古诗词

送吴约卿西巡因讯张广平助甫

欧大任

金羁玉勒青骢马,绣衣直指称使者。jīn jī yù lēi qīng cōng mǎ,xiù yī zhí zhǐ chēng shǐ zhě。
蓟云满地朔风高,一杯酌别都亭下。jì yún mǎn dì shuò fēng gāo,yī bēi zhuó bié dōu tíng xià。
忆我逢君意气真,燕台杨柳尚残春。yì wǒ féng jūn yì qì zhēn,yàn tái yáng liǔ shàng cán chūn。
此日将军无揖客,此时丞相未留宾。cǐ rì jiāng jūn wú yī kè,cǐ shí chéng xiāng wèi liú bīn。
碣石旧宫成马厩,华阳高馆摧荆薪。jié shí jiù gōng chéng mǎ jiù,huá yáng gāo guǎn cuī jīng xīn。
君能置我门下走,怜是风尘肮脏人。jūn néng zhì wǒ mén xià zǒu,lián shì fēng chén āng zàng rén。
昨者按节过三辅,每称广平张助甫。zuó zhě àn jié guò sān fǔ,měi chēng guǎng píng zhāng zhù fǔ。
鼎釜谁能廉洁如,文章更见风格古。dǐng fǔ shuí néng lián jié rú,wén zhāng gèng jiàn fēng gé gǔ。
虽然惨澹违世情,独有芳馨在词圃。suī rán cǎn dàn wéi shì qíng,dú yǒu fāng xīn zài cí pǔ。
翩翩雄视百代前,骅骝局促心空苦。piān piān xióng shì bǎi dài qián,huá liú jú cù xīn kōng kǔ。
俯仰乾坤又一时,万方王道正清夷。fǔ yǎng qián kūn yòu yī shí,wàn fāng wáng dào zhèng qīng yí。
公卿喜上推贤疏,郡邑多传乐职诗。gōng qīng xǐ shàng tuī xián shū,jùn yì duō chuán lè zhí shī。
君行再出赵魏间,揽辔应登马服山。jūn xíng zài chū zhào wèi jiān,lǎn pèi yīng dēng mǎ fú shān。
澶渊西望黎阳渡,瓠子东障金堤关。chán yuān xī wàng lí yáng dù,hù zi dōng zhàng jīn dī guān。
长途魍魉知相避,负弩前驱或一攀。zhǎng tú wǎng liǎng zhī xiāng bì,fù nǔ qián qū huò yī pān。
怜才此去仍推毂,为我问讯憔悴颜。lián cái cǐ qù réng tuī gǔ,wèi wǒ wèn xùn qiáo cuì yán。
冯唐归日逢停辇,肯荐云中魏尚还。féng táng guī rì féng tíng niǎn,kěn jiàn yún zhōng wèi shàng hái。

欧大任

欧大任(1516-1596)字桢伯,号仑山。因曾任南京工部虞衡郎中,别称欧虞部。广东顺德陈村人。他“博涉经史,工古文辞诗赋”,并喜体育运动,擅长踢球、击剑。14岁时,督学曾集中十郡的优等生会考,他三试皆列第一,名噪诸生。他和梁有誉、黎民表、梁绍震等人是十分友好的同学,在著名学者黄佐门下读书,很有得益。无奈文运不佳,八次乡试均落榜,直到嘉靖四十二年(1563年),47岁的欧大任才一鸣惊人,以岁贡生资格,试于大廷,考官展卷阅览,惊叹其为一代之才,特荐御览,列为第一。由是海内无不知欧大任,名声远播。 欧大任的作品>>

猜您喜欢

吴驾部公择斋中听李生歌得声花二韵

欧大任

江风袅袅江月斜,一曲犹闻玉树花。jiāng fēng niǎo niǎo jiāng yuè xié,yī qū yóu wén yù shù huā。
莫问南朝歌舞日,尊前谁似李明霞。mò wèn nán cháo gē wǔ rì,zūn qián shuí shì lǐ míng xiá。

姚玄胤折梅见寄忆隆庆初从君家市隐园看梅已十五年矣今至金陵二载未游兹园因记朱子价忆梅昨夜下西洲之句辄酬二诗并呈其尊人鸿胪用博一笑

欧大任

忆梅昨夜下西洲,寄我双枝过陇头。yì méi zuó yè xià xī zhōu,jì wǒ shuāng zhī guò lǒng tóu。
自笑看花犹有兴,却怜诗不似扬州。zì xiào kàn huā yóu yǒu xīng,què lián shī bù shì yáng zhōu。

