古诗词

题中条旧业图卷为王士烈大尹

王绂

中条之山何雄哉,层峰叠嶂高崔巍。zhōng tiáo zhī shān hé xióng zāi,céng fēng dié zhàng gāo cuī wēi。
太行嵩少与之相胍络,禹门凿断迥向中天开。tài xíng sōng shǎo yǔ zhī xiāng guā luò,yǔ mén záo duàn jiǒng xiàng zhōng tiān kāi。
下有黄河水,奋激声如雷。xià yǒu huáng hé shuǐ,fèn jī shēng rú léi。
波涛万里接银汉,到此曲折其势相萦回。bō tāo wàn lǐ jiē yín hàn,dào cǐ qū zhé qí shì xiāng yíng huí。
佳气日磅礴,孕秀多奇材。jiā qì rì bàng bó,yùn xiù duō qí cái。
宝藏百物不足贵,往往间出人中魁。bǎo cáng bǎi wù bù zú guì,wǎng wǎng jiān chū rén zhōng kuí。
不见岩下士,版筑将终身。bù jiàn yán xià shì,bǎn zhù jiāng zhōng shēn。
宁知一旦叶梦出,大施霖雨康斯民。níng zhī yī dàn yè mèng chū,dà shī lín yǔ kāng sī mín。
唐有裴中立,平淮之功谁可及。táng yǒu péi zhōng lì,píng huái zhī gōng shuí kě jí。
宋有司马光,文章事业何煌煌。sòng yǒu sī mǎ guāng,wén zhāng shì yè hé huáng huáng。
至今行人过阙里,景仰式车临路旁。zhì jīn xíng rén guò quē lǐ,jǐng yǎng shì chē lín lù páng。
吾宗有兄王士烈,世向山中营旧业。wú zōng yǒu xiōng wáng shì liè,shì xiàng shān zhōng yíng jiù yè。
数顷良田万卷书,父祖传来今几叶。shù qǐng liáng tián wàn juǎn shū,fù zǔ chuán lái jīn jǐ yè。
父祖唯积善,素无功名心。fù zǔ wéi jī shàn,sù wú gōng míng xīn。
到君尤加学问力,长年闭户松桂林。dào jūn yóu jiā xué wèn lì,zhǎng nián bì hù sōng guì lín。
九经百氏贯乎一,律历地理俱精深。jiǔ jīng bǎi shì guàn hū yī,lǜ lì dì lǐ jù jīng shēn。
鹤书远召来相寻,小试百里弹鸣琴。hè shū yuǎn zhào lái xiāng xún,xiǎo shì bǎi lǐ dàn míng qín。
岐麦薿薿桑阴阴,黄童白叟皆讴吟。qí mài nǐ nǐ sāng yīn yīn,huáng tóng bái sǒu jiē ōu yín。
近岁皇家事陵寝,北京山水明如锦。jìn suì huáng jiā shì líng qǐn,běi jīng shān shuǐ míng rú jǐn。
葬师不下数百人,取验求真口皆噤。zàng shī bù xià shù bǎi rén,qǔ yàn qiú zhēn kǒu jiē jìn。
郭璞之术君所闲,天下山川指掌间。guō pú zhī shù jūn suǒ xián,tiān xià shān chuān zhǐ zhǎng jiān。
汉唐陵寝考分寸,琅琅一奏开天颜。hàn táng líng qǐn kǎo fēn cùn,láng láng yī zòu kāi tiān yán。
天颜悦怿恩加厚,太官供羊光禄酒。tiān yán yuè yì ēn jiā hòu,tài guān gōng yáng guāng lù jiǔ。
崛起长陵北山阜,有诏封山号天寿。jué qǐ zhǎng líng běi shān fù,yǒu zhào fēng shān hào tiān shòu。
海晏河清亿万年,知君名与兹山久。hǎi yàn hé qīng yì wàn nián,zhī jūn míng yǔ zī shān jiǔ。
君今迁擢居帝都,骏马蹴踏育云途。jūn jīn qiān zhuó jū dì dōu,jùn mǎ cù tà yù yún tú。
圣明在上不可辜,随时正好陈嘉谟。shèng míng zài shàng bù kě gū,suí shí zhèng hǎo chén jiā mó。
勿作寻常浅丈夫,区区怀土胡为乎。wù zuò xún cháng qiǎn zhàng fū,qū qū huái tǔ hú wèi hū。
傅说诸君久已往,空山猿鹤空相呼。fù shuō zhū jūn jiǔ yǐ wǎng,kōng shān yuán hè kōng xiāng hū。
白云红树秋模糊,为君写作中条图。bái yún hóng shù qiū mó hú,wèi jūn xiě zuò zhōng tiáo tú。
古今志山同一符,君当解衣为我沽。gǔ jīn zhì shān tóng yī fú,jūn dāng jiě yī wèi wǒ gū。
会须一饮倾百壶,醉后与尔歌呜呜。huì xū yī yǐn qīng bǎi hú,zuì hòu yǔ ěr gē wū wū。
唾壶击折青珊瑚,中条佳气无时无,呜呼中条佳气无时无。tuò hú jī zhé qīng shān hú,zhōng tiáo jiā qì wú shí wú,wū hū zhōng tiáo jiā qì wú shí wú。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

