古诗词

高平儒牛好古以独茧引丝为扇因见赠戏以诗答之

宋讷

玉斧亲修月一轮,清光便与素娥分。yù fǔ qīn xiū yuè yī lún,qīng guāng biàn yǔ sù é fēn。
丹砂化木为乌玉,春茧引丝成白云。dān shā huà mù wèi wū yù,chūn jiǎn yǐn sī chéng bái yún。
非素非纨惊老眼,不华不俗漾清芬。fēi sù fēi wán jīng lǎo yǎn,bù huá bù sú yàng qīng fēn。
午窗推枕凉风发,错认新诗写练裙。wǔ chuāng tuī zhěn liáng fēng fā,cuò rèn xīn shī xiě liàn qún。

宋讷

明山西沁源人。建文末,以岁贡知大名府。靖难兵起,死之。 宋讷的作品>>

猜您喜欢

醉中寄霍东崖元方

宋讷

昔读昌黎醉留东野诗,深羡昌黎重东野。xī dú chāng lí zuì liú dōng yě shī,shēn xiàn chāng lí zhòng dōng yě。
我与东崖生并里,踪迹参差不相舍。wǒ yǔ dōng yá shēng bìng lǐ,zōng jì cān chà bù xiāng shě。
东崖清致多,幽居足图写。dōng yá qīng zhì duō,yōu jū zú tú xiě。
不上青云梯,笑傲王侯者。bù shàng qīng yún tī,xiào ào wáng hóu zhě。
自愧堕尘网,身轻薄名惹。zì kuì duò chén wǎng,shēn qīng báo míng rě。
再拜问东崖,肯许作邻也。zài bài wèn dōng yá,kěn xǔ zuò lín yě。
东崖笑不应,令我如喑哑。dōng yá xiào bù yīng,lìng wǒ rú yīn yǎ。
近闻赋归田,便欲往结鸡豚社。jìn wén fù guī tián,biàn yù wǎng jié jī tún shè。
东崖起屋淇水滨,我亦结茅汉堤下。dōng yá qǐ wū qí shuǐ bīn,wǒ yì jié máo hàn dī xià。
门前柳拂头,篱边菊盈把。mén qián liǔ fú tóu,lí biān jú yíng bǎ。
香秫故园种,新鱼小船打。xiāng shú gù yuán zhǒng,xīn yú xiǎo chuán dǎ。
访道讲参同,寻僧问兰若。fǎng dào jiǎng cān tóng,xún sēng wèn lán ruò。
有诗次清韵,有酒倾老瓦。yǒu shī cì qīng yùn,yǒu jiǔ qīng lǎo wǎ。
留客出笑谈,课儿诵风雅。liú kè chū xiào tán,kè ér sòng fēng yǎ。
太行烟翠入登览,终日风神两潇洒。tài xíng yān cuì rù dēng lǎn,zhōng rì fēng shén liǎng xiāo sǎ。
又恐弃我还城郭,白雪阳春和弥寡。yòu kǒng qì wǒ hái chéng guō,bái xuě yáng chūn hé mí guǎ。
想见亭下此君为我苦留之,桑榆意气同倾泻。xiǎng jiàn tíng xià cǐ jūn wèi wǒ kǔ liú zhī,sāng yú yì qì tóng qīng xiè。
庶几古人心,相得真匪假。shù jǐ gǔ rén xīn,xiāng dé zhēn fěi jiǎ。

元方见和复次韵以寄之

宋讷

唐方干,宋魏野。táng fāng gàn,sòng wèi yě。
诗名遗在鉴湖甘棠上,高隐流芳合中舍。shī míng yí zài jiàn hú gān táng shàng,gāo yǐn liú fāng hé zhōng shě。
东崖处士居淇东,诗成好事争传写。dōng yá chù shì jū qí dōng,shī chéng hǎo shì zhēng chuán xiě。
英风卓行无古今,举头仰羡皆作者。yīng fēng zhuó xíng wú gǔ jīn,jǔ tóu yǎng xiàn jiē zuò zhě。
炼句风月嘲,西隐烟霞惹。liàn jù fēng yuè cháo,xī yǐn yān xiá rě。
白头始赋归来辞,不知是也还非也。bái tóu shǐ fù guī lái cí,bù zhī shì yě hái fēi yě。
是非几欲问青山,鼓掌大笑成痴哑。shì fēi jǐ yù wèn qīng shān,gǔ zhǎng dà xiào chéng chī yǎ。
愿结渔樵侣,更入耆英社。yuàn jié yú qiáo lǚ,gèng rù qí yīng shè。
茅屋底,衡门下。máo wū dǐ,héng mén xià。
秋郊看禾穗,春畦供菜把。qiū jiāo kàn hé suì,chūn qí gōng cài bǎ。
栽松放云宿,种竹听雨打。zāi sōng fàng yún sù,zhǒng zhú tīng yǔ dǎ。
十首新诗和少陵,数曲瑶琴知贺若。shí shǒu xīn shī hé shǎo líng,shù qū yáo qín zhī hè ruò。
香笺笔扫凤楼锦,古砚墨磨铜雀瓦。xiāng jiān bǐ sǎo fèng lóu jǐn,gǔ yàn mò mó tóng què wǎ。
忘形懒冠佩,陶情咏骚雅。wàng xíng lǎn guān pèi,táo qíng yǒng sāo yǎ。
杖藜散步瓠子堤,风露从教来沐洒。zhàng lí sàn bù hù zi dī,fēng lù cóng jiào lái mù sǎ。
斟花酌柳会东崖,俗驾远回逋客寡。zhēn huā zhuó liǔ huì dōng yá,sú jià yuǎn huí bū kè guǎ。
后日寻盟医俗亭下去,翠琅玕动清风泻。hòu rì xún méng yī sú tíng xià qù,cuì láng gān dòng qīng fēng xiè。
对话闻秋声,此乐谁能假。duì huà wén qiū shēng,cǐ lè shuí néng jiǎ。