送张山人英甫还永嘉二首

欧大任

西风把袂白门前,回首长安二十年。xī fēng bǎ mèi bái mén qián,huí shǒu zhǎng ān èr shí nián。
舴艋渐分牛渚月,薜萝归去雁山烟。zé měng jiàn fēn niú zhǔ yuè,bì luó guī qù yàn shān yān。

送张山人英甫还永嘉二首

欧大任

君自东瓯处士名,五言谁更问长城。jūn zì dōng ōu chù shì míng,wǔ yán shuí gèng wèn zhǎng chéng。
青枫白雁江霜色,何限蒲帆送客情。qīng fēng bái yàn jiāng shuāng sè,hé xiàn pú fān sòng kè qíng。

大雪省中对梅花怀李司封于田

欧大任

钟山南署玉龙蟠,带得罗浮一树寒。zhōng shān nán shǔ yù lóng pán,dài dé luó fú yī shù hán。
谁谓分曹犹隔舍,今宵不共故人看。shuí wèi fēn cáo yóu gé shě,jīn xiāo bù gòng gù rén kàn。

题画梅寄吴子化

欧大任

建康姑孰雪飞时,庾亮楼中坐赋诗。jiàn kāng gū shú xuě fēi shí,yǔ liàng lóu zhōng zuò fù shī。
春送一枝钟阜早,江头南望寄相思。chūn sòng yī zhī zhōng fù zǎo,jiāng tóu nán wàng jì xiāng sī。

孔炎寄汉圉令碑谓宋均石兽不可拓贻诗见示然张衡墓石断裂犹存欲一游目用韵戏答

欧大任

宗资瓦篆不能窥,拓得南阳圉令碑。zōng zī wǎ zhuàn bù néng kuī,tuò dé nán yáng yǔ lìng bēi。
天禄辟邪那可问,崔家题石尚堪师。tiān lù pì xié nà kě wèn,cuī jiā tí shí shàng kān shī。

子厚以乐府三十阕长短律五十篇见寄辄报一绝

欧大任

郁葱佳气望春陵,握管词场尔中兴。yù cōng jiā qì wàng chūn líng,wò guǎn cí chǎng ěr zhōng xīng。
才愧扶风歌莫答,白头江阁一青灯。cái kuì fú fēng gē mò dá,bái tóu jiāng gé yī qīng dēng。

寄冯文在

欧大任

江天楼阁似郊居,高卧扬雄一草庐。jiāng tiān lóu gé shì jiāo jū,gāo wò yáng xióng yī cǎo lú。
他日汉庭看执戟,十年先著太玄书。tā rì hàn tíng kàn zhí jǐ,shí nián xiān zhù tài xuán shū。

题书折枝梅寄冯元用叔侄二首

欧大任

钟阜巉岩玉照新,乾坤何处不逢春。zhōng fù chán yán yù zhào xīn,qián kūn hé chù bù féng chūn。
持将水部官梅去,却寄罗浮阁里人。chí jiāng shuǐ bù guān méi qù,què jì luó fú gé lǐ rén。

题书折枝梅寄冯元用叔侄二首

欧大任

梅花村里昔曾栖,千树琼瑶翠羽啼。méi huā cūn lǐ xī céng qī,qiān shù qióng yáo cuì yǔ tí。
君见江东一枝雪,忆余携手铁桥西。jūn jiàn jiāng dōng yī zhī xuě,yì yú xié shǒu tiě qiáo xī。

送曾参军使还塞上

欧大任

稽首降王入汉家,吴罗蜀锦照胡沙。jī shǒu jiàng wáng rù hàn jiā,wú luó shǔ jǐn zhào hú shā。
渔阳正待君还日,万马群嘶苜蓿花。yú yáng zhèng dài jūn hái rì,wàn mǎ qún sī mù xu huā。

葛士修遗墨其兄士隆索题

欧大任

浪宿茱萸湾上舟,鹡鸰犹似在沙头。làng sù zhū yú wān shàng zhōu,jí líng yóu shì zài shā tóu。
检书君掩琴亡泪,零落璚花十二秋。jiǎn shū jūn yǎn qín wáng lèi,líng luò qióng huā shí èr qiū。

观志公像

欧大任

裙帽沙门负杖迟,金刚菩萨去何时。qún mào shā mén fù zhàng chí,jīn gāng pú sà qù hé shí。
庄严笑遇王居士,字字钟山葬塔碑。zhuāng yán xiào yù wáng jū shì,zì zì zhōng shān zàng tǎ bēi。

即事二首

欧大任

鹿散荆榛雉翳烟,官家犹算水衡钱。lù sàn jīng zhēn zhì yì yān,guān jiā yóu suàn shuǐ héng qián。
帝恩浩荡春如海,何但陪京雨露边。dì ēn hào dàng chūn rú hǎi,hé dàn péi jīng yǔ lù biān。