古诗词

浣溪纱·南唐

曾廉

高髻纤裳绝世妆。gāo jì xiān shang jué shì zhuāng。
便邀醉舞亦何妨。biàn yāo zuì wǔ yì hé fáng。
江南雪夜宴娥皇。jiāng nán xuě yè yàn é huáng。
金缕提鞋为甚忙,柔宜殿上月如霜。jīn lǚ tí xié wèi shén máng,róu yí diàn shàng yuè rú shuāng。
花中亭子是花王。huā zhōng tíng zi shì huā wáng。
猜您喜欢

洞仙歌·即席

曾廉

霜清露白,正梧桐黄后。shuāng qīng lù bái,zhèng wú tóng huáng hòu。
消尽秋怀是■酒。xiāo jǐn qiū huái shì jiǔ。
霎时闲、座上皓月东升,浑忘却、酒客年来老丑。shà shí xián zuò shàng hào yuè dōng shēng,hún wàng què jiǔ kè nián lái lǎo chǒu。
画屏风那畔,柬约齐来,此乐当今道稀有。huà píng fēng nà pàn,jiǎn yuē qí lái,cǐ lè dāng jīn dào xī yǒu。
好是早凉天,绮席银盘,红菱角、更青菰首。hǎo shì zǎo liáng tiān,qǐ xí yín pán,hóng líng jiǎo gèng qīng gū shǒu。
最着意、当场远山人,又不是、今春送杯纤手。zuì zhe yì dāng chǎng yuǎn shān rén,yòu bù shì jīn chūn sòng bēi xiān shǒu。

洞仙歌·寄女儿

曾廉

之无稍识,甚人称阿蕴。zhī wú shāo shí,shén rén chēng ā yùn。
昨夜东园忒风紧。zuó yè dōng yuán tè fēng jǐn。
正花时、有个海曲梁鸿,谁又说、邻舍封侯信准。zhèng huā shí yǒu gè hǎi qū liáng hóng,shuí yòu shuō lín shě fēng hóu xìn zhǔn。
碧湘余胜迹,五代繁华,也不输江左金粉。bì xiāng yú shèng jì,wǔ dài fán huá,yě bù shū jiāng zuǒ jīn fěn。
看金字银牌,夹路排云,重重映、碧楼但楯。kàn jīn zì yín pái,jiā lù pái yún,zhòng zhòng yìng bì lóu dàn dùn。
却不道、芦帘纸窗人,爱树影、山光月临鸱吻。què bù dào lú lián zhǐ chuāng rén,ài shù yǐng shān guāng yuè lín chī wěn。

洞仙歌·记事

曾廉

人闲佳处,嫩莎晴沙路。rén xián jiā chù,nèn shā qíng shā lù。
春意教联作鸳谱。chūn yì jiào lián zuò yuān pǔ。
若谁人、说不成好因缘。ruò shuí rén shuō bù chéng hǎo yīn yuán。
原约定、咫尺银河双渡。yuán yuē dìng zhǐ chǐ yín hé shuāng dù。
如何多反覆,好个仙郎,抵死犹将彩幡护。rú hé duō fǎn fù,hǎo gè xiān láng,dǐ sǐ yóu jiāng cǎi fān hù。
可恨是东风,特地狂吹,愁不做、落花废墟。kě hèn shì dōng fēng,tè dì kuáng chuī,chóu bù zuò luò huā fèi xū。
到一旦、花枝竟摧残,始知道、封姨恶过于虎。dào yī dàn huā zhī jìng cuī cán,shǐ zhī dào fēng yí è guò yú hǔ。

洞仙歌·天仙

曾廉

三闲破屋,乐哉支离叟。sān xián pò wū,lè zāi zhī lí sǒu。
大笑庭前拍双手。dà xiào tíng qián pāi shuāng shǒu。
好花香、又得垂满蒲桃,谁更说、不是美人■酒。hǎo huā xiāng yòu dé chuí mǎn pú táo,shuí gèng shuō bù shì měi rén jiǔ。
何人工卖弄,驱驾风涛,东海携将袖中走。hé rén gōng mài nòng,qū jià fēng tāo,dōng hǎi xié jiāng xiù zhōng zǒu。
昨夜漾云旗,璀璨银台,青鸟语、问君知否。zuó yè yàng yún qí,cuǐ càn yín tái,qīng niǎo yǔ wèn jūn zhī fǒu。
大半世、丹炉未曾成,做不到、天仙且还闲守。dà bàn shì dān lú wèi céng chéng,zuò bù dào tiān xiān qiě hái xián shǒu。

