古诗词

长安十六夜歌

皇甫汸

长安十六夜如洗,千门万户烟花里。zhǎng ān shí liù yè rú xǐ,qiān mén wàn hù yān huā lǐ。
闺中少妇夜出游,陌上行人忽成市。guī zhōng shǎo fù yè chū yóu,mò shàng xíng rén hū chéng shì。
粲粲珠钿映月来,翩翩翠袖抟风起。càn càn zhū diàn yìng yuè lái,piān piān cuì xiù tuán fēng qǐ。
风前月下逞娇姿,爱惜春花能几时。fēng qián yuè xià chěng jiāo zī,ài xī chūn huā néng jǐ shí。
无那蓂荃先落荚,只愁杨柳渐飞丝。wú nà míng quán xiān luò jiá,zhǐ chóu yáng liǔ jiàn fēi sī。
游丝飞入黄金地,扑牖穿帘果何意。yóu sī fēi rù huáng jīn dì,pū yǒu chuān lián guǒ hé yì。
凤甸常悬祷雪忧,鳌山久罢观灯戏。fèng diān cháng xuán dǎo xuě yōu,áo shān jiǔ bà guān dēng xì。
灯光却照五侯家,列炬然膏满绛纱。dēng guāng què zhào wǔ hóu jiā,liè jù rán gāo mǎn jiàng shā。
岂谓铺金能作埒,亦知剪彩易为花。qǐ wèi pù jīn néng zuò liè,yì zhī jiǎn cǎi yì wèi huā。
银花火树开佳节,遂令观者相环列。yín huā huǒ shù kāi jiā jié,suì lìng guān zhě xiāng huán liè。
霍氏门墙有后尘,魏其池馆空前辙。huò shì mén qiáng yǒu hòu chén,wèi qí chí guǎn kōng qián zhé。
凄凉往事已为陈,恨杀怀春似玉人。qī liáng wǎng shì yǐ wèi chén,hèn shā huái chūn shì yù rén。
莫贱兰房今夜女,故多椒掖旧时亲。mò jiàn lán fáng jīn yè nǚ,gù duō jiāo yē jiù shí qīn。
明珰尽结琼瑶丽,袨服争看锦绣新。míng dāng jǐn jié qióng yáo lì,xuàn fú zhēng kàn jǐn xiù xīn。
襦曳茝时香散霭,袜移莲处暗生尘。rú yè chǎi shí xiāng sàn ǎi,wà yí lián chù àn shēng chén。
香尘冉冉随芳步,共道非烟亦非雾。xiāng chén rǎn rǎn suí fāng bù,gòng dào fēi yān yì fēi wù。
驰目还怜梁下期,客冶又为桑间误。chí mù hái lián liáng xià qī,kè yě yòu wèi sāng jiān wù。
皞阇今已羡如云,夙夜谁当畏行露。hào dū jīn yǐ xiàn rú yún,sù yè shuí dāng wèi xíng lù。
铁锁遥开天上桥,渐台何必待符招。tiě suǒ yáo kāi tiān shàng qiáo,jiàn tái hé bì dài fú zhāo。
二南倘被翘薪化,四海应回广髻谣。èr nán tǎng bèi qiào xīn huà,sì hǎi yīng huí guǎng jì yáo。
皇甫汸

皇甫汸

明苏州长洲人,字子循,号百泉。皇甫录第三子。嘉靖八年进士,授工部主事,官至云南佥事,以计典论黜。好声色狎游。工诗,尤精书法。有《百泉子绪论》、《解颐新语》、《皇甫司勋集》。 皇甫汸的作品>>

猜您喜欢

梅花水仙

皇甫汸

弄影俱宜水,飘香不辨风。nòng yǐng jù yí shuǐ,piāo xiāng bù biàn fēng。
霓裳承舞处,长在月明中。ní shang chéng wǔ chù,zhǎng zài yuè míng zhōng。

题茉莉二首其二

皇甫汸

香惯临风细,花偏映日生。xiāng guàn lín fēng xì,huā piān yìng rì shēng。
若将人试拟,小玉定齐名。ruò jiāng rén shì nǐ,xiǎo yù dìng qí míng。

梅子铺题壁

皇甫汸

月明清露下荒台,木落空山更可哀。yuè míng qīng lù xià huāng tái,mù luò kōng shān gèng kě āi。
夜壑常留金碗在,春风曾识翠华来。yè hè cháng liú jīn wǎn zài,chūn fēng céng shí cuì huá lái。

