古诗词

握锥郎

徐渭

城西南,握锥郎,醉卧人家楼上床。chéng xī nán,wò zhuī láng,zuì wò rén jiā lóu shàng chuáng。
楼上女儿发未长,汗脱胭脂涴午妆。lóu shàng nǚ ér fā wèi zhǎng,hàn tuō yān zhī wò wǔ zhuāng。
锥郎双管鼾正急,女儿一见走且僵。zhuī láng shuāng guǎn hān zhèng jí,nǚ ér yī jiàn zǒu qiě jiāng。
走向厨中唤爷娘,认是西家老鹄鸧。zǒu xiàng chú zhōng huàn yé niáng,rèn shì xī jiā lǎo gǔ cāng。
从来不乱雌雄匹,定是多为曲糵伤。cóng lái bù luàn cí xióng pǐ,dìng shì duō wèi qū niè shāng。
扶下楼层梯十二,明朝说与都不记。fú xià lóu céng tī shí èr,míng cháo shuō yǔ dōu bù jì。
豆蔻孤香依旧含,葡萄千日如前醉。dòu kòu gū xiāng yī jiù hán,pú táo qiān rì rú qián zuì。
我闻此语高其人,有迹无心那可嗔。wǒ wén cǐ yǔ gāo qí rén,yǒu jì wú xīn nà kě chēn。
东墙桃花各有主,肯使西家共个春。dōng qiáng táo huā gè yǒu zhǔ,kěn shǐ xī jiā gòng gè chūn。
楚国才芳无宋玉,东邻如花女独宿。chǔ guó cái fāng wú sòng yù,dōng lín rú huā nǚ dú sù。
攀墙唤玉巳三年,玉对楚王坚可怜。pān qiáng huàn yù sì sān nián,yù duì chǔ wáng jiān kě lián。
小臣不比登徒辈,似隔银河路几千。xiǎo chén bù bǐ dēng tú bèi,shì gé yín hé lù jǐ qiān。
阮籍酣来眼不青,阮咸醒处大奔鹑。ruǎn jí hān lái yǎn bù qīng,ruǎn xián xǐng chù dà bēn chún。
借马追姑生夺婢,因丧吊女哭无情。jiè mǎ zhuī gū shēng duó bì,yīn sàng diào nǚ kū wú qíng。
哭无情,笑有态,倒千金,须一买。kū wú qíng,xiào yǒu tài,dào qiān jīn,xū yī mǎi。
即使囊空买不成,韩香窃却未相应。jí shǐ náng kōng mǎi bù chéng,hán xiāng qiè què wèi xiāng yīng。
罢绣岂少倚市门,且须浊水浇乾唇。bà xiù qǐ shǎo yǐ shì mén,qiě xū zhuó shuǐ jiāo qián chún。
投桃或可求连理,赠药安知不洧津。tóu táo huò kě qiú lián lǐ,zèng yào ān zhī bù wěi jīn。
鸟杂配,兽乱群,卓轸凤皇生逾贱。niǎo zá pèi,shòu luàn qún,zhuó zhěn fèng huáng shēng yú jiàn。
韩冢鸳鸯死越芬,青陵一曲崩高云。hán zhǒng yuān yāng sǐ yuè fēn,qīng líng yī qū bēng gāo yún。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

王右参取今日汉宫人二句为韵作昭君怨十首次之

徐渭

马促车催去一朝,无恩有怨且须消。mǎ cù chē cuī qù yī cháo,wú ēn yǒu yuàn qiě xū xiāo。
丁香不是中行舌,肯把中原事事教。dīng xiāng bù shì zhōng xíng shé,kěn bǎ zhōng yuán shì shì jiào。

王右参取今日汉宫人二句为韵作昭君怨十首次之

徐渭

李陵侨赘是胡夫,苏武妻儿亦是胡。lǐ líng qiáo zhuì shì hú fū,sū wǔ qī ér yì shì hú。
四辈离愁犹未了,又添汉妾哭穹庐。sì bèi lí chóu yóu wèi le,yòu tiān hàn qiè kū qióng lú。

