古诗词

握锥郎

徐渭

城西南,握锥郎,醉卧人家楼上床。chéng xī nán,wò zhuī láng,zuì wò rén jiā lóu shàng chuáng。
楼上女儿发未长,汗脱胭脂涴午妆。lóu shàng nǚ ér fā wèi zhǎng,hàn tuō yān zhī wò wǔ zhuāng。
锥郎双管鼾正急,女儿一见走且僵。zhuī láng shuāng guǎn hān zhèng jí,nǚ ér yī jiàn zǒu qiě jiāng。
走向厨中唤爷娘,认是西家老鹄鸧。zǒu xiàng chú zhōng huàn yé niáng,rèn shì xī jiā lǎo gǔ cāng。
从来不乱雌雄匹,定是多为曲糵伤。cóng lái bù luàn cí xióng pǐ,dìng shì duō wèi qū niè shāng。
扶下楼层梯十二,明朝说与都不记。fú xià lóu céng tī shí èr,míng cháo shuō yǔ dōu bù jì。
豆蔻孤香依旧含,葡萄千日如前醉。dòu kòu gū xiāng yī jiù hán,pú táo qiān rì rú qián zuì。
我闻此语高其人,有迹无心那可嗔。wǒ wén cǐ yǔ gāo qí rén,yǒu jì wú xīn nà kě chēn。
东墙桃花各有主,肯使西家共个春。dōng qiáng táo huā gè yǒu zhǔ,kěn shǐ xī jiā gòng gè chūn。
楚国才芳无宋玉,东邻如花女独宿。chǔ guó cái fāng wú sòng yù,dōng lín rú huā nǚ dú sù。
攀墙唤玉巳三年,玉对楚王坚可怜。pān qiáng huàn yù sì sān nián,yù duì chǔ wáng jiān kě lián。
小臣不比登徒辈,似隔银河路几千。xiǎo chén bù bǐ dēng tú bèi,shì gé yín hé lù jǐ qiān。
阮籍酣来眼不青,阮咸醒处大奔鹑。ruǎn jí hān lái yǎn bù qīng,ruǎn xián xǐng chù dà bēn chún。
借马追姑生夺婢,因丧吊女哭无情。jiè mǎ zhuī gū shēng duó bì,yīn sàng diào nǚ kū wú qíng。
哭无情,笑有态,倒千金,须一买。kū wú qíng,xiào yǒu tài,dào qiān jīn,xū yī mǎi。
即使囊空买不成,韩香窃却未相应。jí shǐ náng kōng mǎi bù chéng,hán xiāng qiè què wèi xiāng yīng。
罢绣岂少倚市门,且须浊水浇乾唇。bà xiù qǐ shǎo yǐ shì mén,qiě xū zhuó shuǐ jiāo qián chún。
投桃或可求连理,赠药安知不洧津。tóu táo huò kě qiú lián lǐ,zèng yào ān zhī bù wěi jīn。
鸟杂配,兽乱群,卓轸凤皇生逾贱。niǎo zá pèi,shòu luàn qún,zhuó zhěn fèng huáng shēng yú jiàn。
韩冢鸳鸯死越芬,青陵一曲崩高云。hán zhǒng yuān yāng sǐ yuè fēn,qīng líng yī qū bēng gāo yún。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

伐木图

徐渭

一斧劈残深雾,万牛挽动横沙。yī fǔ pī cán shēn wù,wàn niú wǎn dòng héng shā。
知费几番造化,正宜今日皇家。zhī fèi jǐ fān zào huà,zhèng yí jīn rì huáng jiā。

徐渭

树杪几家村屋,波心无数渔船。shù miǎo jǐ jiā cūn wū,bō xīn wú shù yú chuán。
试令一只独往,或到武陵洞天。shì lìng yī zhǐ dú wǎng,huò dào wǔ líng dòng tiān。

徐渭

斧倦坡前束担,薪枝兼有青红。fǔ juàn pō qián shù dān,xīn zhī jiān yǒu qīng hóng。
王质是侬乡老,烂柯只在山中。wáng zhì shì nóng xiāng lǎo,làn kē zhǐ zài shān zhōng。

芍药琼花

徐渭

芍药扬州第一,琼花又道无双。sháo yào yáng zhōu dì yī,qióng huā yòu dào wú shuāng。
若使共图此幅,镜中西子毛嫱。ruò shǐ gòng tú cǐ fú,jìng zhōng xī zi máo qiáng。

徐渭

君臣相得鱼水,荆益稍展风云。jūn chén xiāng dé yú shuǐ,jīng yì shāo zhǎn fēng yún。
前后出师二表,始终鼎足三分。qián hòu chū shī èr biǎo,shǐ zhōng dǐng zú sān fēn。

徐渭

尺牍不过百字,美名却映千秋。chǐ dú bù guò bǎi zì,měi míng què yìng qiān qiū。
皋鱼泣血洒洒,啼鸟风木飕飕。gāo yú qì xuè sǎ sǎ,tí niǎo fēng mù sōu sōu。

徐渭

内省既不惶巳,焚香何用告天。nèi shěng jì bù huáng sì,fén xiāng hé yòng gào tiān。
系马之椿谨细,纪过之豆同筌。xì mǎ zhī chūn jǐn xì,jì guò zhī dòu tóng quán。

