古诗词

盆荷

朱升

贮水栽莲瓦盎池,西湖风景岂专奇。zhù shuǐ zāi lián wǎ àng chí,xī hú fēng jǐng qǐ zhuān qí。
高呈艳艳红妆面,特立亭亭碧玉枝。gāo chéng yàn yàn hóng zhuāng miàn,tè lì tíng tíng bì yù zhī。
静影月涵光皎洁,浅波鱼戏漾参差。jìng yǐng yuè hán guāng jiǎo jié,qiǎn bō yú xì yàng cān chà。
主人心与濂溪会,一日何妨赋一诗。zhǔ rén xīn yǔ lián xī huì,yī rì hé fáng fù yī shī。

朱升

元龙兴路富州人,字自立。文宗至顺初应诏入粟赈饥,授南康县尉。累迁监宜兴税。 朱升的作品>>

猜您喜欢

代人作春闺怨十首

朱升

寂寂深闺春昼长,憾郎不为惜流光。jì jì shēn guī chūn zhòu zhǎng,hàn láng bù wèi xī liú guāng。
画文剥尽琵琶面,好似奴儿去后妆。huà wén bō jǐn pí pá miàn,hǎo shì nú ér qù hòu zhuāng。

代人作春闺怨十首

朱升

昔日红桃花发时,每挼花片心琼肌。xī rì hóng táo huā fā shí,měi ruá huā piàn xīn qióng jī。
如今却被桃花笑,晓揽青铜草样萎。rú jīn què bèi táo huā xiào,xiǎo lǎn qīng tóng cǎo yàng wēi。

代人作春闺怨十首

朱升

生来最不耐离愁,缜日娇啼倚画楼。shēng lái zuì bù nài lí chóu,zhěn rì jiāo tí yǐ huà lóu。
邻舍女儿兢相笑,奴家半月不梳头。lín shě nǚ ér jīng xiāng xiào,nú jiā bàn yuè bù shū tóu。

代人作春闺怨十首

朱升

一春芳事在青郊,红杏将花豆蔻苗。yī chūn fāng shì zài qīng jiāo,hóng xìng jiāng huā dòu kòu miáo。
嬉伴昨宵相约定,谁知痴雨打花朝。xī bàn zuó xiāo xiāng yuē dìng,shuí zhī chī yǔ dǎ huā cháo。

代人作春闺怨十首

朱升

东风疑不到窗纱,惊见盆桃尽着花。dōng fēng yí bù dào chuāng shā,jīng jiàn pén táo jǐn zhe huā。
郎意岂胜春意荡,远游亦合暂还家。láng yì qǐ shèng chūn yì dàng,yuǎn yóu yì hé zàn hái jiā。

代人作春闺怨十首

朱升

了了如欢杳杳悲,凝情尽日听乌衣。le le rú huān yǎo yǎo bēi,níng qíng jǐn rì tīng wū yī。
郎归莫作呢喃语,薄幸疑君说是非。láng guī mò zuò ne nán yǔ,báo xìng yí jūn shuō shì fēi。

代人作春闺怨十首

朱升

庭前红杏笑嫣然,前日初开蝶恣穿。tíng qián hóng xìng xiào yān rán,qián rì chū kāi dié zì chuān。
轻翅不来留粉在,空教妾意憾当年。qīng chì bù lái liú fěn zài,kōng jiào qiè yì hàn dāng nián。

代人作春闺怨十首

朱升

春来花月胜秋光,也为离人照断肠。chūn lái huā yuè shèng qiū guāng,yě wèi lí rén zhào duàn cháng。
何日儿夫重携手,清宵不复倚颓墙。hé rì ér fū zhòng xié shǒu,qīng xiāo bù fù yǐ tuí qiáng。

代人作春闺怨十首

朱升

狂夫一去不思归,桃叶能随柳絮飞?kuáng fū yī qù bù sī guī,táo yè néng suí liǔ xù fēi?
惆怅北溪溪上路,只同梦里唱金衣。chóu chàng běi xī xī shàng lù,zhǐ tóng mèng lǐ chàng jīn yī。