从役

王绂

鹤骨昂藏七尺身,年来趋逐困红尘。hè gǔ áng cáng qī chǐ shēn,nián lái qū zhú kùn hóng chén。
顺时语笑皆非我,在已形骸转属人。shùn shí yǔ xiào jiē fēi wǒ,zài yǐ xíng hái zhuǎn shǔ rén。
贫窭每遭同辈侮,迂疏常畏宰官嗔。pín jù měi zāo tóng bèi wǔ,yū shū cháng wèi zǎi guān chēn。
独能枕上番番梦,尚与沧波白鸟亲。dú néng zhěn shàng fān fān mèng,shàng yǔ cāng bō bái niǎo qīn。

塞上五月见蝶感怀

王绂

五月塞边才见蝶,令人忽动故园情。wǔ yuè sāi biān cái jiàn dié,lìng rén hū dòng gù yuán qíng。
牡丹亭馆微风暖,芳草池塘细雨晴。mǔ dān tíng guǎn wēi fēng nuǎn,fāng cǎo chí táng xì yǔ qíng。
花底扑来歌扇小,酒边飞逐舞裙轻。huā dǐ pū lái gē shàn xiǎo,jiǔ biān fēi zhú wǔ qún qīng。
蘧蘧肯作江南梦,沙漠应知负此生。qú qú kěn zuò jiāng nán mèng,shā mò yīng zhī fù cǐ shēng。

九日诸友宴集分韵得将字

王绂

塞北秋高思转伤,孤城风雨又重阳。sāi běi qiū gāo sī zhuǎn shāng,gū chéng fēng yǔ yòu zhòng yáng。
杯盘强欲酬佳节,踪迹还惊老异乡。bēi pán qiáng yù chóu jiā jié,zōng jì hái jīng lǎo yì xiāng。
白发几人存故旧,黄花何处觅清香。bái fā jǐ rén cún gù jiù,huáng huā hé chù mì qīng xiāng。
烽尘那忍登高望,南国音书绝寄将。fēng chén nà rěn dēng gāo wàng,nán guó yīn shū jué jì jiāng。

写家山图赠松江陆宗善

王绂

千里家山阻道途,昔曾游处漫成图。qiān lǐ jiā shān zǔ dào tú,xī céng yóu chù màn chéng tú。
青山断处非三泖,白鸟飞边是五湖。qīng shān duàn chù fēi sān mǎo,bái niǎo fēi biān shì wǔ hú。
杨柳陂塘茆屋小,杏花村落酒旗孤。yáng liǔ bēi táng máo wū xiǎo,xìng huā cūn luò jiǔ qí gū。
殷勤寄与同来客,此景江南仿佛无。yīn qín jì yǔ tóng lái kè,cǐ jǐng jiāng nán fǎng fú wú。

送曹勉省父后南归

王绂

故乡南望路漫漫,回首严亲泪眼看。gù xiāng nán wàng lù màn màn,huí shǒu yán qīn lèi yǎn kàn。
未别只言归思切,临行犹觉去情难。wèi bié zhǐ yán guī sī qiè,lín xíng yóu jué qù qíng nán。
关门月落鸡声晓,塞草霜枯雁影寒。guān mén yuè luò jī shēng xiǎo,sāi cǎo shuāng kū yàn yǐng hán。
知汝到家眠未稳,又思行李促征鞍。zhī rǔ dào jiā mián wèi wěn,yòu sī xíng lǐ cù zhēng ān。

初归

王绂

征衣漠漠带风沙,暂得归来重可嗟。zhēng yī mò mò dài fēng shā,zàn dé guī lái zhòng kě jiē。
在客每忧难作客,到家谁信却无家。zài kè měi yōu nán zuò kè,dào jiā shuí xìn què wú jiā。
解装羞贳邻翁酒,借榻多分野衲茶。jiě zhuāng xiū shì lín wēng jiǔ,jiè tà duō fēn yě nà chá。
堪笑此身沦落久,梦中犹自谪天涯。kān xiào cǐ shēn lún luò jiǔ,mèng zhōng yóu zì zhé tiān yá。

送子南归二首

王绂

离情于汝倍多愁,相顾无言只泪流。lí qíng yú rǔ bèi duō chóu,xiāng gù wú yán zhǐ lèi liú。
旧业未知还可葺,边城犹恐不宜留。jiù yè wèi zhī hái kě qì,biān chéng yóu kǒng bù yí liú。
冻云衰草横沙碛,落月悲笳起戍楼。dòng yún shuāi cǎo héng shā qì,luò yuè bēi jiā qǐ shù lóu。
叹我归期难预卜,好将诗礼袭箕裘。tàn wǒ guī qī nán yù bo,hǎo jiāng shī lǐ xí jī qiú。