王右参取今日汉宫人二句为韵作昭君怨十首次之

徐渭

燕支山属南朝地,胡妇双腮断红媚。yàn zhī shān shǔ nán cháo dì,hú fù shuāng sāi duàn hóng mèi。
博得明妃一笑来,家家白粉搽高鼻。bó dé míng fēi yī xiào lái,jiā jiā bái fěn chá gāo bí。

王右参取今日汉宫人二句为韵作昭君怨十首次之

徐渭

胡天白草明如雪,为侬特改青青叶。hú tiān bái cǎo míng rú xuě,wèi nóng tè gǎi qīng qīng yè。
草意何殊虞美人,侬愁却甚重瞳妾。cǎo yì hé shū yú měi rén,nóng chóu què shén zhòng tóng qiè。

送内弟候选作芙蓉玉簪于卷因咏一绝稍括序之

徐渭

红粉闺中尔最亲,黄金台上去何轻。hóng fěn guī zhōng ěr zuì qīn,huáng jīn tái shàng qù hé qīng。
篱畔摘将秋色赠,一双啼露泣烟人。lí pàn zhāi jiāng qiū sè zèng,yī shuāng tí lù qì yān rén。

入关见杨柳

徐渭

关门杨柳绿秧秧,关外杨枝白似霜。guān mén yáng liǔ lǜ yāng yāng,guān wài yáng zhī bái shì shuāng。
若道春光无别意,缘何一树两般妆。ruò dào chūn guāng wú bié yì,yuán hé yī shù liǎng bān zhuāng。

梧阴洗研图

徐渭

夏景冬题欲雪辰,翻思炎暑渴生尘。xià jǐng dōng tí yù xuě chén,fān sī yán shǔ kě shēng chén。
梧桐世上知多少,解得乘凉只此人。wú tóng shì shàng zhī duō shǎo,jiě dé chéng liáng zhǐ cǐ rén。

女仙一躯乘云而蹈水月

徐渭

雾鬓云鬟天上人,水光云影月中新。wù bìn yún huán tiān shàng rén,shuǐ guāng yún yǐng yuè zhōng xīn。
一时来往三千里,多滞江妃海庙神。yī shí lái wǎng sān qiān lǐ,duō zhì jiāng fēi hǎi miào shén。

青田钓舫诗

徐渭

一官便了沈樵仙,独留钓者谢青田。yī guān biàn le shěn qiáo xiān,dú liú diào zhě xiè qīng tián。
与谁闲话世间事,沾酒自歌鱼当钱。yǔ shuí xián huà shì jiān shì,zhān jiǔ zì gē yú dāng qián。

僧名仁庵躯甚充而庭多熟果索诗应此

徐渭

菩萨曾闻肉一团,仁安春亦一腔完。pú sà céng wén ròu yī tuán,rén ān chūn yì yī qiāng wán。
庭前百果黄无数,分与飞来鸟雀餐。tíng qián bǎi guǒ huáng wú shù,fēn yǔ fēi lái niǎo què cān。

校沈青霞先生集醉中作此

徐渭

曩昔曾蒙国士待,今朝羍校先生文。nǎng xī céng méng guó shì dài,jīn cháo dá xiào xiān shēng wén。
纵令潦到扶红袖,不觉悲歌崩白云。zòng lìng lǎo dào fú hóng xiù,bù jué bēi gē bēng bái yún。

代胡通政送?人

徐渭

李广归自南山坞,身著短衣射猛虎。lǐ guǎng guī zì nán shān wù,shēn zhù duǎn yī shè měng hǔ。
从来壮士郁无聊,一寄雄心于歌舞。cóng lái zhuàng shì yù wú liáo,yī jì xióng xīn yú gē wǔ。