赋梅花初月酬汪古义诸公

朱升

冬至之后江上春,来车去马秦淮滨。dōng zhì zhī hòu jiāng shàng chūn,lái chē qù mǎ qín huái bīn。
峨峨钟山楼观古,翼翼南国衣冠新。é é zhōng shān lóu guān gǔ,yì yì nán guó yī guān xīn。
此时游子逸兴发,客衾忽梦歙溪云。cǐ shí yóu zi yì xīng fā,kè qīn hū mèng shè xī yún。
金陵子弟来相送,梅花初月尤殷勤。jīn líng zi dì lái xiāng sòng,méi huā chū yuè yóu yīn qín。
我昔盛年学书史,担簦载贽非隐伦。wǒ xī shèng nián xué shū shǐ,dān dēng zài zhì fēi yǐn lún。
中遭丧乱百念息,揣分甘作山中人。zhōng zāo sàng luàn bǎi niàn xī,chuāi fēn gān zuò shān zhōng rén。
山中得此构重屋,惜其背寅乃面申。shān zhōng dé cǐ gòu zhòng wū,xī qí bèi yín nǎi miàn shēn。
清宵魂交古君子,为云安名一何神。qīng xiāo hún jiāo gǔ jūn zi,wèi yún ān míng yī hé shén。
寒梅始花日出辰,当楼新月悬钩银。hán méi shǐ huā rì chū chén,dāng lóu xīn yuè xuán gōu yín。
天根阳生花实茂,月窟魄死光辉沉。tiān gēn yáng shēng huā shí mào,yuè kū pò sǐ guāng huī chén。
蓓蕾数点春,我巳见其映雪千树之玉津。bèi lěi shù diǎn chūn,wǒ sì jiàn qí yìng xuě qiān shù zhī yù jīn。
漂渺一眉金,我巳看作行天五夜之冰轮。piāo miǎo yī méi jīn,wǒ sì kàn zuò xíng tiān wǔ yè zhī bīng lún。
功名事业塞宇宙,敛之方寸谓之仁。gōng míng shì yè sāi yǔ zhòu,liǎn zhī fāng cùn wèi zhī rén。
隆中窥此诸闻达,莘野抱此称天民。lóng zhōng kuī cǐ zhū wén dá,shēn yě bào cǐ chēng tiān mín。
即今谁因乃成此,故人陶侃与贺循。jí jīn shuí yīn nǎi chéng cǐ,gù rén táo kǎn yǔ hè xún。
未能陈力当引去,山中梅月姑相亲。wèi néng chén lì dāng yǐn qù,shān zhōng méi yuè gū xiāng qīn。
天根月窟古所云,动静之机斡洪钧。tiān gēn yuè kū gǔ suǒ yún,dòng jìng zhī jī wò hóng jūn。
世人漫作复姤二卦看,缘何得见梅花初月之景象与夫隐者之天真。shì rén màn zuò fù gòu èr guà kàn,yuán hé dé jiàn méi huā chū yuè zhī jǐng xiàng yǔ fū yǐn zhě zhī tiān zhēn。
再拜文儒领佳贶,长歌作谢聊自申。zài bài wén rú lǐng jiā kuàng,zhǎng gē zuò xiè liáo zì shēn。

杨大鉴为幕府绘抟法百图题

朱升

相台画史杨大鉴,眼光如鉴鬓如钐。xiāng tái huà shǐ yáng dà jiàn,yǎn guāng rú jiàn bìn rú shān。
搏法千年巳失传,貌出百图非泛泛。bó fǎ qiān nián sì shī chuán,mào chū bǎi tú fēi fàn fàn。
剑一人敌学之难,岂知徒搏无伤残。jiàn yī rén dí xué zhī nán,qǐ zhī tú bó wú shāng cán。
强梁侠儿里中横,颠倒掀翻掌股间。qiáng liáng xiá ér lǐ zhōng héng,diān dào xiān fān zhǎng gǔ jiān。
幕府昼长风拂拂,窗前卷舒此何物?mù fǔ zhòu zhǎng fēng fú fú,chuāng qián juǎn shū cǐ hé wù?
担夫当道草书精,军人起距火牛出。dān fū dāng dào cǎo shū jīng,jūn rén qǐ jù huǒ niú chū。
我欲摧恶却厌兵,欻然见此心眼明。wǒ yù cuī è què yàn bīng,chuā rán jiàn cǐ xīn yǎn míng。
垂老宁知才思尽,等闲为写丹青引。chuí lǎo níng zhī cái sī jǐn,děng xián wèi xiě dān qīng yǐn。

题归隐图

朱升

冲陶先生名如山,何得画在云山间。chōng táo xiān shēng míng rú shān,hé dé huà zài yún shān jiān。
布袍鬓丝晚风满,应缘归自江之湾。bù páo bìn sī wǎn fēng mǎn,yīng yuán guī zì jiāng zhī wān。
画师当时偶相值,岁暮相思走珍寄。huà shī dāng shí ǒu xiāng zhí,suì mù xiāng sī zǒu zhēn jì。
横茅老涧树参差,毫端似得山人意。héng máo lǎo jiàn shù cān chà,háo duān shì dé shān rén yì。
山人家乃无一金,是中所有千古心。shān rén jiā nǎi wú yī jīn,shì zhōng suǒ yǒu qiān gǔ xīn。
豪杰闻风失匕箸,学子问道罗冠襟。háo jié wén fēng shī bǐ zhù,xué zi wèn dào luó guān jīn。
芙蓉山腰石头路,钓名射利人如骛。fú róng shān yāo shí tóu lù,diào míng shè lì rén rú wù。
匆匆不省认江湾,宁识冲陶最深处。cōng cōng bù shěng rèn jiāng wān,níng shí chōng táo zuì shēn chù。

