古诗词

握锥郎

徐渭

城西南,握锥郎,醉卧人家楼上床。chéng xī nán,wò zhuī láng,zuì wò rén jiā lóu shàng chuáng。
楼上女儿发未长,汗脱胭脂涴午妆。lóu shàng nǚ ér fā wèi zhǎng,hàn tuō yān zhī wò wǔ zhuāng。
锥郎双管鼾正急,女儿一见走且僵。zhuī láng shuāng guǎn hān zhèng jí,nǚ ér yī jiàn zǒu qiě jiāng。
走向厨中唤爷娘,认是西家老鹄鸧。zǒu xiàng chú zhōng huàn yé niáng,rèn shì xī jiā lǎo gǔ cāng。
从来不乱雌雄匹,定是多为曲糵伤。cóng lái bù luàn cí xióng pǐ,dìng shì duō wèi qū niè shāng。
扶下楼层梯十二,明朝说与都不记。fú xià lóu céng tī shí èr,míng cháo shuō yǔ dōu bù jì。
豆蔻孤香依旧含,葡萄千日如前醉。dòu kòu gū xiāng yī jiù hán,pú táo qiān rì rú qián zuì。
我闻此语高其人,有迹无心那可嗔。wǒ wén cǐ yǔ gāo qí rén,yǒu jì wú xīn nà kě chēn。
东墙桃花各有主,肯使西家共个春。dōng qiáng táo huā gè yǒu zhǔ,kěn shǐ xī jiā gòng gè chūn。
楚国才芳无宋玉,东邻如花女独宿。chǔ guó cái fāng wú sòng yù,dōng lín rú huā nǚ dú sù。
攀墙唤玉巳三年,玉对楚王坚可怜。pān qiáng huàn yù sì sān nián,yù duì chǔ wáng jiān kě lián。
小臣不比登徒辈,似隔银河路几千。xiǎo chén bù bǐ dēng tú bèi,shì gé yín hé lù jǐ qiān。
阮籍酣来眼不青,阮咸醒处大奔鹑。ruǎn jí hān lái yǎn bù qīng,ruǎn xián xǐng chù dà bēn chún。
借马追姑生夺婢,因丧吊女哭无情。jiè mǎ zhuī gū shēng duó bì,yīn sàng diào nǚ kū wú qíng。
哭无情,笑有态,倒千金,须一买。kū wú qíng,xiào yǒu tài,dào qiān jīn,xū yī mǎi。
即使囊空买不成,韩香窃却未相应。jí shǐ náng kōng mǎi bù chéng,hán xiāng qiè què wèi xiāng yīng。
罢绣岂少倚市门,且须浊水浇乾唇。bà xiù qǐ shǎo yǐ shì mén,qiě xū zhuó shuǐ jiāo qián chún。
投桃或可求连理,赠药安知不洧津。tóu táo huò kě qiú lián lǐ,zèng yào ān zhī bù wěi jīn。
鸟杂配,兽乱群,卓轸凤皇生逾贱。niǎo zá pèi,shòu luàn qún,zhuó zhěn fèng huáng shēng yú jiàn。
韩冢鸳鸯死越芬,青陵一曲崩高云。hán zhǒng yuān yāng sǐ yuè fēn,qīng líng yī qū bēng gāo yún。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

十七夕

徐渭

银带边儿骏马驮,西墙倒酒剧悬河。yín dài biān ér jùn mǎ tuó,xī qiáng dào jiǔ jù xuán hé。
高松入座无人对,明月当杯奈夜何。gāo sōng rù zuò wú rén duì,míng yuè dāng bēi nài yè hé。
此际乡心愁不少,满城流水响无多。cǐ jì xiāng xīn chóu bù shǎo,mǎn chéng liú shuǐ xiǎng wú duō。
东房老衲怜牢落,夜夜来吹鹘打鹅。dōng fáng lǎo nà lián láo luò,yè yè lái chuī gǔ dǎ é。

赋得贾客船随返照来

徐渭

千金不惜买鸣筝,万斛鱼盐水上行。qiān jīn bù xī mǎi míng zhēng,wàn hú yú yán shuǐ shàng xíng。
几度烟波愁日莫,半程风物趁天晴。jǐ dù yān bō chóu rì mò,bàn chéng fēng wù chèn tiān qíng。
西郊鹳鹤摩云入,困道舲舠晚饭迎。xī jiāo guàn hè mó yún rù,kùn dào líng dāo wǎn fàn yíng。
笑指红霞如有意,乾衣骑马广陵城。xiào zhǐ hóng xiá rú yǒu yì,qián yī qí mǎ guǎng líng chéng。