对月答子浚兄见怀诸弟之作

皇甫汸

南北何如汉二京,迢迢吴越两乡情。nán běi hé rú hàn èr jīng,tiáo tiáo wú yuè liǎng xiāng qíng。
谢家楼上清秋月,分作关山几处明。xiè jiā lóu shàng qīng qiū yuè,fēn zuò guān shān jǐ chù míng。

古意

皇甫汸

承恩怜故亦怜新,落叶随风笑此身。chéng ēn lián gù yì lián xīn,luò yè suí fēng xiào cǐ shēn。
陌上相逢厮养妇,宫中曾是旧才人。mò shàng xiāng féng sī yǎng fù,gōng zhōng céng shì jiù cái rén。

进酒词

皇甫汸

芳情惯向歌前结,郁抱遍从醉后开。fāng qíng guàn xiàng gē qián jié,yù bào biàn cóng zuì hòu kāi。
何事酒乾衔不放,杯香暗送口脂来。hé shì jiǔ qián xián bù fàng,bēi xiāng àn sòng kǒu zhī lái。

赠金医

皇甫汸

少年学道出长桑,闭户时窥五色方。shǎo nián xué dào chū zhǎng sāng,bì hù shí kuī wǔ sè fāng。
汉武甘泉初铸鼎,好将灵药献君王。hàn wǔ gān quán chū zhù dǐng,hǎo jiāng líng yào xiàn jūn wáng。

咏赠发

皇甫汸

宝髻斜安堕马妆,偷将鸾剪试分香。bǎo jì xié ān duò mǎ zhuāng,tōu jiāng luán jiǎn shì fēn xiāng。
缠君玉腕劳相忆,底是春心如许长。chán jūn yù wàn láo xiāng yì,dǐ shì chūn xīn rú xǔ zhǎng。

过北川桥旧寓

皇甫汸

客舍依然禁御西,女墙淮月古青溪。kè shě yī rán jìn yù xī,nǚ qiáng huái yuè gǔ qīng xī。
春风为笑堂前燕,门外何曾识马蹄。chūn fēng wèi xiào táng qián yàn,mén wài hé céng shí mǎ tí。

永兴寺散步

皇甫汸

帝城西觅古丛林,万木寒垂六月阴。dì chéng xī mì gǔ cóng lín,wàn mù hán chuí liù yuè yīn。
庭下闲花斋后偈,门前空水定时心。tíng xià xián huā zhāi hòu jì,mén qián kōng shuǐ dìng shí xīn。

安平元夕对闽客作

皇甫汸

邑少弦歌惟戍鼓,村无烟火只渔灯。yì shǎo xián gē wéi shù gǔ,cūn wú yān huǒ zhǐ yú dēng。
吴趋彩艳闽珠灿,一样思归两未能。wú qū cǎi yàn mǐn zhū càn,yī yàng sī guī liǎng wèi néng。

寒夜曲四首和子安兄

皇甫汸

风吹芳树已凋残,却放清晖入画阑。fēng chuī fāng shù yǐ diāo cán,què fàng qīng huī rù huà lán。
莫道金闺常自暖,夜深翻似玉门寒。mò dào jīn guī cháng zì nuǎn,yè shēn fān shì yù mén hán。

寒夜曲四首和子安兄

皇甫汸

淡烟和月出霜林,落尽寒花只素阴。dàn yān hé yuè chū shuāng lín,luò jǐn hán huā zhǐ sù yīn。
别有兰缸凝彩焰,镜台斜倚照冰心。bié yǒu lán gāng níng cǎi yàn,jìng tái xié yǐ zhào bīng xīn。

寒夜曲四首和子安兄

皇甫汸

绣户深沉半掩门,玉窗愁对月黄昏。xiù hù shēn chén bàn yǎn mén,yù chuāng chóu duì yuè huáng hūn。
闲垂翠帐何曾寐,熏尽金笼总不温。xián chuí cuì zhàng hé céng mèi,xūn jǐn jīn lóng zǒng bù wēn。

寒夜曲四首和子安兄

皇甫汸

年随流水去伤神,催入风光一度新。nián suí liú shuǐ qù shāng shén,cuī rù fēng guāng yī dù xīn。
何事蛾眉颦不展,玉颜无伴怕逢春。hé shì é méi pín bù zhǎn,yù yán wú bàn pà féng chūn。