古诗词

子侯芳园王瓜骈秀传闻远迩快睹咏歌附骥非才续貂聊漫

徐渭

老后圃聊便,栽蔬夹芋田。lǎo hòu pǔ liáo biàn,zāi shū jiā yù tián。
坏轳牵远井,破屋傍邻椽。huài lú qiān yuǎn jǐng,pò wū bàng lín chuán。
脱帽当茶灶,持劖掘笋鞭。tuō mào dāng chá zào,chí chán jué sǔn biān。
忽来新莫逆,幸忝旧忘年。hū lái xīn mò nì,xìng tiǎn jiù wàng nián。
却说渠家圃,如承帝眷惓。què shuō qú jiā pǔ,rú chéng dì juàn quán。
瓜虽非五色,蒂却领双圆。guā suī fēi wǔ sè,dì què lǐng shuāng yuán。
杵向秋砧挂,旒添晓纩县。chǔ xiàng qiū zhēn guà,liú tiān xiǎo kuàng xiàn。
孪胎咽并纽,蜼尾鼻俱穿。luán tāi yàn bìng niǔ,wèi wěi bí jù chuān。
自是生成偶,非关造化偏。zì shì shēng chéng ǒu,fēi guān zào huà piān。
瘿孤羞杜预,面对俨庭坚。yǐng gū xiū dù yù,miàn duì yǎn tíng jiān。
未羡三眠柳,那论并萼莲。wèi xiàn sān mián liǔ,nà lùn bìng è lián。
娇黄浓鬓钿,浅黑撅针绵。jiāo huáng nóng bìn diàn,qiǎn hēi juē zhēn mián。
花谢知谁后,藤升许孰先。huā xiè zhī shuí hòu,téng shēng xǔ shú xiān。
客欢浮自赏,妇喜用红缠。kè huān fú zì shǎng,fù xǐ yòng hóng chán。
野鼠分行抱,墙蜗别队缘。yě shǔ fēn xíng bào,qiáng wō bié duì yuán。
霜时争画卷,月令特书传。shuāng shí zhēng huà juǎn,yuè lìng tè shū chuán。
杨尹诗几首,柳州表一联。yáng yǐn shī jǐ shǒu,liǔ zhōu biǎo yī lián。
合欢光简策,内履慎周旋。hé huān guāng jiǎn cè,nèi lǚ shèn zhōu xuán。
骈拇从来贱,重■自昔怜。pián mǔ cóng lái jiàn,zhòng zì xī lián。
冯他闲估校,何处定媸妍。féng tā xián gū xiào,hé chù dìng chī yán。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

长干行

徐渭

玉人夜夜板桥湾,金尽萧郎隔水看。yù rén yè yè bǎn qiáo wān,jīn jǐn xiāo láng gé shuǐ kàn。
不分踏楼骑凤脚,偷来桥外立红阑。bù fēn tà lóu qí fèng jiǎo,tōu lái qiáo wài lì hóng lán。

长干行

徐渭

木兰艇子夜夜开,桃叶桃根太往来。mù lán tǐng zi yè yè kāi,táo yè táo gēn tài wǎng lái。
搅起鸳鸯双睡翅,倒嫌他扇落金钗。jiǎo qǐ yuān yāng shuāng shuì chì,dào xián tā shàn luò jīn chāi。

长干行

徐渭

红板青楼是尔家,鸳鸯家做在荷花。hóng bǎn qīng lóu shì ěr jiā,yuān yāng jiā zuò zài hé huā。
月明打开犹自可,月黑打开愁杀他。yuè míng dǎ kāi yóu zì kě,yuè hēi dǎ kāi chóu shā tā。

长干行

徐渭

野鸭鸳鸯姊妹如,打散鸳鸯鸭亦飞。yě yā yuān yāng zǐ mèi rú,dǎ sàn yuān yāng yā yì fēi。
月落沙空俱不见,满江鹅鹳吊雄雌。yuè luò shā kōng jù bù jiàn,mǎn jiāng é guàn diào xióng cí。