题滑州吏目张文质所藏鲍节判见赠吴兴唐子华画云山小景图

宋讷

君不见夏圭昔写渔村春雾时,江山半入无声诗。jūn bù jiàn xià guī xī xiě yú cūn chūn wù shí,jiāng shān bàn rù wú shēng shī。
又不见马麟昔作关山秋色图,千里风烟来座隅。yòu bù jiàn mǎ lín xī zuò guān shān qiū sè tú,qiān lǐ fēng yān lái zuò yú。
夏圭马麟去已远,一入九原呼不返。xià guī mǎ lín qù yǐ yuǎn,yī rù jiǔ yuán hū bù fǎn。
只今画者乱如麻,吴兴近数唐子华。zhǐ jīn huà zhě luàn rú má,wú xīng jìn shù táng zi huá。
子华非夏亦非马,得意云山自挥洒。zi huá fēi xià yì fēi mǎ,dé yì yún shān zì huī sǎ。
一幅生绡不满尺,平远高深生笔下。yī fú shēng xiāo bù mǎn chǐ,píng yuǎn gāo shēn shēng bǐ xià。
恍如坐我武夷山,主人见客开柴关。huǎng rú zuò wǒ wǔ yí shān,zhǔ rén jiàn kè kāi chái guān。
幽蹊曲径归路迷,白云引出青松间。yōu qī qū jìng guī lù mí,bái yún yǐn chū qīng sōng jiān。
又如坐我潇湘侧,渔子舣舟来迓客。yòu rú zuò wǒ xiāo xiāng cè,yú zi yǐ zhōu lái yà kè。
水边篱落自成村,伫望九疑江树隔。shuǐ biān lí luò zì chéng cūn,zhù wàng jiǔ yí jiāng shù gé。
隔岸人家茅盖亭,过桥二老指山青。gé àn rén jiā máo gài tíng,guò qiáo èr lǎo zhǐ shān qīng。
飞泉落层石,古木挂寒藤。fēi quán luò céng shí,gǔ mù guà hán téng。
晴窗忽看不似画,霏丹凝翠疑天生。qíng chuāng hū kàn bù shì huà,fēi dān níng cuì yí tiān shēng。
相对融心神,顿觉尘梦醒。xiāng duì róng xīn shén,dùn jué chén mèng xǐng。
疏懒胸中有丘壑,得此珍藏作清乐。shū lǎn xiōng zhōng yǒu qiū hè,dé cǐ zhēn cáng zuò qīng lè。
平生寓意不留意,一朝笑赠芙蓉幕。píng shēng yù yì bù liú yì,yī cháo xiào zèng fú róng mù。
芙蓉幕底风流宾,高堂挂壁无红尘。fú róng mù dǐ fēng liú bīn,gāo táng guà bì wú hóng chén。
公余把酒自怡悦,便是云山图上人。gōng yú bǎ jiǔ zì yí yuè,biàn shì yún shān tú shàng rén。

