古诗词

菘台醋

徐渭

辣鼻作犀向月卬,便唧鼻涕天尺长。là bí zuò xī xiàng yuè áng,biàn jī bí tì tiān chǐ zhǎng。
十卬九低头作鹭,才能一嚏噀作雾。shí áng jiǔ dī tóu zuò lù,cái néng yī tì xùn zuò wù。
积年糟蛊烂人肠,霎从毛孔走大荒,一战笑受糟酋降。jī nián zāo gǔ làn rén cháng,shà cóng máo kǒng zǒu dà huāng,yī zhàn xiào shòu zāo qiú jiàng。
伯伦无妇堪诒左,谁持五斗来贺我。bó lún wú fù kān yí zuǒ,shuí chí wǔ dòu lái hè wǒ。
战捷知真却病不,兴败少渠真不可。zhàn jié zhī zhēn què bìng bù,xīng bài shǎo qú zhēn bù kě。
西国葡萄那得来,吾卿豆酝逐家堆。xī guó pú táo nà dé lái,wú qīng dòu yùn zhú jiā duī。
黄公握曲千年返,卓氏当垆百店开。huáng gōng wò qū qiān nián fǎn,zhuó shì dāng lú bǎi diàn kāi。
新涡放水荷花白,旧栈溅珠黄琥珀。xīn wō fàng shuǐ hé huā bái,jiù zhàn jiàn zhū huáng hǔ pò。
个个鼾闻忉利天,人人梦到华胥国。gè gè hān wén dāo lì tiān,rén rén mèng dào huá xū guó。
华胥国,餐?醁。huá xū guó,cān lù。
生无欢,死无哭。shēng wú huān,sǐ wú kū。
孟公紫菘赛黄独,绿台大拇抽肥玉。mèng gōng zǐ sōng sài huáng dú,lǜ tái dà mǔ chōu féi yù。
一浇一段鲁微生,闭在春瓷饷醉人。yī jiāo yī duàn lǔ wēi shēng,bì zài chūn cí xiǎng zuì rén。
一嚼一嚏醉辄醒,醒来却苦多烦恼,醒固不恶醉亦好。yī jué yī tì zuì zhé xǐng,xǐng lái què kǔ duō fán nǎo,xǐng gù bù è zuì yì hǎo。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

送章蒲圻之官

徐渭

倾盖语日斜,肉风吹两窍。qīng gài yǔ rì xié,ròu fēng chuī liǎng qiào。
惜哉越鸡翰,遇鹄不能抱。xī zāi yuè jī hàn,yù gǔ bù néng bào。
眷言激奖私,忽驾就远道。juàn yán jī jiǎng sī,hū jià jiù yuǎn dào。
尚矣漆园心,为吏不敢傲。shàng yǐ qī yuán xīn,wèi lì bù gǎn ào。

柳元谷以所得晋太康间冢中杯及瓦券来易余手绘二首

徐渭

遥思冢中人,有杯不能饮。yáo sī zhǒng zhōng rén,yǒu bēi bù néng yǐn。
孤此黄兔窑,伴千三百稔。gū cǐ huáng tù yáo,bàn qiān sān bǎi rěn。
券镪四百万,买地作衾枕。quàn qiāng sì bǎi wàn,mǎi dì zuò qīn zhěn。
想当不死时,用物必弘甚。xiǎng dāng bù sǐ shí,yòng wù bì hóng shén。
尊垒罗宝玉,裹袜贱绣锦。zūn lěi luó bǎo yù,guǒ wà jiàn xiù jǐn。
岂有纤纤指,捧此锻泥蕈。qǐ yǒu xiān xiān zhǐ,pěng cǐ duàn ní xùn。
存亡隔一丘,华寂迥千仞。cún wáng gé yī qiū,huá jì jiǒng qiān rèn。
活鼠胜死王,斯言岂不审。huó shǔ shèng sǐ wáng,sī yán qǐ bù shěn。

