古诗词

少妇行

王绂

东家少妇年十五,嫁得良人出为贾。dōng jiā shǎo fù nián shí wǔ,jià dé liáng rén chū wèi jiǎ。
经年书到不言归,肯念春闺别离苦。jīng nián shū dào bù yán guī,kěn niàn chūn guī bié lí kǔ。
西邻年少犹空房,红缨白马羽林郎。xī lín nián shǎo yóu kōng fáng,hóng yīng bái mǎ yǔ lín láng。
眼传芳意已相密,愿作双栖鸳与鸯。yǎn chuán fāng yì yǐ xiāng mì,yuàn zuò shuāng qī yuān yǔ yāng。
朝闻贾死惊未讣,暮奔已作西家妇。cháo wén jiǎ sǐ jīng wèi fù,mù bēn yǐ zuò xī jiā fù。
六亲蒙耻无光辉,方逞妖淫浓态度。liù qīn méng chǐ wú guāng huī,fāng chěng yāo yín nóng tài dù。
欢情得遂无几时,羽林从征须别离。huān qíng dé suì wú jǐ shí,yǔ lín cóng zhēng xū bié lí。
欲去翻思畴昔事,叮咛恐亦还家迟。yù qù fān sī chóu xī shì,dīng níng kǒng yì hái jiā chí。
妾言劝郎郎勿疑,妾今贞守无他为。qiè yán quàn láng láng wù yí,qiè jīn zhēn shǒu wú tā wèi。
可怜妇道真能尽,去后郎心肯全信。kě lián fù dào zhēn néng jǐn,qù hòu láng xīn kěn quán xìn。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

戏贺俞行之纳宠兼简同舍谢郭二秀才发一笑粲

王绂

新花枝胜旧花枝,从此无心念别离。xīn huā zhī shèng jiù huā zhī,cóng cǐ wú xīn niàn bié lí。
肯信秦淮今夜月,有人相对数归期。kěn xìn qín huái jīn yè yuè,yǒu rén xiāng duì shù guī qī。

谢吴中寄惠佳茗

王绂

纸里重重想自封,枪旗叶叶带春风。zhǐ lǐ zhòng zhòng xiǎng zì fēng,qiāng qí yè yè dài chūn fēng。
谁言两地人千里,清味尝来总一同。shuí yán liǎng dì rén qiān lǐ,qīng wèi cháng lái zǒng yī tóng。

题静乐轩

王绂

前溪冰泮绿生波,好雨催花向晓过。qián xī bīng pàn lǜ shēng bō,hǎo yǔ cuī huā xiàng xiǎo guò。
宿酒未醒眠未起,半窗红日鸟声多。sù jiǔ wèi xǐng mián wèi qǐ,bàn chuāng hóng rì niǎo shēng duō。

题静乐轩

王绂

竹几藤床小砚屏,薰风帘幕篆烟青。zhú jǐ téng chuáng xiǎo yàn píng,xūn fēng lián mù zhuàn yān qīng。
闲斋几日黄梅雨,添得芭蕉绿满庭。xián zhāi jǐ rì huáng méi yǔ,tiān dé bā jiāo lǜ mǎn tíng。

题静乐轩

王绂

秋声早已到梧桐,露气生凉湛碧空。qiū shēng zǎo yǐ dào wú tóng,lù qì shēng liáng zhàn bì kōng。
独倚阑干待明月,紫箫吹彻木樨风。dú yǐ lán gàn dài míng yuè,zǐ xiāo chuī chè mù xī fēng。

题静乐轩

王绂

斗帐藏春日醉眠,静中唯与懒相便。dòu zhàng cáng chūn rì zuì mián,jìng zhōng wéi yǔ lǎn xiāng biàn。
寻常甲子无心记,看到梅花又一年。xún cháng jiǎ zi wú xīn jì,kàn dào méi huā yòu yī nián。

寄画题寄偶武孟先生

王绂

君在南京我北京,江云塞树总关情。jūn zài nán jīng wǒ běi jīng,jiāng yún sāi shù zǒng guān qíng。
别来几度相思夜,孤馆青镫听雨声。bié lái jǐ dù xiāng sī yè,gū guǎn qīng dèng tīng yǔ shēng。

写竹赠李大理汝成

王绂

忆昔曾同客帝畿,十年游宦子先归。yì xī céng tóng kè dì jī,shí nián yóu huàn zi xiān guī。
可怜慈母堂前竹,无复清阴映彩衣。kě lián cí mǔ táng qián zhú,wú fù qīng yīn yìng cǎi yī。

为刘孟功写双竹

王绂

笋已成竿照眼青,两郎深慰若翁情。sǔn yǐ chéng gān zhào yǎn qīng,liǎng láng shēn wèi ruò wēng qíng。
谁言玉谢阶庭下,玉树芝兰独擅名。shuí yán yù xiè jiē tíng xià,yù shù zhī lán dú shàn míng。

为乡人写碧梧翠竹

王绂

旧栽梧竹映吾庐,一别于今十载馀。jiù zāi wú zhú yìng wú lú,yī bié yú jīn shí zài yú。
清夜几番归梦里,绿阴池馆雨萧疏。qīng yè jǐ fān guī mèng lǐ,lǜ yīn chí guǎn yǔ xiāo shū。

写竹寄俞朝宗先生

王绂

与君一别十年馀,每见人来问起居。yǔ jūn yī bié shí nián yú,měi jiàn rén lái wèn qǐ jū。
尽说丰神清似竹,霜明须发影疏疏。jǐn shuō fēng shén qīng shì zhú,shuāng míng xū fā yǐng shū shū。

写竹寄匡世德先生

王绂

别来无物寄相思,千里聊将玉一枝。bié lái wú wù jì xiāng sī,qiān lǐ liáo jiāng yù yī zhī。
老去风流仍复在,制成箫管月中吹。lǎo qù fēng liú réng fù zài,zhì chéng xiāo guǎn yuè zhōng chuī。

写竹送袁文理之官湘阴

王绂

一官千里去江南,写赠琅玕酒半酣。yī guān qiān lǐ qù jiāng nán,xiě zèng láng gān jiǔ bàn hān。
仿佛苍龙挟飞雨,散将春意满湘潭。fǎng fú cāng lóng xié fēi yǔ,sàn jiāng chūn yì mǎn xiāng tán。

写竹

王绂

琅玕节节粉痕香,翡翠毵毵凤尾长。láng gān jié jié fěn hén xiāng,fěi cuì sān sān fèng wěi zhǎng。
退直玉堂新月上,一帘风露晚生凉。tuì zhí yù táng xīn yuè shàng,yī lián fēng lù wǎn shēng liáng。

写竹

王绂

霓旌翠葆瑞烟浮,禁籞深严近素秋。ní jīng cuì bǎo ruì yān fú,jìn yù shēn yán jìn sù qiū。
如此一枝何处见,月明凉影凤池头。rú cǐ yī zhī hé chù jiàn,yuè míng liáng yǐng fèng chí tóu。