古诗词

燕京侠客行

欧大任

长安侠客重遨游,玉勒金羁控紫骝。zhǎng ān xiá kè zhòng áo yóu,yù lēi jīn jī kòng zǐ liú。
宝剑腰间驰柳市,狂歌日暮醉青楼。bǎo jiàn yāo jiān chí liǔ shì,kuáng gē rì mù zuì qīng lóu。
齐驱并辔皆七贵,绣户朱帘连甲第。qí qū bìng pèi jiē qī guì,xiù hù zhū lián lián jiǎ dì。
百万须臾尽一挥,扬眉吐气无韩魏。bǎi wàn xū yú jǐn yī huī,yáng méi tǔ qì wú hán wèi。
王孙公子竞喧阗,海错山珍玳瑁筵。wáng sūn gōng zi jìng xuān tián,hǎi cuò shān zhēn dài mào yán。
翻笑珊瑚亡梓泽,可怜榛莽漏平泉。fān xiào shān hú wáng zǐ zé,kě lián zhēn mǎng lòu píng quán。
千金骏骨今何代,郭隗高台不复在。qiān jīn jùn gǔ jīn hé dài,guō kuí gāo tái bù fù zài。
日月西驰水向东,韶光荏苒朱颜改。rì yuè xī chí shuǐ xiàng dōng,sháo guāng rěn rǎn zhū yán gǎi。
深红浅紫一春荣,今古回看鸿羽轻。shēn hóng qiǎn zǐ yī chūn róng,jīn gǔ huí kàn hóng yǔ qīng。
金虎铜驼秋后柳,钟鸣鼎食雨中萍。jīn hǔ tóng tuó qiū hòu liǔ,zhōng míng dǐng shí yǔ zhōng píng。
人生快意旋亦失,不保今朝如昨日。rén shēng kuài yì xuán yì shī,bù bǎo jīn cháo rú zuó rì。
昨日侯门似市朝,今朝邸第张罗罻。zuó rì hóu mén shì shì cháo,jīn cháo dǐ dì zhāng luó wèi。
世情薄恶行路难,交态反覆令心寒。shì qíng báo è xíng lù nán,jiāo tài fǎn fù lìng xīn hán。
破除万事无过酒,愿君一饮辄尽欢。pò chú wàn shì wú guò jiǔ,yuàn jūn yī yǐn zhé jǐn huān。
冥冥太虚有真宰,谁复长生与久视。míng míng tài xū yǒu zhēn zǎi,shuí fù zhǎng shēng yǔ jiǔ shì。
志何高而死绵上山,怨何深而投汨罗水。zhì hé gāo ér sǐ mián shàng shān,yuàn hé shēn ér tóu mì luó shuǐ。
沆瀣不须餐,金石不须饵。hàng xiè bù xū cān,jīn shí bù xū ěr。
被纨饮酒以终始,侠客耳热啸且歌,声振林木激顽鄙。bèi wán yǐn jiǔ yǐ zhōng shǐ,xiá kè ěr rè xiào qiě gē,shēng zhèn lín mù jī wán bǐ。

欧大任

欧大任(1516-1596)字桢伯,号仑山。因曾任南京工部虞衡郎中,别称欧虞部。广东顺德陈村人。他“博涉经史,工古文辞诗赋”,并喜体育运动,擅长踢球、击剑。14岁时,督学曾集中十郡的优等生会考,他三试皆列第一,名噪诸生。他和梁有誉、黎民表、梁绍震等人是十分友好的同学,在著名学者黄佐门下读书,很有得益。无奈文运不佳,八次乡试均落榜,直到嘉靖四十二年(1563年),47岁的欧大任才一鸣惊人,以岁贡生资格,试于大廷,考官展卷阅览,惊叹其为一代之才,特荐御览,列为第一。由是海内无不知欧大任,名声远播。 欧大任的作品>>

猜您喜欢

讲经堂

欧大任

东林曾疏涅槃疑,石木苍苍雪满池。dōng lín céng shū niè pán yí,shí mù cāng cāng xuě mǎn chí。
弟子何人更都讲,山猿犹似听经时。dì zi hé rén gèng dōu jiǎng,shān yuán yóu shì tīng jīng shí。

许州道中

欧大任

茅屋萧萧颍水斜,行人何处问曹家。máo wū xiāo xiāo yǐng shuǐ xié,xíng rén hé chù wèn cáo jiā。
春深山下棠梨树,犹自千条缀雪花。chūn shēn shān xià táng lí shù,yóu zì qiān tiáo zhuì xuě huā。