书刘子梅谱

徐渭

曳裾才谢楚江兰,却写梅花赠岁寒。yè jū cái xiè chǔ jiāng lán,què xiě méi huā zèng suì hán。
马上不殊新折寄,雪中又少旧年看。mǎ shàng bù shū xīn zhé jì,xuě zhōng yòu shǎo jiù nián kàn。
影从棘畔墙俱白,挂到宵阑月倍团。yǐng cóng jí pàn qiáng jù bái,guà dào xiāo lán yuè bèi tuán。
分付东风好将护,他年山馆障阑干。fēn fù dōng fēng hǎo jiāng hù,tā nián shān guǎn zhàng lán gàn。

书刘子梅谱

徐渭

江南风物在新春,笔底生花幻水村。jiāng nán fēng wù zài xīn chūn,bǐ dǐ shēng huā huàn shuǐ cūn。
似月付将千片影,因风欲动一窗痕。shì yuè fù jiāng qiān piàn yǐng,yīn fēng yù dòng yī chuāng hén。
逢人固是难攀折,入帐还应恼梦魂。féng rén gù shì nán pān zhé,rù zhàng hái yīng nǎo mèng hún。
笑杀朝来无粒米,呼童卷向市边门。xiào shā cháo lái wú lì mǐ,hū tóng juǎn xiàng shì biān mén。

送某之太仓

徐渭

吴中曾客几经年,此去书帷得主贤。wú zhōng céng kè jǐ jīng nián,cǐ qù shū wéi dé zhǔ xián。
潮认旧人频到岸,燕穿新柳特迎船。cháo rèn jiù rén pín dào àn,yàn chuān xīn liǔ tè yíng chuán。
芦芽白白河豚上,梅雨昏昏海国眠。lú yá bái bái hé tún shàng,méi yǔ hūn hūn hǎi guó mián。
应忆越山笼鹤在,长于月出叫孤圆。yīng yì yuè shān lóng hè zài,zhǎng yú yuè chū jiào gū yuán。

将牧羊庚戌元旦筮之得明夷之上六

徐渭

入地登天两不妨,从来作戏在逢场。rù dì dēng tiān liǎng bù fáng,cóng lái zuò xì zài féng chǎng。
门前昼静堪罗雀,城上春深好牧羊。mén qián zhòu jìng kān luó què,chéng shàng chūn shēn hǎo mù yáng。
披褐家门孙令尹,入山经纪卜中郎。pī hè jiā mén sūn lìng yǐn,rù shān jīng jì bo zhōng láng。
已知此意无人会,闲坐看云点太阳。yǐ zhī cǐ yì wú rén huì,xián zuò kàn yún diǎn tài yáng。

元夕休宁道中遥忆乡里

徐渭

陌上双双结袂频,翩如飞燕蹴轻尘。mò shàng shuāng shuāng jié mèi pín,piān rú fēi yàn cù qīng chén。
一年乐事花流水,几夜他乡月照人。yī nián lè shì huā liú shuǐ,jǐ yè tā xiāng yuè zhào rén。
驿路酒家留去马,溪桥梅色弄新春。yì lù jiǔ jiā liú qù mǎ,xī qiáo méi sè nòng xīn chūn。
相随惟有孤龙剑,会向囊中笑客贫。xiāng suí wéi yǒu gū lóng jiàn,huì xiàng náng zhōng xiào kè pín。

赋得清秋落叶

徐渭

白帝乘秋秉素蜺,青娥挟露弄风威。bái dì chéng qiū bǐng sù ní,qīng é xié lù nòng fēng wēi。
荣枯不敢违天意,摇落偏当寄客衣。róng kū bù gǎn wéi tiān yì,yáo luò piān dāng jì kè yī。
大漠霜凄随角散,孤城月白伴砧飞。dà mò shuāng qī suí jiǎo sàn,gū chéng yuè bái bàn zhēn fēi。
镜中不久繁桃李,愁杀秦川织锦机。jìng zhōng bù jiǔ fán táo lǐ,chóu shā qín chuān zhī jǐn jī。