柳元谷以所得晋太康间冢中杯及瓦券来易余手绘二首

徐渭

古人笑不饮,此说岂无见。gǔ rén xiào bù yǐn,cǐ shuō qǐ wú jiàn。
五斗叫刘伶,哀来泪如霰。wǔ dòu jiào liú líng,āi lái lèi rú xiàn。
嗟彼太康子,冢中亦杯坫。jiē bǐ tài kāng zi,zhǒng zhōng yì bēi diàn。
固知好饮徒,无咽可浇咽。gù zhī hǎo yǐn tú,wú yàn kě jiāo yàn。
杯出黄土中,忽复受倾灌。bēi chū huáng tǔ zhōng,hū fù shòu qīng guàn。
譬彼避秦人,乃不知有汉。pì bǐ bì qín rén,nǎi bù zhī yǒu hàn。
我欲学卢充,诣市卖金碗。wǒ yù xué lú chōng,yì shì mài jīn wǎn。
庶几遇小姨,知是崔氏玩。shù jǐ yù xiǎo yí,zhī shì cuī shì wán。

送兰公子

徐渭

耶溪芹藻色,相伴秋荷老。yé xī qín zǎo sè,xiāng bàn qiū hé lǎo。
公子朅重来,伤心那可道。gōng zi qiè zhòng lái,shāng xīn nà kě dào。
会日苦无多,相别一何早。huì rì kǔ wú duō,xiāng bié yī hé zǎo。
八月广陵涛,一叶渡残照。bā yuè guǎng líng tāo,yī yè dù cán zhào。

夜雨偕友人进舟云门

徐渭

夜影叠中流,进舟篁竹浦。yè yǐng dié zhōng liú,jìn zhōu huáng zhú pǔ。
鸣雨来断雷,山云湿可谱。míng yǔ lái duàn léi,shān yún shī kě pǔ。
及岸沿黑堤,攫猪复愁虎。jí àn yán hēi dī,jué zhū fù chóu hǔ。
燎火得缁徒,怖馀涩言语。liáo huǒ dé zī tú,bù yú sè yán yǔ。
芋垆聊炙衣,一笑赖尊俎。yù lú liáo zhì yī,yī xiào lài zūn zǔ。

天目狮子岩

徐渭

我昔闻真人,言修不死身。wǒ xī wén zhēn rén,yán xiū bù sǐ shēn。
选地满天下,与鬼争青城。xuǎn dì mǎn tiān xià,yǔ guǐ zhēng qīng chéng。
一岫插天日,宛尔怒猊狞。yī xiù chā tiān rì,wǎn ěr nù ní níng。
老释据其口,黄冠复来争。lǎo shì jù qí kǒu,huáng guān fù lái zhēng。
黄冠匪他人,云是真人孙。huáng guān fěi tā rén,yún shì zhēn rén sūn。
聃昙本上圣,高道超沈冥。dān tán běn shàng shèng,gāo dào chāo shěn míng。
说教虽异轨,俱以退让名。shuō jiào suī yì guǐ,jù yǐ tuì ràng míng。
区区百尺铁,青红抺秋荣。qū qū bǎi chǐ tiě,qīng hóng mèi qiū róng。
龙女买色线,一夕绣可成。lóng nǚ mǎi sè xiàn,yī xī xiù kě chéng。
胡为两龙象,角吻同苍蝇。hú wèi liǎng lóng xiàng,jiǎo wěn tóng cāng yíng。
赋此觉蚩蚩,鉴之慎勿听。fù cǐ jué chī chī,jiàn zhī shèn wù tīng。

燕子矶观音阁

徐渭

青山如美人,楼观即奁妆。qīng shān rú měi rén,lóu guān jí lián zhuāng。
若无一片镜,妙丽苦不昌。ruò wú yī piàn jìng,miào lì kǔ bù chāng。
兹石一何幸,值此江中央。zī shí yī hé xìng,zhí cǐ jiāng zhōng yāng。
上乘巨搆支,下集帆与樯。shàng chéng jù gòu zhī,xià jí fān yǔ qiáng。
朱碧得水鲜,凫雁拂波光。zhū bì dé shuǐ xiān,fú yàn fú bō guāng。
烟雾不见海,神去万里长。yān wù bù jiàn hǎi,shén qù wàn lǐ zhǎng。
我与三友俱,兼以僮仆双。wǒ yǔ sān yǒu jù,jiān yǐ tóng pū shuāng。
日西买市饭,半道谢驴缰。rì xī mǎi shì fàn,bàn dào xiè lǘ jiāng。
五口将十足,蹶然馁且僵。wǔ kǒu jiāng shí zú,jué rán něi qiě jiāng。
百钱成一游,安得甘旨尝。bǎi qián chéng yī yóu,ān dé gān zhǐ cháng。
归来乏灯烛,微雨沾我裳。guī lái fá dēng zhú,wēi yǔ zhān wǒ shang。
沽酒不成醉,颓然倒方床。gū jiǔ bù chéng zuì,tuí rán dào fāng chuáng。
犹梦立阁中,遥观大鱼翔。yóu mèng lì gé zhōng,yáo guān dà yú xiáng。

