古诗词

减字木兰花·秋思

高佩华

罗衫抛却。luó shān pāo què。
底事浮云如此薄。dǐ shì fú yún rú cǐ báo。
风动帘钩。fēng dòng lián gōu。
荡起潇湘十里秋。dàng qǐ xiāo xiāng shí lǐ qiū。
阑干西角。lán gàn xī jiǎo。
又见梧桐黄叶落。yòu jiàn wú tóng huáng yè luò。
夕照难留。xī zhào nán liú。
一抹胭脂上画楼。yī mǒ yān zhī shàng huà lóu。

高佩华

高佩华,字素香,泰州人。叶雨楼室。能诗,著有《芷衫吟草》。 高佩华的作品>>

猜您喜欢

巫山一段云

高佩华

草色参差碧,花情历乱香。cǎo sè cān chà bì,huā qíng lì luàn xiāng。
不知燕子为谁忙。bù zhī yàn zi wèi shuí máng。
衔泥上画梁。xián ní shàng huà liáng。
春日贪眠未起,针线小窗慵理。chūn rì tān mián wèi qǐ,zhēn xiàn xiǎo chuāng yōng lǐ。
鸳鸯绣罢倚妆台,双眉不放开。yuān yāng xiù bà yǐ zhuāng tái,shuāng méi bù fàng kāi。

偷声木兰花·病中作

高佩华

凄凉月澹梅花冷。qī liáng yuè dàn méi huā lěng。
妆台照向愁人影。zhuāng tái zhào xiàng chóu rén yǐng。
夜不成眠。yè bù chéng mián。
已累郎君九十天。yǐ lèi láng jūn jiǔ shí tiān。
匣中重检鸳鸯谱。xiá zhōng zhòng jiǎn yuān yāng pǔ。
几度思量难自主。jǐ dù sī liàng nán zì zhǔ。
安得金针。ān dé jīn zhēn。
绣出从前一段情。xiù chū cóng qián yī duàn qíng。

柳梢青

高佩华

吹出东风,传来消息,绝世丰姿。chuī chū dōng fēng,chuán lái xiāo xī,jué shì fēng zī。
陌上毵毵,雨中袅袅,月下依依。mò shàng sān sān,yǔ zhōng niǎo niǎo,yuè xià yī yī。
谁言少妇无知。shuí yán shǎo fù wú zhī。
怕回首、天涯别离。pà huí shǒu tiān yá bié lí。
独自登楼,修眉未展,望眼都迷。dú zì dēng lóu,xiū méi wèi zhǎn,wàng yǎn dōu mí。

踏莎行·哭桂儿

高佩华

冷冷清清,参横月落。lěng lěng qīng qīng,cān héng yuè luò。
梦魂颠倒人如醉。mèng hún diān dào rén rú zuì。
可怜小婢正酣眠,模糊犹认儿安睡。kě lián xiǎo bì zhèng hān mián,mó hú yóu rèn ér ān shuì。
重剔残灯,几番憔悴。zhòng tī cán dēng,jǐ fān qiáo cuì。
漏声滴向心头碎。lòu shēng dī xiàng xīn tóu suì。
霜冷露白不知寒,和它蜡炬垂双泪。shuāng lěng lù bái bù zhī hán,hé tā là jù chuí shuāng lèi。
1912