一剪梅·春夜

曾廉

鹦鹉连呼月正圆。yīng wǔ lián hū yuè zhèng yuán。
春色年年。chūn sè nián nián。
春酒年年。chūn jiǔ nián nián。
茜纱窗下拨鹍弦。qiàn shā chuāng xià bō kūn xián。
枝上花鲜。zhī shàng huā xiān。
髻上花鲜。jì shàng huā xiān。
欹枕声声听杜鹃。yī zhěn shēng shēng tīng dù juān。
思欲成眠。sī yù chéng mián。
越不成眠。yuè bù chéng mián。
起看又是晓霞天。qǐ kàn yòu shì xiǎo xiá tiān。
红了东边。hóng le dōng biān。
黄了西边。huáng le xī biān。

一剪梅·怀人

曾廉

宝带桥头画角催。bǎo dài qiáo tóu huà jiǎo cuī。
只送春回。zhǐ sòng chūn huí。
未见人回。wèi jiàn rén huí。
茜窗谁与倒金罍。qiàn chuāng shuí yǔ dào jīn léi。
红蕊花开。hóng ruǐ huā kāi。
白芍花开。bái sháo huā kāi。
云树葱葱拥石台。yún shù cōng cōng yōng shí tái。
朝也徘徊。cháo yě pái huái。
暮也徘徊。mù yě pái huái。
中庭寂寞长青苔。zhōng tíng jì mò zhǎng qīng tái。
青鸟迟来。qīng niǎo chí lái。
锦字迟来。jǐn zì chí lái。

点绛唇·桃花

曾廉

人面桃花,这回不是渔郎误。rén miàn táo huā,zhè huí bù shì yú láng wù。
乱丝飞絮。luàn sī fēi xù。
怕莫留人住。pà mò liú rén zhù。
台阁参差,花下来还去。tái gé cān chà,huā xià lái hái qù。
徘徊处。pái huái chù。
寺楼当户。sì lóu dāng hù。
原是来时路。yuán shì lái shí lù。

点绛唇·红杏

曾廉

深巷人稀,荡舟兀自寻红杏。shēn xiàng rén xī,dàng zhōu wù zì xún hóng xìng。
顾衣弄影。gù yī nòng yǐng。
怕被闲人省。pà bèi xián rén shěng。
雏发小怜,报道春潮猛。chú fā xiǎo lián,bào dào chūn cháo měng。
留孤艇。liú gū tǐng。
分明已肯。fēn míng yǐ kěn。
犹说姑徐等。yóu shuō gū xú děng。

点绛唇·闺情

曾廉

新样衣裳,皱罗鱼白边无纯。xīn yàng yī shang,zhòu luó yú bái biān wú chún。
侍儿微哂。shì ér wēi shěn。
怪似何郎粉。guài shì hé láng fěn。
欲学灵飞,仙籍知无分。yù xué líng fēi,xiān jí zhī wú fēn。
试微问。shì wēi wèn。
半空箫韵。bàn kōng xiāo yùn。
天近秦楼近。tiān jìn qín lóu jìn。

点绛唇·断笋

曾廉

春入荒园,树根苔滑青鞋窘。chūn rù huāng yuán,shù gēn tái huá qīng xié jiǒng。
画帘人近。huà lián rén jìn。
莫触新篁粉。mò chù xīn huáng fěn。
幽梦惊回,似坠焦桐损。yōu mèng jīng huí,shì zhuì jiāo tóng sǔn。
寒灯尽。hán dēng jǐn。
起看微哂。qǐ kàn wēi shěn。
风折窗前笋。fēng zhé chuāng qián sǔn。

点绛唇·洞口

曾廉

一叶扁舟,信风吹到花开处。yī yè biǎn zhōu,xìn fēng chuī dào huā kāi chù。
乱花无数。luàn huā wú shù。
好向花闲住。hǎo xiàng huā xián zhù。
花落山空,依旧人闲去。huā luò shān kōng,yī jiù rén xián qù。
慢摇橹。màn yáo lǔ。
掉头一顾。diào tóu yī gù。
洞口迷无路。dòng kǒu mí wú lù。

