古诗词

送王雪渔北上

徐渭

淮阴所佩剑,不审值何许。huái yīn suǒ pèi jiàn,bù shěn zhí hé xǔ。
佩剑以钓鱼,于义亦何取。pèi jiàn yǐ diào yú,yú yì yì hé qǔ。
一日几垂竿,竿竿可几鲤。yī rì jǐ chuí gān,gān gān kě jǐ lǐ。
乃至捐漂厨,庸以益渔腑。nǎi zhì juān piāo chú,yōng yǐ yì yú fǔ。
我取鱼之剑,聊略为渔估。wǒ qǔ yú zhī jiàn,liáo lüè wèi yú gū。
即非百金资,可易数月黍。jí fēi bǎi jīn zī,kě yì shù yuè shǔ。
渔也智绝伦,何独昧兹举。yú yě zhì jué lún,hé dú mèi zī jǔ。
肠饥乞可为,剑去何所仗。cháng jī qǐ kě wèi,jiàn qù hé suǒ zhàng。
之楚复之汉,渔并仗剑往。zhī chǔ fù zhī hàn,yú bìng zhàng jiàn wǎng。
可以负渔竿,踉蹡见刘项。kě yǐ fù yú gān,liáng qiāng jiàn liú xiàng。
猝办恐后时,载质先出疆。cù bàn kǒng hòu shí,zài zhì xiān chū jiāng。
王郎不钓鱼,故亦无竿饵。wáng láng bù diào yú,gù yì wú gān ěr。
闻郎所持竿,贯以山中紫。wén láng suǒ chí gān,guàn yǐ shān zhōng zǐ。
毫长一寸馀,竿只五寸止。háo zhǎng yī cùn yú,gān zhǐ wǔ cùn zhǐ。
居则南狎越,行则北声燕。jū zé nán xiá yuè,xíng zé běi shēng yàn。
淮阴剑三尺,郎剑五寸县。huái yīn jiàn sān chǐ,láng jiàn wǔ cùn xiàn。
归来报千金,漂母是何人。guī lái bào qiān jīn,piāo mǔ shì hé rén。
封侯剑不取,却取钧竿亲。fēng hóu jiàn bù qǔ,què qǔ jūn gān qīn。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

寻王子三首

徐渭

秋风吹叶下纷纷,几度寻君不见君。qiū fēng chuī yè xià fēn fēn,jǐ dù xún jūn bù jiàn jūn。
云里愁看雁行去,天边恼杀凤笙鸣。yún lǐ chóu kàn yàn xíng qù,tiān biān nǎo shā fèng shēng míng。

寻王子三首

徐渭

秋风吹叶下阶庭,几度寻君市上行。qiū fēng chuī yè xià jiē tíng,jǐ dù xún jūn shì shàng xíng。
正似溪分两行水,又如天断一层云。zhèng shì xī fēn liǎng xíng shuǐ,yòu rú tiān duàn yī céng yún。

寻王子三首

徐渭

秋风吹叶打寒囱,对影和人只一双。qiū fēng chuī yè dǎ hán cōng,duì yǐng hé rén zhǐ yī shuāng。
小小深杯斟玉液,遥遥长夜拨银缸。xiǎo xiǎo shēn bēi zhēn yù yè,yáo yáo zhǎng yè bō yín gāng。

咏画中红梅

徐渭

一条斜扫挂长空,不与寻常桃李同。yī tiáo xié sǎo guà zhǎng kōng,bù yǔ xún cháng táo lǐ tóng。
翠干朱花虽觉媚,竹梢松杪尚相容。cuì gàn zhū huā suī jué mèi,zhú shāo sōng miǎo shàng xiāng róng。

画插瓶梅送人

徐渭

苦无竹叶倾三斝,聊取梅花插一稍。kǔ wú zhú yè qīng sān jiǎ,liáo qǔ méi huā chā yī shāo。
冰碎古瓶何太酷,顿教人弃汝州窑。bīng suì gǔ píng hé tài kù,dùn jiào rén qì rǔ zhōu yáo。

红菊

徐渭

菊花自古只黄花,改样连年渐渐差。jú huā zì gǔ zhǐ huáng huā,gǎi yàng lián nián jiàn jiàn chà。
不是侬家嫌冷淡,敢将红粉向侬搽。bù shì nóng jiā xián lěng dàn,gǎn jiāng hóng fěn xiàng nóng chá。

独朵芙蓉

徐渭

荒沼芙蓉写一枝,即令憔悴不胜姿。huāng zhǎo fú róng xiě yī zhī,jí lìng qiáo cuì bù shèng zī。
文君卖酒成都日,独立垆头无侍儿。wén jūn mài jiǔ chéng dōu rì,dú lì lú tóu wú shì ér。

密蜂牡丹

徐渭

偶然墨扫牡丹枝,谁怪浓妆倚市窥。ǒu rán mò sǎo mǔ dān zhī,shuí guài nóng zhuāng yǐ shì kuī。
春色元非老人事,郭华尽尔买胭脂。chūn sè yuán fēi lǎo rén shì,guō huá jǐn ěr mǎi yān zhī。

浅色牡丹

徐渭

墨染娇姿浅绛勺,画中亦足赏青春。mò rǎn jiāo zī qiǎn jiàng sháo,huà zhōng yì zú shǎng qīng chūn。
长安醉客靴为祟,去踏沉香亭上尘。zhǎng ān zuì kè xuē wèi suì,qù tà chén xiāng tíng shàng chén。

荷花芙蓉

徐渭

荷花粉面芙蓉绯,貌两美人谁比伊。hé huā fěn miàn fú róng fēi,mào liǎng měi rén shuí bǐ yī。
酒肆相如倍卓氏,扁舟西子伴鸱夷。jiǔ sì xiāng rú bèi zhuó shì,biǎn zhōu xī zi bàn chī yí。

芭蕉石榴

徐渭

蕉叶屠埋短后衣,墨榴铁锈虎斑皮。jiāo yè tú mái duǎn hòu yī,mò liú tiě xiù hǔ bān pí。
老夫貌此堪谁比,朱亥椎临袖口时。lǎo fū mào cǐ kān shuí bǐ,zhū hài chuí lín xiù kǒu shí。

粉团

徐渭

号姨骑马去朝天,淡扫蛾眉真可怜。hào yí qí mǎ qù cháo tiān,dàn sǎo é méi zhēn kě lián。
不识马头毬两串,也如枝上粉团团。bù shí mǎ tóu qiú liǎng chuàn,yě rú zhī shàng fěn tuán tuán。

葵榴

徐渭

明月珠含锦鹧鸪,丹砂肝胆向金乌。míng yuè zhū hán jǐn zhè gū,dān shā gān dǎn xiàng jīn wū。
世间草木有如此,堪付徐熙入画图。shì jiān cǎo mù yǒu rú cǐ,kān fù xú xī rù huà tú。

徐渭

荷花越女两相邻,小墨描颦别有神。hé huā yuè nǚ liǎng xiāng lín,xiǎo mò miáo pín bié yǒu shén。
再遇猿公溪水上,不愁输与斗青萍。zài yù yuán gōng xī shuǐ shàng,bù chóu shū yǔ dòu qīng píng。

玉簪

徐渭

南州颇兢玉簪粉,北里争插红姑娘。nán zhōu pǒ jīng yù zān fěn,běi lǐ zhēng chā hóng gū niáng。
若教北里传观此,笑杀金钗十二行。ruò jiào běi lǐ chuán guān cǐ,xiào shā jīn chāi shí èr xíng。