃。yǒu shí dú bù chū lín mǎng,yī shēng zhǎng xiào qiān shān sù。
只图当道犬羊空,岂为平生食无肉。zhǐ tú dāng dào quǎn yáng kōng,qǐ wèi píng shēng shí wú ròu。
良工写此有深意,颇似高人卧空谷。liáng gōng xiě cǐ yǒu shēn yì,pǒ shì gāo rén wò kōng gǔ。
投身拟结岁寒盟,上有长松下修竹。tóu shēn nǐ jié suì hán méng,shàng yǒu zhǎng sōng xià xiū zhú。
虽云不动爪牙威,已觉风声撼庭木。suī yún bù dòng zhǎo yá wēi,yǐ jué fēng shēng hàn tíng mù。
儿童见之骇欲走,不敢黄昏傍墙屋。ér tóng jiàn zhī hài yù zǒu,bù gǎn huáng hūn bàng qiáng wū。
丹青逼真乃如此,恐是当时溪上牧。dān qīng bī zhēn nǎi rú cǐ,kǒng shì dāng shí xī shàng mù。
几思把玩发豪吟,忘却摩须手还缩。jǐ sī bǎ wán fā háo yín,wàng què mó xū shǒu hái suō。
都城广厦接栋宇,入眼定知无此幅。dōu chéng guǎng shà jiē dòng yǔ,rù yǎn dìng zhī wú cǐ fú。
千金可得书画传,好事谁如汉光禄。qiān jīn kě dé shū huà chuán,hǎo shì shuí rú hàn guāng lù。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题尹正言学士菊

程敏政

陶家庄子未全荒,篱下西风一径霜。táo jiā zhuāng zi wèi quán huāng,lí xià xī fēng yī jìng shuāng。
红紫相看零落尽,寒花只作旧时黄。hóng zǐ xiāng kàn líng luò jǐn,hán huā zhǐ zuò jiù shí huáng。

题画

程敏政

苍山茅屋岁将阑,一卷黄庭读未残。cāng shān máo wū suì jiāng lán,yī juǎn huáng tíng dú wèi cán。
落叶暗桥何处客,杖藜来听水声寒。luò yè àn qiáo hé chù kè,zhàng lí lái tīng shuǐ shēng hán。

夏日偶成

程敏政

瓜头果叶未全开,一寸新根蚀旧苔。guā tóu guǒ yè wèi quán kāi,yī cùn xīn gēn shí jiù tái。
闲上小楼看雨脚,不知青蔓过墙来。xián shàng xiǎo lóu kàn yǔ jiǎo,bù zhī qīng màn guò qiáng lái。

题常州卞六行乐图

程敏政

素紽衣摺皂纶巾,不受长安马足尘。sù tuó yī zhé zào lún jīn,bù shòu zhǎng ān mǎ zú chén。
香绕鹿车秋未老,胜游知是惜花人。xiāng rào lù chē qiū wèi lǎo,shèng yóu zhī shì xī huā rén。

坦庵为邓州训导胡直赋

程敏政

随分安居结数楹,出门何处不堪行。suí fēn ān jū jié shù yíng,chū mén hé chù bù kān xíng。
知君已得羲经趣,眼见高门棘刺生。zhī jūn yǐ dé xī jīng qù,yǎn jiàn gāo mén jí cì shēng。

愚乐庵为傅曰川太史乃尊赋

程敏政

不辞提瓮灌山畦,绕屋江声似冉溪。bù cí tí wèng guàn shān qí,rào wū jiāng shēng shì rǎn xī。
却笑永州憔悴客,壶觞终日叹羁栖。què xiào yǒng zhōu qiáo cuì kè,hú shāng zhōng rì tàn jī qī。

愚乐庵为傅曰川太史乃尊赋

程敏政

静对苍山阅岁华,人间何地著生涯。jìng duì cāng shān yuè suì huá,rén jiān hé dì zhù shēng yá。
翻书忽到无言处,陋巷春风自一家。fān shū hū dào wú yán chù,lòu xiàng chūn fēng zì yī jiā。

苦雨漫兴

程敏政

久病朝籍未通名,雨窗且得卧天明。jiǔ bìng cháo jí wèi tōng míng,yǔ chuāng qiě dé wò tiān míng。
御街石路光凌乱,坐想诸公把滑行。yù jiē shí lù guāng líng luàn,zuò xiǎng zhū gōng bǎ huá xíng。

苦雨漫兴

程敏政

青裾白面扫晴妇,冯仗精灵格上穹。qīng jū bái miàn sǎo qíng fù,féng zhàng jīng líng gé shàng qióng。
黑云西行雨脚退,针线女儿争奏功。hēi yún xī xíng yǔ jiǎo tuì,zhēn xiàn nǚ ér zhēng zòu gōng。

会昌雪亭公子许雨中移竹诗以讯之

程敏政

八尺庭除半绿苔,一春无意买花栽。bā chǐ tíng chú bàn lǜ tái,yī chūn wú yì mǎi huā zāi。
几时凭仗连朝雨,分得青鸾数尾来。jǐ shí píng zhàng lián cháo yǔ,fēn dé qīng luán shù wěi lái。

送云南府学司训高宗礼

程敏政

昆明池水隔天涯,万里西行喜过家。kūn míng chí shuǐ gé tiān yá,wàn lǐ xī xíng xǐ guò jiā。
莫叹青毡清似水,文风今日似中华。mò tàn qīng zhān qīng shì shuǐ,wén fēng jīn rì shì zhōng huá。

送云南府学司训高宗礼

程敏政

行人无奈歇征骖,尽与朝绅接笑谈。xíng rén wú nài xiē zhēng cān,jǐn yǔ cháo shēn jiē xiào tán。
他日重逢知未老,内庭供奉亦何惭。tā rì zhòng féng zhī wèi lǎo,nèi tíng gōng fèng yì hé cán。

送云南府学司训高宗礼

程敏政

烦写新容出镜台,少年衰陋本中材。fán xiě xīn róng chū jìng tái,shǎo nián shuāi lòu běn zhōng cái。
远人若问程宫讲,应诧君曾识面来。yuǎn rén ruò wèn chéng gōng jiǎng,yīng chà jūn céng shí miàn lái。

陪祀西陵昌平晓行

程敏政

雨净关河不受尘,一时吟眺薄秋旻。yǔ jìng guān hé bù shòu chén,yī shí yín tiào báo qiū mín。
树头黄屋如看画,马首青山欲近人。shù tóu huáng wū rú kàn huà,mǎ shǒu qīng shān yù jìn rén。

克宽弟南归小诗二首奉简淮阴驿丞林文秀内兄休宁上舍汪汝温亲契

程敏政

旧榻凝尘岁屡更,秋风一雁又南征。jiù tà níng chén suì lǚ gèng,qiū fēng yī yàn yòu nán zhēng。
弟兄离合情无限,万里淮天共月明。dì xiōng lí hé qíng wú xiàn,wàn lǐ huái tiān gòng yuè míng。