送子南归二首

王绂

情亲不觉泪纷纷,顿足牵衣未忍分。qíng qīn bù jué lèi fēn fēn,dùn zú qiān yī wèi rěn fēn。
后累定知殃及汝,中年谁料苦从军。hòu lèi dìng zhī yāng jí rǔ,zhōng nián shuí liào kǔ cóng jūn。
一身弓剑屯青海,千里关河望白云。yī shēn gōng jiàn tún qīng hǎi,qiān lǐ guān hé wàng bái yún。
汝母早亡遗幼弟,古来同气汝曾闻。rǔ mǔ zǎo wáng yí yòu dì,gǔ lái tóng qì rǔ céng wén。

宿雨源上人山房写怀

王绂

西风林下鬓萧然,转眼中年近晚年。xī fēng lín xià bìn xiāo rán,zhuǎn yǎn zhōng nián jìn wǎn nián。
踪迹自怜飘泊里,情怀偏爱寂寥边。zōng jì zì lián piāo pō lǐ,qíng huái piān ài jì liáo biān。
秋灯茗碗同僧话,夜月藜林对鹤眠。qiū dēng míng wǎn tóng sēng huà,yè yuè lí lín duì hè mián。
自喜拙谋从事简,岂应高尚绝尘缘。zì xǐ zhuō móu cóng shì jiǎn,qǐ yīng gāo shàng jué chén yuán。

次韵咏独鹤

王绂

昂昂绝俗谁为侣,不是高僧即隐君。áng áng jué sú shuí wèi lǚ,bù shì gāo sēng jí yǐn jūn。
远水独归怜片影,空林清唳忆同群。yuǎn shuǐ dú guī lián piàn yǐng,kōng lín qīng lì yì tóng qún。
梦随坡老舟中月,舞罢支郎榻外云。mèng suí pō lǎo zhōu zhōng yuè,wǔ bà zhī láng tà wài yún。
惆怅我来难近狎,飘然犹似避尘纷。chóu chàng wǒ lái nán jìn xiá,piāo rán yóu shì bì chén fēn。

酬承天寺幻师病中见寄

王绂

语话相投意便亲,底须交久往来频。yǔ huà xiāng tóu yì biàn qīn,dǐ xū jiāo jiǔ wǎng lái pín。
半生未得吾忘我,一默方知妙入神。bàn shēng wèi dé wú wàng wǒ,yī mò fāng zhī miào rù shén。
大患有身身是患,至真无迹迹非真。dà huàn yǒu shēn shēn shì huàn,zhì zhēn wú jì jì fēi zhēn。
是非形迹俱忘却,可拟当年问病人。shì fēi xíng jì jù wàng què,kě nǐ dāng nián wèn bìng rén。

白云深处为陈孟端题

王绂

高隐白云深复深,阶除晴昼亦生阴。gāo yǐn bái yún shēn fù shēn,jiē chú qíng zhòu yì shēng yīn。
山藏暝色迷归鹤,窗卷朝岚恐润琴。shān cáng míng sè mí guī hè,chuāng juǎn cháo lán kǒng rùn qín。
忽尔去留那有迹,飘然舒卷绝无心。hū ěr qù liú nà yǒu jì,piāo rán shū juǎn jué wú xīn。
道人只自闲怡悦,俗客要来难便寻。dào rén zhǐ zì xián yí yuè,sú kè yào lái nán biàn xún。

题远碧楼

王绂

爱尔楼居高百尺,每来凭槛极天涯。ài ěr lóu jū gāo bǎi chǐ,měi lái píng kǎn jí tiān yá。
望穷绝岭一痕断,坐对遥空四面垂。wàng qióng jué lǐng yī hén duàn,zuò duì yáo kōng sì miàn chuí。
树杪平湖春雨后,烟深芳草夕阳时。shù miǎo píng hú chūn yǔ hòu,yān shēn fāng cǎo xī yáng shí。
才疏未敢追王粲,兴入苍茫独咏诗。cái shū wèi gǎn zhuī wáng càn,xīng rù cāng máng dú yǒng shī。

重过虎丘马天雨上人写画

王绂

世味年来冷似冰,名山犹喜得重登。shì wèi nián lái lěng shì bīng,míng shān yóu xǐ dé zhòng dēng。
百年心事谁知己,半日闲情独访僧。bǎi nián xīn shì shuí zhī jǐ,bàn rì xián qíng dú fǎng sēng。
木叶下时风淅沥,莓苔扫处石崚嶒。mù yè xià shí fēng xī lì,méi tái sǎo chù shí léng céng。
写成一片秋林意,应对清吟雨夜灯。xiě chéng yī piàn qiū lín yì,yīng duì qīng yín yǔ yè dēng。

送范宗辉归四明省亲

王绂

对酒长歌游子吟,酒阑歌罢泪盈襟。duì jiǔ zhǎng gē yóu zi yín,jiǔ lán gē bà lèi yíng jīn。
百年不是逢知己,寸草何繇得遂心。bǎi nián bù shì féng zhī jǐ,cùn cǎo hé yáo dé suì xīn。
乌鸟聚时吴树晚,白云飞处越山阴。wū niǎo jù shí wú shù wǎn,bái yún fēi chù yuè shān yīn。
到家拜舞怡亲日,应说侯门待士深。dào jiā bài wǔ yí qīn rì,yīng shuō hóu mén dài shì shēn。