山阴景孟刘侯乘舆过访闭门不见乃题诗素纨致谢

徐渭

传呼拥道使君来,寂寂柴门久不开。chuán hū yōng dào shǐ jūn lái,jì jì chái mén jiǔ bù kāi。
不是疏狂甘慢客,恐因车马乱苍苔。bù shì shū kuáng gān màn kè,kǒng yīn chē mǎ luàn cāng tái。

宣府槐龙篇

徐渭

大树将军号,乔松大夫封。dà shù jiāng jūn hào,qiáo sōng dà fū fēng。
何如兹茂荫,宛尔作深笼。hé rú zī mào yīn,wǎn ěr zuò shēn lóng。
目目尖成兔,条条结绾龙。mù mù jiān chéng tù,tiáo tiáo jié wǎn lóng。
乘凉翠葆飒,撑暑碧油烘。chéng liáng cuì bǎo sà,chēng shǔ bì yóu hōng。
开府何年买,天王旧物钟。kāi fǔ hé nián mǎi,tiān wáng jiù wù zhōng。
宾觞飞递外,塞略坐筹中。bīn shāng fēi dì wài,sāi lüè zuò chóu zhōng。
鹏翼垂天下,龟裙覆海穹。péng yì chuí tiān xià,guī qún fù hǎi qióng。
柯南蚁垒国,甃北乳方泓。kē nán yǐ lěi guó,zhòu běi rǔ fāng hóng。
的的朱门照,霏霏绿雾蒙。de de zhū mén zhào,fēi fēi lǜ wù méng。
干云榆所接,影月桂能通。gàn yún yú suǒ jiē,yǐng yuè guì néng tōng。
赭荚承新蜕,青丝断坠虫。zhě jiá chéng xīn tuì,qīng sī duàn zhuì chóng。
五楹团广厦,百柱卓雄风。wǔ yíng tuán guǎng shà,bǎi zhù zhuó xióng fēng。
大漠驯骄子,长城属令公。dà mò xùn jiāo zi,zhǎng chéng shǔ lìng gōng。
一枝阴虏马,半叶扫边烽。yī zhī yīn lǔ mǎ,bàn yè sǎo biān fēng。
矢石无忘备,尊罍稍可从。shǐ shí wú wàng bèi,zūn léi shāo kě cóng。
先朝勤灌溉,后代倚幢?。xiān cháo qín guàn gài,hòu dài yǐ chuáng lóng。
虬拟皇情悦,黄犹御气蒙。qiú nǐ huáng qíng yuè,huáng yóu yù qì méng。
长陵如可作,愿柱大明宫。zhǎng líng rú kě zuò,yuàn zhù dà míng gōng。

水仙

徐渭

弃粉当妆匣,抛脂落茜坡。qì fěn dāng zhuāng xiá,pāo zhī luò qiàn pō。
黄姑插金雁,织女洗银河。huáng gū chā jīn yàn,zhī nǚ xǐ yín hé。
敢以人间色,来方天上娥。gǎn yǐ rén jiān sè,lái fāng tiān shàng é。
借烟行作雨,不黛扫成蛾。jiè yān xíng zuò yǔ,bù dài sǎo chéng é。
渡海群骑燕,横江或跨鹅。dù hǎi qún qí yàn,héng jiāng huò kuà é。
盈盈素罗袜,泛泛绿鳞波。yíng yíng sù luó wà,fàn fàn lǜ lín bō。
剩馥迷湘芷,馀娇付越荷。shèng fù mí xiāng zhǐ,yú jiāo fù yuè hé。
兔房秋杵药,鲛室夜珠梭。tù fáng qiū chǔ yào,jiāo shì yè zhū suō。
道子描难似,非烟绣不过。dào zi miáo nán shì,fēi yān xiù bù guò。
张颠狂草笔,涂罢一高歌。zhāng diān kuáng cǎo bǐ,tú bà yī gāo gē。