古诗词

送医士张孟经归华亭

王绂

张君深得活人理,白发萧骚垂两耳。zhāng jūn shēn dé huó rén lǐ,bái fā xiāo sāo chuí liǎng ěr。
颜面如童步若飞,自说平生能服饵。yán miàn rú tóng bù ruò fēi,zì shuō píng shēng néng fú ěr。
京都卖药三载馀,帘垂一榻廛中居。jīng dōu mài yào sān zài yú,lián chuí yī tà chán zhōng jū。
荣名利禄不挂口,向人只讲岐黄书。róng míng lì lù bù guà kǒu,xiàng rén zhǐ jiǎng qí huáng shū。
曾闻旧业松陵曲,井臼依然邻二陆。céng wén jiù yè sōng líng qū,jǐng jiù yī rán lín èr lù。
鲈肥秋浦莼正香,虎卧芳林杏初熟。lú féi qiū pǔ chún zhèng xiāng,hǔ wò fāng lín xìng chū shú。
今年忽复思东归,海门一叶春帆飞。jīn nián hū fù sī dōng guī,hǎi mén yī yè chūn fān fēi。
到家尊酒作良会,当时耆旧今应稀。dào jiā zūn jiǔ zuò liáng huì,dāng shí qí jiù jīn yīng xī。
都门柳花飞白雪,欲折长条赠君别。dōu mén liǔ huā fēi bái xuě,yù zhé zhǎng tiáo zèng jūn bié。
不知此去几时来,我亦相从问丹诀。bù zhī cǐ qù jǐ shí lái,wǒ yì xiāng cóng wèn dān jué。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

写竹

王绂

凤凰池上影苍苍,退直归来月到床。fèng huáng chí shàng yǐng cāng cāng,tuì zhí guī lái yuè dào chuáng。
见说立秋才两日,不知风露已生凉。jiàn shuō lì qiū cái liǎng rì,bù zhī fēng lù yǐ shēng liáng。

写竹送张文惠归梁溪

王绂

退直归来腕已劳,因君灯下又挥毫。tuì zhí guī lái wàn yǐ láo,yīn jūn dēng xià yòu huī háo。
持归好向人间说,拾得池头彩凤毛。chí guī hǎo xiàng rén jiān shuō,shí dé chí tóu cǎi fèng máo。

为荥阳宰沈彦初写竹

王绂

宜风宜雨又宜烟,一度相看一洒然。yí fēng yí yǔ yòu yí yān,yī dù xiāng kàn yī sǎ rán。
有此信知人不俗,绝胜栽柳向门前。yǒu cǐ xìn zhī rén bù sú,jué shèng zāi liǔ xiàng mén qián。

为荥阳宰沈彦初写竹

王绂

吏散庭空罢晓衙,湘帘深映翠交加。lì sàn tíng kōng bà xiǎo yá,xiāng lián shēn yìng cuì jiāo jiā。
清风一榻琴三弄,笑却河阳满县花。qīng fēng yī tà qín sān nòng,xiào què hé yáng mǎn xiàn huā。

写竹于沈诚甫来青楼壁

王绂

潇湘江上几千竿,雨雨风风翠欲寒。xiāo xiāng jiāng shàng jǐ qiān gān,yǔ yǔ fēng fēng cuì yù hán。
唯此一枝深有意,影随明月过林端。wéi cǐ yī zhī shēn yǒu yì,yǐng suí míng yuè guò lín duān。

题枯木竹石寄马桓仲

王绂

每忆君家溪水边,排檐竹树翠生烟。měi yì jūn jiā xī shuǐ biān,pái yán zhú shù cuì shēng yān。
好教预扫林间石,待我重来一醉眠。hǎo jiào yù sǎo lín jiān shí,dài wǒ zhòng lái yī zuì mián。

题枯木竹石寄李公实

王绂

罨画溪边水拍堤,绕堤高树倚云齐。yǎn huà xī biān shuǐ pāi dī,rào dī gāo shù yǐ yún qí。
君家正在树深处,满地绿阴山鸟啼。jūn jiā zhèng zài shù shēn chù,mǎn dì lǜ yīn shān niǎo tí。

写竹题寄华叔端

王绂

我昔寻君扣竹扉,醉中曾写竹间诗。wǒ xī xún jūn kòu zhú fēi,zuì zhōng céng xiě zhú jiān shī。
别来几度空相忆,多在青灯听雨时。bié lái jǐ dù kōng xiāng yì,duō zài qīng dēng tīng yǔ shí。

写竹题寄华叔端

王绂

不到君家已十霜,种来修竹倚云长。bù dào jūn jiā yǐ shí shuāng,zhǒng lái xiū zhú yǐ yún zhǎng。
月明满地萧萧影,想见幽人咏晚凉。yuè míng mǎn dì xiāo xiāo yǐng,xiǎng jiàn yōu rén yǒng wǎn liáng。

题任月山瘦马图

王绂

千里追风一日还,年来老瘦骨如山。qiān lǐ zhuī fēng yī rì hái,nián lái lǎo shòu gǔ rú shān。
多情画史劳传写,不在骊黄牝牡间。duō qíng huà shǐ láo chuán xiě,bù zài lí huáng pìn mǔ jiān。

题雁

王绂

才见南飞又北飞,飞来飞去不相违。cái jiàn nán fēi yòu běi fēi,fēi lái fēi qù bù xiāng wéi。
惭余壮岁游江海,头白而今未得归。cán yú zhuàng suì yóu jiāng hǎi,tóu bái ér jīn wèi dé guī。

题雁

王绂

声满衡阳月正明,相呼相唤总关情。shēng mǎn héng yáng yuè zhèng míng,xiāng hū xiāng huàn zǒng guān qíng。
人当客夜孤眠处,听此能无忆弟兄。rén dāng kè yè gū mián chù,tīng cǐ néng wú yì dì xiōng。

题雁

王绂

联翩飞处影横斜,暝色和烟暗荻花。lián piān fēi chù yǐng héng xié,míng sè hé yān àn dí huā。
远水微茫千万顷,不妨随意宿平沙。yuǎn shuǐ wēi máng qiān wàn qǐng,bù fáng suí yì sù píng shā。

题雁

王绂

虞人何用网罗谋,万里高飞且自由。yú rén hé yòng wǎng luó móu,wàn lǐ gāo fēi qiě zì yóu。
肯学鸡凫饱禾黍,一汀菰米楚天秋。kěn xué jī fú bǎo hé shǔ,yī tīng gū mǐ chǔ tiān qiū。

题画送王服周宰广济

王绂

百里郎官应列星,此行须用恤民情。bǎi lǐ láng guān yīng liè xīng,cǐ xíng xū yòng xù mín qíng。
画图写赠非无意,山要增高水要清。huà tú xiě zèng fēi wú yì,shān yào zēng gāo shuǐ yào qīng。