野火

徐渭

马血为转燐,人血为野火。mǎ xuè wèi zhuǎn lín,rén xuè wèi yě huǒ。
何为松柏间,赤轮陟如跛。hé wèi sōng bǎi jiān,chì lún zhì rú bǒ。
人言鬼炬微,神者赤而大。rén yán guǐ jù wēi,shén zhě chì ér dà。
驺导向空驰,填云盛旗马。zōu dǎo xiàng kōng chí,tián yún shèng qí mǎ。
枯冢僻且荒,来游则云那。kū zhǒng pì qiě huāng,lái yóu zé yún nà。
我欲往询之,恐即无可话。wǒ yù wǎng xún zhī,kǒng jí wú kě huà。
隔河闻於菟,黄犊夜在野。gé hé wén yú tú,huáng dú yè zài yě。
一夫呼以驰,炬灭松露泻。yī fū hū yǐ chí,jù miè sōng lù xiè。

徐渭

?嗽讥奇才,千金买辽海。sòu jī qí cái,qiān jīn mǎi liáo hǎi。
铁翮睒秋空,鴐鹅百回败。tiě hé shǎn qiū kōng,gē é bǎi huí bài。
云中作战场,韩彭鼓天外。yún zhōng zuò zhàn chǎng,hán péng gǔ tiān wài。

徐渭

谁家连钱骢,㧙拨黄尘起。shuí jiā lián qián cōng,bì bō huáng chén qǐ。
千里一饭间,九州能有几。qiān lǐ yī fàn jiān,jiǔ zhōu néng yǒu jǐ。
健见不得骑,泪落青刍里。jiàn jiàn bù dé qí,lèi luò qīng chú lǐ。

徐渭

少年猎平原,左卢右宋鹊。shǎo nián liè píng yuán,zuǒ lú yòu sòng què。
兔起鹘落迟,一顾先巳搏。tù qǐ gǔ luò chí,yī gù xiān sì bó。
但莫空中山,前头有汤镬。dàn mò kōng zhōng shān,qián tóu yǒu tāng huò。

徐渭

狸虽一尺躯,猛气制十里。lí suī yī chǐ qū,měng qì zhì shí lǐ。
有时怒一号,无牙堕梁死。yǒu shí nù yī hào,wú yá duò liáng sǐ。
安得此辈来,坐吾书匣底。ān dé cǐ bèi lái,zuò wú shū xiá dǐ。

侠客

徐渭

结客少年场,意气何扬扬。jié kè shǎo nián chǎng,yì qì hé yáng yáng。
燕尾茨菰箭,柳叶梨花枪。yàn wěi cí gū jiàn,liǔ yè lí huā qiāng。
为吊侯生墓,骑驴入大梁。wèi diào hóu shēng mù,qí lǘ rù dà liáng。

丽人

徐渭

何处行云去,逍遥出洞房。hé chù xíng yún qù,xiāo yáo chū dòng fáng。
月里傥并色,镜中无此妆。yuè lǐ tǎng bìng sè,jìng zhōng wú cǐ zhuāng。
所思望不见,稿袂日边扬。suǒ sī wàng bù jiàn,gǎo mèi rì biān yáng。

才子

徐渭

佩笔不须长,高唐侍楚王。pèi bǐ bù xū zhǎng,gāo táng shì chǔ wáng。
红蘅椠边出,白雪口中翔。hóng héng qiàn biān chū,bái xuě kǒu zhōng xiáng。
杀青供不及,一夜白潇湘。shā qīng gōng bù jí,yī yè bái xiāo xiāng。