太行险一首送李尚友秦士能二秀才还陵川县学兼寄教谕马

宋讷

太行之势高倚天而险拔,地鸿蒙磅礴不可以涯际兮,中原万古之名山。tài xíng zhī shì gāo yǐ tiān ér xiǎn bá,dì hóng méng bàng bó bù kě yǐ yá jì xī,zhōng yuán wàn gǔ zhī míng shān。
山中之路不知何年始开辟,羊肠萦纡孰得以形状,险巇可畏惊尘寰。shān zhōng zhī lù bù zhī hé nián shǐ kāi pì,yáng cháng yíng yū shú dé yǐ xíng zhuàng,xiǎn xī kě wèi jīng chén huán。
下瞰涧壑微茫之天井,上拥峰峦缥缈之云鬟。xià kàn jiàn hè wēi máng zhī tiān jǐng,shàng yōng fēng luán piāo miǎo zhī yún huán。
商来贾往迤逦而不绝,梯危磴绝劳跻攀。shāng lái jiǎ wǎng yí lǐ ér bù jué,tī wēi dèng jué láo jī pān。
嗟予乘蹇十步五步一下,时见草腥而木恶,土老而石顽。jiē yǔ chéng jiǎn shí bù wǔ bù yī xià,shí jiàn cǎo xīng ér mù è,tǔ lǎo ér shí wán。
搴衣扶杖以登顿,远望俯视黄河之在目,微如潦水澄一湾。qiān yī fú zhàng yǐ dēng dùn,yuǎn wàng fǔ shì huáng hé zhī zài mù,wēi rú lǎo shuǐ chéng yī wān。
山家诛茅斩木作旅馆,小如蜗舍蔽风雨,衣食之资何其难。shān jiā zhū máo zhǎn mù zuò lǚ guǎn,xiǎo rú wō shě bì fēng yǔ,yī shí zhī zī hé qí nán。
一尺树根不出土,凿臼舂米于道左兮,行人为叹生涯悭。yī chǐ shù gēn bù chū tǔ,záo jiù chōng mǐ yú dào zuǒ xī,xíng rén wèi tàn shēng yá qiān。
流民负戴襁褓者,吾亦悯其妇寡而夫鳏。liú mín fù dài qiǎng bǎo zhě,wú yì mǐn qí fù guǎ ér fū guān。
青林仰不见白日,中无人兮不可以久留,三日之路万曲而千弯。qīng lín yǎng bù jiàn bái rì,zhōng wú rén xī bù kě yǐ jiǔ liú,sān rì zhī lù wàn qū ér qiān wān。
惟有珍禽奇鸟得所乐,惺忪巧语和绵蛮。wéi yǒu zhēn qín qí niǎo dé suǒ lè,xīng sōng qiǎo yǔ hé mián mán。
石城之畔几蹭蹬,石苔树藓苍斓斑。shí chéng zhī pàn jǐ cèng dēng,shí tái shù xiǎn cāng lán bān。
黄崖之巅雨中过,行不可行,立不可立兮,使人睥睨凋朱颜。huáng yá zhī diān yǔ zhōng guò,xíng bù kě xíng,lì bù kě lì xī,shǐ rén pì nì diāo zhū yán。
欲下未下更回首,不数马陵之道居庸关。yù xià wèi xià gèng huí shǒu,bù shù mǎ líng zhī dào jū yōng guān。
卓卓仙李英华秦仲裔,梁栋之梓非茅菅。zhuó zhuó xiān lǐ yīng huá qín zhòng yì,liáng dòng zhī zǐ fēi máo jiān。
往返相送五百里,我独东去君西还。wǎng fǎn xiāng sòng wǔ bǎi lǐ,wǒ dú dōng qù jūn xī hái。
翩翩文采不忍别,双鹄飞入青云间。piān piān wén cǎi bù rěn bié,shuāng gǔ fēi rù qīng yún jiān。
传道授业有师在,愿加雪窗萤几之功兮,寸阴莫使成虚闲。chuán dào shòu yè yǒu shī zài,yuàn jiā xuě chuāng yíng jǐ zhī gōng xī,cùn yīn mò shǐ chéng xū xián。
后日南宫战艺想得隽,玉笋并列枫宸班。hòu rì nán gōng zhàn yì xiǎng dé juàn,yù sǔn bìng liè fēng chén bān。
送君有诗无好句,芜词正望重加删。sòng jūn yǒu shī wú hǎo jù,wú cí zhèng wàng zhòng jiā shān。

