古诗词

喷玉岩长句

欧大任

天泉百道下晴潭,淙淙西岭霾烟岚。tiān quán bǎi dào xià qíng tán,cóng cóng xī lǐng mái yān lán。
跳珠翻雪不知数,独称喷玉千丈岩。tiào zhū fān xuě bù zhī shù,dú chēng pēn yù qiān zhàng yán。
喷玉天泉水,源从山上起。pēn yù tiān quán shuǐ,yuán cóng shān shàng qǐ。
倏看闪电来,半在青天里。shū kàn shǎn diàn lái,bàn zài qīng tiān lǐ。
洒流横激湿行云,溅沫时惊过鸟群。sǎ liú héng jī shī xíng yún,jiàn mò shí jīng guò niǎo qún。
狂飙万里吹难断,皓月三更影不分。kuáng biāo wàn lǐ chuī nán duàn,hào yuè sān gèng yǐng bù fēn。
初疑白鸾在树出,更疑宝剑倚天立。chū yí bái luán zài shù chū,gèng yí bǎo jiàn yǐ tiān lì。
寒气飒飒猿狖号,冷光泠泠山鬼泣。hán qì sà sà yuán yòu hào,lěng guāng líng líng shān guǐ qì。
左潈右射洗青空,崩崖快泻双石谼。zuǒ zong yòu shè xǐ qīng kōng,bēng yá kuài xiè shuāng shí hóng。
几见嵚崟下赤日,遂令澒洞来悲风。jǐ jiàn qīn yín xià chì rì,suì lìng hòng dòng lái bēi fēng。
曾闻天台之南雁宕北,绝巘飞泉削苍壁。céng wén tiān tái zhī nán yàn dàng běi,jué yǎn fēi quán xuē cāng bì。
偃盖低飘□□松,明霞侧映五色石。yǎn gài dī piāo sōng,míng xiá cè yìng wǔ sè shí。
匡庐九叠屏风张,银河倒挂三石梁。kuāng lú jiǔ dié píng fēng zhāng,yín hé dào guà sān shí liáng。
香炉郁葱吐云散,瀑布夭矫惊龙翔。xiāng lú yù cōng tǔ yún sàn,pù bù yāo jiǎo jīng lóng xiáng。
台山庐岳遥相望,我昔扁舟恣长往。tái shān lú yuè yáo xiāng wàng,wǒ xī biǎn zhōu zì zhǎng wǎng。
玉岩之水澄我心,归来福地何萧爽。yù yán zhī shuǐ chéng wǒ xīn,guī lái fú dì hé xiāo shuǎng。
漱石枕流奚所营,朝餐金液暮赤英。shù shí zhěn liú xī suǒ yíng,cháo cān jīn yè mù chì yīng。
仙人招我彩云里,便御茅龙朝太清。xiān rén zhāo wǒ cǎi yún lǐ,biàn yù máo lóng cháo tài qīng。

欧大任

欧大任(1516-1596)字桢伯,号仑山。因曾任南京工部虞衡郎中,别称欧虞部。广东顺德陈村人。他“博涉经史,工古文辞诗赋”,并喜体育运动,擅长踢球、击剑。14岁时,督学曾集中十郡的优等生会考,他三试皆列第一,名噪诸生。他和梁有誉、黎民表、梁绍震等人是十分友好的同学,在著名学者黄佐门下读书,很有得益。无奈文运不佳,八次乡试均落榜,直到嘉靖四十二年(1563年),47岁的欧大任才一鸣惊人,以岁贡生资格,试于大廷,考官展卷阅览,惊叹其为一代之才,特荐御览,列为第一。由是海内无不知欧大任,名声远播。 欧大任的作品>>

猜您喜欢

送灵璧汤五侯督运漕河四首

欧大任

大淮东下接黄河,功比当年瓠子多。dà huái dōng xià jiē huáng hé,gōng bǐ dāng nián hù zi duō。
治粟舳舻衔尾入,黄旗珠纛照烟波。zhì sù zhú lú xián wěi rù,huáng qí zhū dào zhào yān bō。

送灵璧汤五侯督运漕河四首

欧大任

岁岁江南百万来,飞帆扬子急如雷。suì suì jiāng nán bǎi wàn lái,fēi fān yáng zi jí rú léi。
太仓红积纲头雪,又报均输一度回。tài cāng hóng jī gāng tóu xuě,yòu bào jūn shū yī dù huí。