许州道中

欧大任

许下长途片雪残,貂裘狐帽过春寒。xǔ xià zhǎng tú piàn xuě cán,diāo qiú hú mào guò chūn hán。
题诗夸向江南客,嬴得琼瑶马上看。tí shī kuā xiàng jiāng nán kè,yíng dé qióng yáo mǎ shàng kàn。

过广武

欧大任

广武山前云色开,千年楚汉已尘埃。guǎng wǔ shān qián yún sè kāi,qiān nián chǔ hàn yǐ chén āi。
时无英雄有竖子,长啸秋风天际来。shí wú yīng xióng yǒu shù zi,zhǎng xiào qiū fēng tiān jì lái。

题邯郸吕仙祠

欧大任

漳河西问主人餐,釜里黄梁醉后看。zhāng hé xī wèn zhǔ rén cān,fǔ lǐ huáng liáng zuì hòu kàn。
闻道吕公曾一梦,自怜驱马过邯郸。wén dào lǚ gōng céng yī mèng,zì lián qū mǎ guò hán dān。

赵州大石仙桥

欧大任

何处仙人倚石阑,骑驴曾此向长安。hé chù xiān rén yǐ shí lán,qí lǘ céng cǐ xiàng zhǎng ān。
华清一笑远山后,应忆西南栈道寒。huá qīng yī xiào yuǎn shān hòu,yīng yì xī nán zhàn dào hán。

登保定城望西北诸关

欧大任

百里边城倒马关,白羊口外戍兵还。bǎi lǐ biān chéng dào mǎ guān,bái yáng kǒu wài shù bīng hái。
恩深一剑封侯晚,已觉风沙老客颜。ēn shēn yī jiàn fēng hóu wǎn,yǐ jué fēng shā lǎo kè yán。

登保定城望西北诸关

欧大任

烽火星连战后云,庙堂悬爵待殊勋。fēng huǒ xīng lián zhàn hòu yún,miào táng xuán jué dài shū xūn。
将军万里怀金印,明月胡笳夜夜闻。jiāng jūn wàn lǐ huái jīn yìn,míng yuè hú jiā yè yè wén。

登保定城望西北诸关

欧大任

居庸关外虏降多,百万旌旗奏凯歌。jū yōng guān wài lǔ jiàng duō,bǎi wàn jīng qí zòu kǎi gē。
一望燕云今内地,紫骝嘶过白沟河。yī wàng yàn yún jīn nèi dì,zǐ liú sī guò bái gōu hé。

登保定城望西北诸关

欧大任

三辅星屯护帝京,渔阳上谷尽精兵。sān fǔ xīng tún hù dì jīng,yú yáng shàng gǔ jǐn jīng bīng。
汉家斥堠天山外,不用劳军细柳营。hàn jiā chì hòu tiān shān wài,bù yòng láo jūn xì liǔ yíng。

早过卢沟桥

欧大任

客行万里见金台,晓渡卢沟霁色开。kè xíng wàn lǐ jiàn jīn tái,xiǎo dù lú gōu jì sè kāi。
听尽春鸿还策马,关门应笑弃繻来。tīng jǐn chūn hóng hái cè mǎ,guān mén yīng xiào qì xū lái。

广德寺禅堂观牡丹

欧大任

黄花翠竹散清芬,又见华鬘一院云。huáng huā cuì zhú sàn qīng fēn,yòu jiàn huá mán yī yuàn yún。
独坐翻经台畔石,几回天女异香闻。dú zuò fān jīng tái pàn shí,jǐ huí tiān nǚ yì xiāng wén。

王仪甫索题黎惟敬画

欧大任

绿柳晴波杳霭间,昆吾御宿直南山。lǜ liǔ qíng bō yǎo ǎi jiān,kūn wú yù sù zhí nán shān。
仙郎尚记看花处,宫锦曾披跨马还。xiān láng shàng jì kàn huā chù,gōng jǐn céng pī kuà mǎ hái。

题刘子修画牡丹送吴子充还白下

欧大任

内苑繁花胜绮罗,五陵春色共经过。nèi yuàn fán huā shèng qǐ luó,wǔ líng chūn sè gòng jīng guò。
君归独把金陵酒,一曲谁同玉树歌。jūn guī dú bǎ jīn líng jiǔ,yī qū shuí tóng yù shù gē。

题刘子修画牡丹送吴子充还白下

欧大任

春深魏紫满雕阑,尔到江南尚未残。chūn shēn wèi zǐ mǎn diāo lán,ěr dào jiāng nán shàng wèi cán。
独有长安骑马客,曲江亭上几回看。dú yǒu zhǎng ān qí mǎ kè,qū jiāng tíng shàng jǐ huí kàn。