钟子投我篆章答此

徐渭

定是元常几代孙,朱砂小篆遂专门。dìng shì yuán cháng jǐ dài sūn,zhū shā xiǎo zhuàn suì zhuān mén。
谁知老子壁拆路,竟让新郎屋漏痕。shuí zhī lǎo zi bì chāi lù,jìng ràng xīn láng wū lòu hén。

拟往中止

徐渭

绿菽胡麻各一盘,怜君饷我每朝飧。lǜ shū hú má gè yī pán,lián jūn xiǎng wǒ měi cháo sūn。
犹闻灶下青衣嫂,打饼铺椒脆月团。yóu wén zào xià qīng yī sǎo,dǎ bǐng pù jiāo cuì yuè tuán。

徐渭

百草诸香百露漙,一时非不哭湘沅。bǎi cǎo zhū xiāng bǎi lù tuán,yī shí fēi bù kū xiāng yuán。
千年独有黄花瘦,为伴行吟瘦屈原。qiān nián dú yǒu huáng huā shòu,wèi bàn xíng yín shòu qū yuán。

曹秀才

徐渭

来为亲铭几日留,归船正遇荻花秋。lái wèi qīn míng jǐ rì liú,guī chuán zhèng yù dí huā qiū。
高樯莫戛江边树,恐有啼乌在上头。gāo qiáng mò jiá jiāng biān shù,kǒng yǒu tí wū zài shàng tóu。

默泉篇

徐渭

泥金小扇月分团,淡淡烟煤写默泉。ní jīn xiǎo shàn yuè fēn tuán,dàn dàn yān méi xiě mò quán。
泉水有流不作响,正如琴上不绷弦。quán shuǐ yǒu liú bù zuò xiǎng,zhèng rú qín shàng bù bēng xián。

漫曲

徐渭

闻道张家燕子楼,青罗小帽急梳头。wén dào zhāng jiā yàn zi lóu,qīng luó xiǎo mào jí shū tóu。
花枝谁肯先春老,无奈风吹雨打愁。huā zhī shuí kěn xiān chūn lǎo,wú nài fēng chuī yǔ dǎ chóu。

古意

徐渭

只堪话旧作生涯,若论风情鬓有华。zhǐ kān huà jiù zuò shēng yá,ruò lùn fēng qíng bìn yǒu huá。
记得金钗堕双凤,十年前夜舞谁家。jì dé jīn chāi duò shuāng fèng,shí nián qián yè wǔ shuí jiā。

王元章墓

徐渭

君画梅花来换米,予今换米亦梅花。jūn huà méi huā lái huàn mǐ,yǔ jīn huàn mǐ yì méi huā。
安能唤起王居士,一笑花家与杰家。ān néng huàn qǐ wáng jū shì,yī xiào huā jiā yǔ jié jiā。

寄沈子

徐渭

两月归家不出门,溪边荷叶大如盆。liǎng yuè guī jiā bù chū mén,xī biān hé yè dà rú pén。
不知近到西湖上,更大如盆有几根。bù zhī jìn dào xī hú shàng,gèng dà rú pén yǒu jǐ gēn。

赠孙山人

徐渭

龙津先生高角巾,多能不特是诗人。lóng jīn xiān shēng gāo jiǎo jīn,duō néng bù tè shì shī rén。
昨宵与客溪桥上,话到风平水不鳞。zuó xiāo yǔ kè xī qiáo shàng,huà dào fēng píng shuǐ bù lín。

山阳歌醉中赠鲁君

徐渭

淮河流水尽芦苇,明府冰清貌苦羸。huái hé liú shuǐ jǐn lú wěi,míng fǔ bīng qīng mào kǔ léi。
却说故人禅灶冷,为烹一尺鳜鱼肥。què shuō gù rén chán zào lěng,wèi pēng yī chǐ guì yú féi。