东崖行一首为处士霍元方作

宋讷

东崖之秀几何年兮,草木几蕃殖,雄踞太行之麓黎阳野。dōng yá zhī xiù jǐ hé nián xī,cǎo mù jǐ fān zhí,xióng jù tài xíng zhī lù lí yáng yě。
适有幽人处其下,自将埋光铲采兮,半世行藏知用舍。shì yǒu yōu rén chù qí xià,zì jiāng mái guāng chǎn cǎi xī,bàn shì xíng cáng zhī yòng shě。
远挹大伾之山兮,岫云岩霭入冥搜,近临淇水之渡兮,岸花汀草供模写。yuǎn yì dà pī zhī shān xī,xiù yún yán ǎi rù míng sōu,jìn lín qí shuǐ zhī dù xī,àn huā tīng cǎo gōng mó xiě。
幽人崖下起茅亭,种竹尽似筼筜者。yōu rén yá xià qǐ máo tíng,zhǒng zhú jǐn shì yún dāng zhě。
窗户晴来燕子飞,帘栊春去杨花惹。chuāng hù qíng lái yàn zi fēi,lián lóng chūn qù yáng huā rě。
规模别是安乐窝,短歌长啸栖迟也。guī mó bié shì ān lè wō,duǎn gē zhǎng xiào qī chí yě。
宾朋满座尽风流,叱去侯痴与萧哑。bīn péng mǎn zuò jǐn fēng liú,chì qù hóu chī yǔ xiāo yǎ。
良时杖屦入秋郊,丰年鼓笛随春社。liáng shí zhàng jù rù qiū jiāo,fēng nián gǔ dí suí chūn shè。
间有赏音人,径造亭竹下。jiān yǒu shǎng yīn rén,jìng zào tíng zhú xià。
拄笏山共看,开樽酒同把。zhǔ hù shān gòng kàn,kāi zūn jiǔ tóng bǎ。
我亦尝记骑马来,几回半醉柴门打。wǒ yì cháng jì qí mǎ lái,jǐ huí bàn zuì chái mén dǎ。
望中见胜概,静里得兰若。wàng zhōng jiàn shèng gài,jìng lǐ dé lán ruò。
崖畔白云生鹤氅,屋头红叶封鸳瓦。yá pàn bái yún shēng hè chǎng,wū tóu hóng yè fēng yuān wǎ。
珍重半生交,不是一日雅。zhēn zhòng bàn shēng jiāo,bù shì yī rì yǎ。
愧非王粲劳君倒屣迎,风吹竹露尘容洒。kuì fēi wáng càn láo jūn dào xǐ yíng,fēng chuī zhú lù chén róng sǎ。
如今重和东崖诗,气乏凌云吐霓兮,君应一笑珉多而玉寡。rú jīn zhòng hé dōng yá shī,qì fá líng yún tǔ ní xī,jūn yīng yī xiào mín duō ér yù guǎ。
安得鹭鸶之杓鹦鹉杯,红醅绿蚁医俗亭中泻。ān dé lù sī zhī biāo yīng wǔ bēi,hóng pēi lǜ yǐ yī sú tíng zhōng xiè。
诗成却怪我效颦,倾国之颜岂容粉黛假。shī chéng què guài wǒ xiào pín,qīng guó zhī yán qǐ róng fěn dài jiǎ。

再用前韵寄东崖霍元方

宋讷

九皋鸣鹤声闻野,翠弓有矢不虚舍。jiǔ gāo míng hè shēng wén yě,cuì gōng yǒu shǐ bù xū shě。
先生抱负两相似,莫笑狂歌为君写。xiān shēng bào fù liǎng xiāng shì,mò xiào kuáng gē wèi jūn xiě。
昔年医俗绕亭多种竹,十载干戈少存者。xī nián yī sú rào tíng duō zhǒng zhú,shí zài gàn gē shǎo cún zhě。
故基神护尚遗竹,兔葵燕麦相萦惹。gù jī shén hù shàng yí zhú,tù kuí yàn mài xiāng yíng rě。
先生今日重构亭,移花养竹归来也。xiān shēng jīn rì zhòng gòu tíng,yí huā yǎng zhú guī lái yě。
俊游清赏尽佳辰,何有天聋并地哑。jùn yóu qīng shǎng jǐn jiā chén,hé yǒu tiān lóng bìng dì yǎ。
鸥鹭群,农桑社。ōu lù qún,nóng sāng shè。
淇水渡上东崖下。qí shuǐ dù shàng dōng yá xià。
阶前笋箨添数竿,阑外柳丝生一把。jiē qián sǔn tuò tiān shù gān,lán wài liǔ sī shēng yī bǎ。
凤笺粉褪笔锋粘,燕巢泥落琴弦打。fèng jiān fěn tuì bǐ fēng zhān,yàn cháo ní luò qín xián dǎ。
醒梦茶香煮石乳,养生汤好倾般若。xǐng mèng chá xiāng zhǔ shí rǔ,yǎng shēng tāng hǎo qīng bān ruò。
雪三尺,霜万瓦。xuě sān chǐ,shuāng wàn wǎ。
先生此时都不知,剧饮豪吟集文雅。xiān shēng cǐ shí dōu bù zhī,jù yǐn háo yín jí wén yǎ。
胸臆不拘拘,情思常洒洒。xiōng yì bù jū jū,qíng sī cháng sǎ sǎ。
愧我结金兰,膺门得者寡。kuì wǒ jié jīn lán,yīng mén dé zhě guǎ。
凤雏昨日送佳什,词源倒峡琼瑰泻。fèng chú zuó rì sòng jiā shén,cí yuán dào xiá qióng guī xiè。
君不闻戴昌窃听潘京谈,惟才不可假。jūn bù wén dài chāng qiè tīng pān jīng tán,wéi cái bù kě jiǎ。
6612345