酬黄仲器惠笺纸

朱升

萍水相逢成忘年,白玉阿莘灯窗前。píng shuǐ xiāng féng chéng wàng nián,bái yù ā shēn dēng chuāng qián。
余无无住道人句,正自怜何以当此十样笺。yú wú wú zhù dào rén jù,zhèng zì lián hé yǐ dāng cǐ shí yàng jiān。
十样笺,展开光如镜。shí yàng jiān,zhǎn kāi guāng rú jìng。
便如黄裳剑潭牛斗映,又如叔度汪汪波万顷。biàn rú huáng shang jiàn tán niú dòu yìng,yòu rú shū dù wāng wāng bō wàn qǐng。
劳君赠,感君赠。láo jūn zèng,gǎn jūn zèng。
宵人才短笔砚疏,此笺十年用有余。xiāo rén cái duǎn bǐ yàn shū,cǐ jiān shí nián yòng yǒu yú。
文物相施还将文物报,试学乃祖黔安书。wén wù xiāng shī hái jiāng wén wù bào,shì xué nǎi zǔ qián ān shū。

四月一日同黄君启饮高堰徐氏偶题

朱升

层云黯黯愁春风,昨夜子规春树东。céng yún àn àn chóu chūn fēng,zuó yè zi guī chūn shù dōng。
客怀为此不肯醉,长途俗子来憧憧。kè huái wèi cǐ bù kěn zuì,zhǎng tú sú zi lái chōng chōng。
鸣笛考鼓摇旌旗,射福媒利神鬼丛。míng dí kǎo gǔ yáo jīng qí,shè fú méi lì shén guǐ cóng。
乃知今日四月朔,光阴客子嗟飘蓬。nǎi zhī jīn rì sì yuè shuò,guāng yīn kè zi jiē piāo péng。
前溪妇女立欲渡,长裙短衫照溪红。qián xī fù nǚ lì yù dù,zhǎng qún duǎn shān zhào xī hóng。
溪北亦有青衣士,倚阑注目停酒钟。xī běi yì yǒu qīng yī shì,yǐ lán zhù mù tíng jiǔ zhōng。
劝君不用苦伤春,春夏生意何淡浓。quàn jūn bù yòng kǔ shāng chūn,chūn xià shēng yì hé dàn nóng。
北风十月吹老树,翻想此景不可逢。běi fēng shí yuè chuī lǎo shù,fān xiǎng cǐ jǐng bù kě féng。
二贤终日酒樽同,腾踏不学商山翁。èr xián zhōng rì jiǔ zūn tóng,téng tà bù xué shāng shān wēng。
苍天无遣苍生穷,呜呼,苍天无遣苍生穷。cāng tiān wú qiǎn cāng shēng qióng,wū hū,cāng tiān wú qiǎn cāng shēng qióng。

和唐令尹喜雨谣

朱升

乖龙行雨来,阴云暗长空。guāi lóng xíng yǔ lái,yīn yún àn zhǎng kōng。
父老急避雨,枕籍丛祠中。fù lǎo jí bì yǔ,zhěn jí cóng cí zhōng。
共说今年好令君,愁民心与天心通。gòng shuō jīn nián hǎo lìng jūn,chóu mín xīn yǔ tiān xīn tōng。
推收不行二十载,编户流离注虚税。tuī shōu bù xíng èr shí zài,biān hù liú lí zhù xū shuì。
救焚拯溺不移时,感召丰穰如有期。jiù fén zhěng nì bù yí shí,gǎn zhào fēng ráng rú yǒu qī。
夏潦秋必旱,家家发忧叹。xià lǎo qiū bì hàn,jiā jiā fā yōu tàn。
人言令君先民忧,祷神得雨民忧散。rén yán lìng jūn xiān mín yōu,dǎo shén dé yǔ mín yōu sàn。
绝怜得雨如得金,黄金不入饥时眼。jué lián dé yǔ rú dé jīn,huáng jīn bù rù jī shí yǎn。
君不见去年河陕间,到处各有守令官。jūn bù jiàn qù nián hé shǎn jiān,dào chù gè yǒu shǒu lìng guān。
尽心弭灾岂无术?jǐn xīn mǐ zāi qǐ wú shù?
坐使生齿遭艰难。zuò shǐ shēng chǐ zāo jiān nán。
忠臣忍读罪己诏?富儿勇取入粟官。zhōng chén rěn dú zuì jǐ zhào?fù ér yǒng qǔ rù sù guān。
呜呼,从渠入粟为官至卿相,徙薪合在焦头上。wū hū,cóng qú rù sù wèi guān zhì qīng xiāng,xǐ xīn hé zài jiāo tóu shàng。
7112345