点绛唇·伤春

曾廉

咫尺纱窗,傍窗识得琴中意。zhǐ chǐ shā chuāng,bàng chuāng shí dé qín zhōng yì。
顿停纤指。dùn tíng xiān zhǐ。
似揾伤春泪。shì wèn shāng chūn lèi。
特地瞒人,说答邻姝馈。tè dì mán rén,shuō dá lín shū kuì。
寻香穟。xún xiāng suì。
打开锦笥。dǎ kāi jǐn sì。
中觅相思字。zhōng mì xiāng sī zì。

真珠帘戏题

曾廉

瀛洲深处多台榭。yíng zhōu shēn chù duō tái xiè。
曲阑干、四面花枝低亚。qū lán gàn sì miàn huā zhī dī yà。
花外小桥横,再过蒲桃架。huā wài xiǎo qiáo héng,zài guò pú táo jià。
才见神仙开洞府,便欲去、何能轻舍。cái jiàn shén xiān kāi dòng fǔ,biàn yù qù hé néng qīng shě。
休舍。xiū shě。
且倾尽行装,典衣货马。qiě qīng jǐn xíng zhuāng,diǎn yī huò mǎ。
听得玉佩丁东,知笼人软语,也非全假。tīng dé yù pèi dīng dōng,zhī lóng rén ruǎn yǔ,yě fēi quán jiǎ。
何限大英雄,多系情兰麝。hé xiàn dà yīng xióng,duō xì qíng lán shè。
青兕勋名当峻职,却只为、蛾眉停罢。qīng sì xūn míng dāng jùn zhí,què zhǐ wèi é méi tíng bà。
都罢。dōu bà。
拚斗酒酣眠,换将仆射。pàn dòu jiǔ hān mián,huàn jiāng pū shè。

真珠帘·春宴

曾廉

一天月色清如练。yī tiān yuè sè qīng rú liàn。
晚烟空、开了蓬台深院。wǎn yān kōng kāi le péng tái shēn yuàn。
檀板更金尊,妙尽歌唱选。tán bǎn gèng jīn zūn,miào jǐn gē chàng xuǎn。
阮籍横眠依绣榻,况几度、青蛾勤劝。ruǎn jí héng mián yī xiù tà,kuàng jǐ dù qīng é qín quàn。
多劝。duō quàn。
任大纛高牙,总难如愿。rèn dà dào gāo yá,zǒng nán rú yuàn。
不觉良夜沈沈,算诗人酒客,一场欢宴。bù jué liáng yè shěn shěn,suàn shī rén jiǔ kè,yī chǎng huān yàn。
座上是谁叹,借问心中恨。zuò shàng shì shuí tàn,jiè wèn xīn zhōng hèn。
如汝人才皆令仆,那更禁、猿啼鹤怨。rú rǔ rén cái jiē lìng pū,nà gèng jìn yuán tí hè yuàn。
休怨。xiū yuàn。
得放鹤山头,胜于南面。dé fàng hè shān tóu,shèng yú nán miàn。

真珠帘·有约

曾廉

江南汀沚多兰茝。jiāng nán tīng zhǐ duō lán chǎi。
看生来、不是寻常珠蕾。kàn shēng lái bù shì xún cháng zhū lěi。
十五有余年,能把浮云摆。shí wǔ yǒu yú nián,néng bǎ fú yún bǎi。
人道陈平虽冠玉,负不负、休从人绐。rén dào chén píng suī guān yù,fù bù fù xiū cóng rén dài。
非绐。fēi dài。
只岭表孤亭,朝云长在。zhǐ lǐng biǎo gū tíng,cháo yún zhǎng zài。
纵说福地春长,才名花绰约,忽消光彩。zòng shuō fú dì chūn zhǎng,cái míng huā chuò yuē,hū xiāo guāng cǎi。
谁解驻光阴,恐费钱难买。shuí jiě zhù guāng yīn,kǒng fèi qián nán mǎi。
携手回阑原有约,曾笑道、三年姑待。xié shǒu huí lán yuán yǒu yuē,céng xiào dào sān nián gū dài。
休待。xiū dài。
又绿叶成阴,怕空贻悔。yòu lǜ yè chéng yīn,pà kōng yí huǐ。