送灵璧汤五侯督运漕河四首

欧大任

漕河运道上燕都,身佩元戎赤虎符。cáo hé yùn dào shàng yàn dōu,shēn pèi yuán róng chì hǔ fú。
给饷萧何功不细,九边飞挽足防胡。gěi xiǎng xiāo hé gōng bù xì,jiǔ biān fēi wǎn zú fáng hú。

过巩华城二首

欧大任

汉家仙仗七陵东,步辇曾留五祚宫。hàn jiā xiān zhàng qī líng dōng,bù niǎn céng liú wǔ zuò gōng。
边燧不来犹望幸,玉窗珠户绣帘栊。biān suì bù lái yóu wàng xìng,yù chuāng zhū hù xiù lián lóng。

过巩华城二首

欧大任

胡马鸳鸯赭白肥,射生年少半绯衣。hú mǎ yuān yāng zhě bái féi,shè shēng nián shǎo bàn fēi yī。
城边尘暗长杨路,玉勒秋田校猎归。chéng biān chén àn zhǎng yáng lù,yù lēi qiū tián xiào liè guī。

十日答张光禄送菊二首

欧大任

昨日同君醉摘花,宅边今日似陶家。zuó rì tóng jūn zuì zhāi huā,zhái biān jīn rì shì táo jiā。
独醒却笑颜光禄,不送金钱送绛霞。dú xǐng què xiào yán guāng lù,bù sòng jīn qián sòng jiàng xiá。

十日答张光禄送菊二首

欧大任

卷绯蹙绣额涂黄,亦到青毡学士堂。juǎn fēi cù xiù é tú huáng,yì dào qīng zhān xué shì táng。
聊与幽人慰岑寂,风流谁道在柴桑。liáo yǔ yōu rén wèi cén jì,fēng liú shuí dào zài chái sāng。

同汤尧文朱子忠看菊二首

欧大任

拒霜花傍石阑干,家有青毡坐不寒。jù shuāng huā bàng shí lán gàn,jiā yǒu qīng zhān zuò bù hán。
闻道宜城新酿熟,应知不厌客频看。wén dào yí chéng xīn niàng shú,yīng zhī bù yàn kè pín kàn。

同汤尧文朱子忠看菊二首

欧大任

盏为黄花送几巡,夜深烧烛尚留宾。zhǎn wèi huáng huā sòng jǐ xún,yè shēn shāo zhú shàng liú bīn。
独怜不敢登坛赋,五鹿偏愁折角巾。dú lián bù gǎn dēng tán fù,wǔ lù piān chóu zhé jiǎo jīn。

初雪高僚长升伯见过

欧大任

急风快雪满燕台,萧寺柴门午始开。jí fēng kuài xuě mǎn yàn tái,xiāo sì chái mén wǔ shǐ kāi。
童子惊看乘兴客,王猷新自剡溪来。tóng zi jīng kàn chéng xīng kè,wáng yóu xīn zì shàn xī lái。

雪中同诸僚携酒过马伯懋宅

欧大任

绛帐青毡事不平,郑虔何似马先生。jiàng zhàng qīng zhān shì bù píng,zhèng qián hé shì mǎ xiān shēng。
广文新馆千门雪,羸得同官载酒行。guǎng wén xīn guǎn qiān mén xuě,léi dé tóng guān zài jiǔ xíng。

送何生赴塞上

欧大任

投笔新持金仆姑,漠南秋散五单于。tóu bǐ xīn chí jīn pū gū,mò nán qiū sàn wǔ dān yú。
男儿一障酬恩日,还拜君王丈二殳。nán ér yī zhàng chóu ēn rì,hái bài jūn wáng zhàng èr shū。

马上口占

欧大任

岭南何但隔天涯,只见长安不见家。lǐng nán hé dàn gé tiān yá,zhǐ jiàn zhǎng ān bù jiàn jiā。
马上风尘犹是客,年年空自忆梅花。mǎ shàng fēng chén yóu shì kè,nián nián kōng zì yì méi huā。

送黎君华宰定陶四首

欧大任

百里曹南祢水头,东方千骑拥君侯。bǎi lǐ cáo nán mí shuǐ tóu,dōng fāng qiān qí yōng jūn hóu。
桑阴雉雊春风细,此乐何劳羡爽鸠。sāng yīn zhì gòu chūn fēng xì,cǐ lè hé láo xiàn shuǎng jiū。

送黎君华宰定陶四首

欧大任

陶邑诸侯地四通,衣冠海岱故称雄。táo yì zhū hóu dì sì tōng,yī guān hǎi dài gù chēng xióng。
宰官问俗兼能赋,更似泱泱大国风。zǎi guān wèn sú jiān néng fù,gèng shì yāng yāng dà guó fēng。