凊风岭

徐渭

赤霞城畔女郎身,曾将罗袖障胡尘。chì xiá chéng pàn nǚ láng shēn,céng jiāng luó xiù zhàng hú chén。
半岩竹泪犹啼月,一水菱花解照人。bàn yán zhú lèi yóu tí yuè,yī shuǐ líng huā jiě zhào rén。
那取稿砧还破镜,只持完壁碎强秦。nà qǔ gǎo zhēn hái pò jìng,zhǐ chí wán bì suì qiáng qín。
江天风雨来何急,似觉诗成泣鬼神。jiāng tiān fēng yǔ lái hé jí,shì jué shī chéng qì guǐ shén。

焦山

徐渭

徵君祠庙碧山隈,僧舍中流面面开。zhēng jūn cí miào bì shān wēi,sēng shě zhōng liú miàn miàn kāi。
全楚客帆遮浦下,广陵涛色漫窗来。quán chǔ kè fān zhē pǔ xià,guǎng líng tāo sè màn chuāng lái。
曝鼋何事当牛触,养鹤翻劳刻石埋。pù yuán hé shì dāng niú chù,yǎng hè fān láo kè shí mái。
隔取深泥题不得,空持黄绢立磨厓。gé qǔ shēn ní tí bù dé,kōng chí huáng juàn lì mó yá。

林先生迁教泷水

徐渭

特将一铎岭南行,水郭山邮路几程。tè jiāng yī duó lǐng nán xíng,shuǐ guō shān yóu lù jǐ chéng。
方为郡人教弟子,又从海国领诸生。fāng wèi jùn rén jiào dì zi,yòu cóng hǎi guó lǐng zhū shēng。
石中鸲鹆当泥迸,帐里桄榔入夏清。shí zhōng qú yù dāng ní bèng,zhàng lǐ guāng láng rù xià qīng。
莫以遐荒频作念,古来谁不重端城。mò yǐ xiá huāng pín zuò niàn,gǔ lái shuí bù zhòng duān chéng。

读易园诗应一仕人之索

徐渭

为园读易几卢都,归藏连山尽野狐。wèi yuán dú yì jǐ lú dōu,guī cáng lián shān jǐn yě hú。
大过久无仍假我,绝韦犹在尽伊吾。dà guò jiǔ wú réng jiǎ wǒ,jué wéi yóu zài jǐn yī wú。
百茎蓍草龟相守,一角梅花鹤自呼。bǎi jīng shī cǎo guī xiāng shǒu,yī jiǎo méi huā hè zì hū。
曾与京焦相问难,至今记得石渠无。céng yǔ jīng jiāo xiāng wèn nán,zhì jīn jì dé shí qú wú。

马策之奉母住凤凰山下之水楼

徐渭

凤凰山下绕清流,策也迎亲住此洲。fèng huáng shān xià rào qīng liú,cè yě yíng qīn zhù cǐ zhōu。
正好敲冰求尺鲤,倍宜垂雪饭高楼。zhèng hǎo qiāo bīng qiú chǐ lǐ,bèi yí chuí xuě fàn gāo lóu。
月中醉客摇船夜,露下听虫助竹秋。yuè zhōng zuì kè yáo chuán yè,lù xià tīng chóng zhù zhú qiū。
何日细鳞随网得,招予沽酒柳桥头。hé rì xì lín suí wǎng dé,zhāo yǔ gū jiǔ liǔ qiáo tóu。

狐裘

徐渭

狐裘赊去止三金,大海投鱼两岁沈。hú qiú shē qù zhǐ sān jīn,dà hǎi tóu yú liǎng suì shěn。
鹰马趁风嫌未急,檐阶负日苦长阴。yīng mǎ chèn fēng xián wèi jí,yán jiē fù rì kǔ zhǎng yīn。
歌闻未必如金石,肘见真应捉领襟。gē wén wèi bì rú jīn shí,zhǒu jiàn zhēn yīng zhuō lǐng jīn。
犹喜雪宵看信国,发冲冠顶汗淋淋。yóu xǐ xuě xiāo kàn xìn guó,fā chōng guān dǐng hàn lín lín。

岁暮夜雪招二王诗人齑果小饮

徐渭

二王二王来何难,榼榼清酤顿欲干。èr wáng èr wáng lái hé nán,kē kē qīng gū dùn yù gàn。
何处王门无短衱,最傩客路是长安。hé chù wáng mén wú duǎn jié,zuì nuó kè lù shì zhǎng ān。
齑盐雪糁充瓶立,蔗藕霜消饱膈酸。jī yán xuě sǎn chōng píng lì,zhè ǒu shuāng xiāo bǎo gé suān。
四海论交头尽白,至今胆落醴交寒。sì hǎi lùn jiāo tóu jǐn bái,zhì jīn dǎn luò lǐ jiāo hán。