徐渭

十九年来持节,一只雁去酸心。shí jiǔ nián lái chí jié,yī zhǐ yàn qù suān xīn。
饭碗雪毡北塞,火坑煅炼南金。fàn wǎn xuě zhān běi sāi,huǒ kēng duàn liàn nán jīn。

愁歌

徐渭

兰膏午夜华灯,黄河千尺层冰。lán gāo wǔ yè huá dēng,huáng hé qiān chǐ céng bīng。
不知何时消尽,应须有日凋零。bù zhī hé shí xiāo jǐn,yīng xū yǒu rì diāo líng。
独予愁心苦泪,还如转环建瓴。dú yǔ chóu xīn kǔ lèi,hái rú zhuǎn huán jiàn líng。

张家槐

徐渭

张家槐,鹊巢枝,使君才出户阖扉。zhāng jiā huái,què cháo zhī,shǐ jūn cái chū hù hé fēi。
鞭行人,上及飞。biān xíng rén,shàng jí fēi。
弹鹊母,连鹊卵,鹊母弃雏走何所。dàn què mǔ,lián què luǎn,què mǔ qì chú zǒu hé suǒ。
曙衙开,邸报来,使君朝去鹊莫归。shǔ yá kāi,dǐ bào lái,shǐ jūn cháo qù què mò guī。

悲饔歌

徐渭

吴人饕,越人俎。wú rén tāo,yuè rén zǔ。
一臛忤舌死杖下。yī huò wǔ shé sǐ zhàng xià。
肉少甘,骨为土。ròu shǎo gān,gǔ wèi tǔ。

歌风台

徐渭

碎媪酒,卧媪垆。suì ǎo jiǔ,wò ǎo lú。
武家垆畔鼾呼呼。wǔ jiā lú pàn hān hū hū。
丰沛中,群酒徒。fēng pèi zhōng,qún jiǔ tú。
噱季鼻大糟所都。jué jì bí dà zāo suǒ dōu。
谁唤隆准而公乎。shuí huàn lóng zhǔn ér gōng hū。
十二年,左纛还。shí èr nián,zuǒ dào hái。
著红衫,应午炎。zhù hóng shān,yīng wǔ yán。
七尺所临万马环。qī chǐ suǒ lín wàn mǎ huán。
诸王列侯敢不虔。zhū wáng liè hóu gǎn bù qián。
猎徒酒伴隘巷看。liè tú jiǔ bàn ài xiàng kàn。
独召故老金爵乾。dú zhào gù lǎo jīn jué qián。
惜青春,赭朱颜。xī qīng chūn,zhě zhū yán。
乃思猛士得将安。nǎi sī měng shì dé jiāng ān。
归问野鸡还我韩。guī wèn yě jī hái wǒ hán。

歌风台

徐渭

鄂州篇,衡县权。è zhōu piān,héng xiàn quán。
渭也俯,拾所残。wèi yě fǔ,shí suǒ cán。
悲异代,良楚酸。bēi yì dài,liáng chǔ suān。
谓河高水流拍天,渭两过之河未然。wèi hé gāo shuǐ liú pāi tiān,wèi liǎng guò zhī hé wèi rán。
麻姑量海海然浅,三尺鸟爪没至骭。má gū liàng hǎi hǎi rán qiǎn,sān chǐ niǎo zhǎo méi zhì gàn。
大家作计一何长,请看何人偏堕短。dà jiā zuò jì yī hé zhǎng,qǐng kàn hé rén piān duò duǎn。

歌风台

徐渭

英彭不雌,季心所猜。yīng péng bù cí,jì xīn suǒ cāi。
今布越耳,终当为豨。jīn bù yuè ěr,zhōng dāng wèi xī。
终当为豨,不如我先之。zhōng dāng wèi xī,bù rú wǒ xiān zhī。
旧所得猛士,十当一无遗。jiù suǒ dé měng shì,shí dāng yī wú yí。
十既一无遗,安得不歌以思。shí jì yī wú yí,ān dé bù gē yǐ sī。

歌风台

徐渭

骓渡江,八千从。zhuī dù jiāng,bā qiān cóng。
非父老是使彼,安识籍与梁。fēi fù lǎo shì shǐ bǐ,ān shí jí yǔ liáng。
巴蜀公,缟新城。bā shǔ gōng,gǎo xīn chéng。
奉三老教发帝丧。fèng sān lǎo jiào fā dì sàng。
义兵若河日以东。yì bīng ruò hé rì yǐ dōng。
乃知王者,师上亲长礼教下首功。nǎi zhī wáng zhě,shī shàng qīn zhǎng lǐ jiào xià shǒu gōng。
蜀公亲历效验明。shǔ gōng qīn lì xiào yàn míng。
乃知猛士,难四方守易战攻。nǎi zhī měng shì,nán sì fāng shǒu yì zhàn gōng。
谁兼不蹄买蹀骢。shuí jiān bù tí mǎi dié cōng。
击太牢,祀鄹乡。jī tài láo,sì zōu xiāng。
听叔孙通,徵鲁诸生。tīng shū sūn tōng,zhēng lǔ zhū shēng。
惊礼四公,远来于商。jīng lǐ sì gōng,yuǎn lái yú shāng。