古诗词

题内兄家所藏画鹿一篇

徐渭

青春手绾驿堂绶,购得名画满堂后。qīng chūn shǒu wǎn yì táng shòu,gòu dé míng huà mǎn táng hòu。
取将麋鹿障前庭,寒流迸落孤松吼。qǔ jiāng mí lù zhàng qián tíng,hán liú bèng luò gū sōng hǒu。
忆昨我从武夷来,此中泉石彼中有。yì zuó wǒ cóng wǔ yí lái,cǐ zhōng quán shí bǐ zhōng yǒu。
入门向壁寒色高,却步犹疑九曲走。rù mén xiàng bì hán sè gāo,què bù yóu yí jiǔ qū zǒu。
此景固是九曲奇,此鹿还得千龄寿。cǐ jǐng gù shì jiǔ qū qí,cǐ lù hái dé qiān líng shòu。
两角珊瑚映紫茸,一身雪片凝黄耇。liǎng jiǎo shān hú yìng zǐ rōng,yī shēn xuě piàn níng huáng gǒu。
犹记曾牵太乙车,何须惊顾咸阳狗。yóu jì céng qiān tài yǐ chē,hé xū jīng gù xián yáng gǒu。
看罢巳舒羁客愁,况复山花发囱牖。kàn bà sì shū jī kè chóu,kuàng fù shān huā fā cōng yǒu。
抚几转呼庭上人,为取银匙倾百卣。fǔ jǐ zhuǎn hū tíng shàng rén,wèi qǔ yín shi qīng bǎi yǒu。
知君本是旷荡流,懒束带钩事官守。zhī jūn běn shì kuàng dàng liú,lǎn shù dài gōu shì guān shǒu。
正如麋鹿困樊笼,终想长林悦丰草。zhèng rú mí lù kùn fán lóng,zhōng xiǎng zhǎng lín yuè fēng cǎo。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

史甥以十柑饷

徐渭

黄柑久矣断衢州,甥也何来十颗投。huáng gān jiǔ yǐ duàn qú zhōu,shēng yě hé lái shí kē tóu。
照酒影中陪皱正,无盐腮畔落粗瘤。zhào jiǔ yǐng zhōng péi zhòu zhèng,wú yán sāi pàn luò cū liú。
小儿塞上尝宁得,病老床头渴正求。xiǎo ér sāi shàng cháng níng dé,bìng lǎo chuáng tóu kě zhèng qiú。
我欲为侬添一传,大苏先许拜穰侯。wǒ yù wèi nóng tiān yī chuán,dà sū xiān xǔ bài ráng hóu。

题画

徐渭

嫩筱捎空碧,高枝梗太清。nèn xiǎo shāo kōng bì,gāo zhī gěng tài qīng。
总看奔逸势,犹带早雷惊。zǒng kàn bēn yì shì,yóu dài zǎo léi jīng。

题画

徐渭

当其寻丈节,数寸蛇与蝉。dāng qí xún zhàng jié,shù cùn shé yǔ chán。
化工无笔墨,个字写青天。huà gōng wú bǐ mò,gè zì xiě qīng tiān。

题画

徐渭

朵朵西施靥,年年墙外窥。duǒ duǒ xī shī yè,nián nián qiáng wài kuī。
莫嫌妆不澹,带酒未醒时。mò xián zhuāng bù dàn,dài jiǔ wèi xǐng shí。

题画

徐渭

枝枝出墙语,朵朵向人窥。zhī zhī chū qiáng yǔ,duǒ duǒ xiàng rén kuī。
宋玉邻家女,施朱太赤时。sòng yù lín jiā nǚ,shī zhū tài chì shí。

扇中双蝶

徐渭

春至百花繁,名园蛱蝶翻。chūn zhì bǎi huā fán,míng yuán jiá dié fān。
美人将扇扑,拓得一双痕。měi rén jiāng shàn pū,tuò dé yī shuāng hén。

徐渭

双股粉黄笼,飞迟趁晚风。shuāng gǔ fěn huáng lóng,fēi chí chèn wǎn fēng。
君王方课蜜,不敢恋花丛。jūn wáng fāng kè mì,bù gǎn liàn huā cóng。

白牡丹桃花

徐渭

桃艳比夭姬,花王富贵姿。táo yàn bǐ yāo jī,huā wáng fù guì zī。
楚襄春日下,闲坐选蛾眉。chǔ xiāng chūn rì xià,xián zuò xuǎn é méi。

剪春罗垂丝海棠

徐渭

美人睡不足,春愁奈若何。měi rén shuì bù zú,chūn chóu nài ruò hé。
垂丝绿窗下,聊为绣春罗。chuí sī lǜ chuāng xià,liáo wèi xiù chūn luó。

石榴荷花

徐渭

画得荷花朵,傍依海石榴。huà dé hé huā duǒ,bàng yī hǎi shí liú。
西施夜浴罢,催火照梳头。xī shī yè yù bà,cuī huǒ zhào shū tóu。

两蝗虫

徐渭

深雪打茆茨,飞蝗惨不孳。shēn xuě dǎ máo cí,fēi huáng cǎn bù zī。
无由苗上见,画取两雄雌。wú yóu miáo shàng jiàn,huà qǔ liǎng xióng cí。

叉萝卜

徐渭

团内一锄浅,毫端两诧深。tuán nèi yī chú qiǎn,háo duān liǎng chà shēn。
广州初断葛,上党未蒸参。guǎng zhōu chū duàn gé,shàng dǎng wèi zhēng cān。

回回马

徐渭

西马入瓜沙,风尘道路赊。xī mǎ rù guā shā,fēng chén dào lù shē。
试言如此匹,消得几筐茶。shì yán rú cǐ pǐ,xiāo dé jǐ kuāng chá。

毛鱼作队游茭塘

徐渭

作队撼春萍,双头寸未盈。zuò duì hàn chūn píng,shuāng tóu cùn wèi yíng。
老渔暂相借,江海几长鲸。lǎo yú zàn xiāng jiè,jiāng hǎi jǐ zhǎng jīng。

徐渭

朱夏郁蒸时,晶瓜碧玉滋。zhū xià yù zhēng shí,jīng guā bì yù zī。
疏帘三尺雪,小簟一枰棋。shū lián sān chǐ xuě,xiǎo diàn yī píng qí。