古诗词

题中条旧业图卷为王士烈大尹

王绂

中条之山何雄哉,层峰叠嶂高崔巍。zhōng tiáo zhī shān hé xióng zāi,céng fēng dié zhàng gāo cuī wēi。
太行嵩少与之相胍络,禹门凿断迥向中天开。tài xíng sōng shǎo yǔ zhī xiāng guā luò,yǔ mén záo duàn jiǒng xiàng zhōng tiān kāi。
下有黄河水,奋激声如雷。xià yǒu huáng hé shuǐ,fèn jī shēng rú léi。
波涛万里接银汉,到此曲折其势相萦回。bō tāo wàn lǐ jiē yín hàn,dào cǐ qū zhé qí shì xiāng yíng huí。
佳气日磅礴,孕秀多奇材。jiā qì rì bàng bó,yùn xiù duō qí cái。
宝藏百物不足贵,往往间出人中魁。bǎo cáng bǎi wù bù zú guì,wǎng wǎng jiān chū rén zhōng kuí。
不见岩下士,版筑将终身。bù jiàn yán xià shì,bǎn zhù jiāng zhōng shēn。
宁知一旦叶梦出,大施霖雨康斯民。níng zhī yī dàn yè mèng chū,dà shī lín yǔ kāng sī mín。
唐有裴中立,平淮之功谁可及。táng yǒu péi zhōng lì,píng huái zhī gōng shuí kě jí。
宋有司马光,文章事业何煌煌。sòng yǒu sī mǎ guāng,wén zhāng shì yè hé huáng huáng。
至今行人过阙里,景仰式车临路旁。zhì jīn xíng rén guò quē lǐ,jǐng yǎng shì chē lín lù páng。
吾宗有兄王士烈,世向山中营旧业。wú zōng yǒu xiōng wáng shì liè,shì xiàng shān zhōng yíng jiù yè。
数顷良田万卷书,父祖传来今几叶。shù qǐng liáng tián wàn juǎn shū,fù zǔ chuán lái jīn jǐ yè。
父祖唯积善,素无功名心。fù zǔ wéi jī shàn,sù wú gōng míng xīn。
到君尤加学问力,长年闭户松桂林。dào jūn yóu jiā xué wèn lì,zhǎng nián bì hù sōng guì lín。
九经百氏贯乎一,律历地理俱精深。jiǔ jīng bǎi shì guàn hū yī,lǜ lì dì lǐ jù jīng shēn。
鹤书远召来相寻,小试百里弹鸣琴。hè shū yuǎn zhào lái xiāng xún,xiǎo shì bǎi lǐ dàn míng qín。
岐麦薿薿桑阴阴,黄童白叟皆讴吟。qí mài nǐ nǐ sāng yīn yīn,huáng tóng bái sǒu jiē ōu yín。
近岁皇家事陵寝,北京山水明如锦。jìn suì huáng jiā shì líng qǐn,běi jīng shān shuǐ míng rú jǐn。
葬师不下数百人,取验求真口皆噤。zàng shī bù xià shù bǎi rén,qǔ yàn qiú zhēn kǒu jiē jìn。
郭璞之术君所闲,天下山川指掌间。guō pú zhī shù jūn suǒ xián,tiān xià shān chuān zhǐ zhǎng jiān。
汉唐陵寝考分寸,琅琅一奏开天颜。hàn táng líng qǐn kǎo fēn cùn,láng láng yī zòu kāi tiān yán。
天颜悦怿恩加厚,太官供羊光禄酒。tiān yán yuè yì ēn jiā hòu,tài guān gōng yáng guāng lù jiǔ。
崛起长陵北山阜,有诏封山号天寿。jué qǐ zhǎng líng běi shān fù,yǒu zhào fēng shān hào tiān shòu。
海晏河清亿万年,知君名与兹山久。hǎi yàn hé qīng yì wàn nián,zhī jūn míng yǔ zī shān jiǔ。
君今迁擢居帝都,骏马蹴踏育云途。jūn jīn qiān zhuó jū dì dōu,jùn mǎ cù tà yù yún tú。
圣明在上不可辜,随时正好陈嘉谟。shèng míng zài shàng bù kě gū,suí shí zhèng hǎo chén jiā mó。
勿作寻常浅丈夫,区区怀土胡为乎。wù zuò xún cháng qiǎn zhàng fū,qū qū huái tǔ hú wèi hū。
傅说诸君久已往,空山猿鹤空相呼。fù shuō zhū jūn jiǔ yǐ wǎng,kōng shān yuán hè kōng xiāng hū。
白云红树秋模糊,为君写作中条图。bái yún hóng shù qiū mó hú,wèi jūn xiě zuò zhōng tiáo tú。
古今志山同一符,君当解衣为我沽。gǔ jīn zhì shān tóng yī fú,jūn dāng jiě yī wèi wǒ gū。
会须一饮倾百壶,醉后与尔歌呜呜。huì xū yī yǐn qīng bǎi hú,zuì hòu yǔ ěr gē wū wū。
唾壶击折青珊瑚,中条佳气无时无,呜呼中条佳气无时无。tuò hú jī zhé qīng shān hú,zhōng tiáo jiā qì wú shí wú,wū hū zhōng tiáo jiā qì wú shí wú。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

松泉师携至日南所作三香图访予翰林命加松竹厕于其间盖将以物情之同者为一致耶抑亦心源之同者为一道耶因命题遂赋

王绂

冰雪生香飘翠襟,岁寒同结弟兄心。bīng xuě shēng xiāng piāo cuì jīn,suì hán tóng jié dì xiōng xīn。
谁知落落苍髯叟,尤与此君交谊深。shuí zhī luò luò cāng rán sǒu,yóu yǔ cǐ jūn jiāo yì shēn。

王止中先生来视其甥庶子黄君既而还永嘉因送之

王绂

高隐丘园雪满颅,何由巾履到皇都。gāo yǐn qiū yuán xuě mǎn lú,hé yóu jīn lǚ dào huáng dōu。
要将眼见贤甥贵,宅相当年信不诬。yào jiāng yǎn jiàn xián shēng guì,zhái xiāng dāng nián xìn bù wū。

王止中先生来视其甥庶子黄君既而还永嘉因送之

王绂

春水初泮水微茫,千里家山一叶航。chūn shuǐ chū pàn shuǐ wēi máng,qiān lǐ jiā shān yī yè háng。
随处迟留即行乐,计程灯夕过钱塘。suí chù chí liú jí xíng lè,jì chéng dēng xī guò qián táng。

王止中先生来视其甥庶子黄君既而还永嘉因送之

王绂

到家尤喜及花时,想共邻翁对酒卮。dào jiā yóu xǐ jí huā shí,xiǎng gòng lín wēng duì jiǔ zhī。
醉后定知无杂语,繁华应只话京师。zuì hòu dìng zhī wú zá yǔ,fán huá yīng zhǐ huà jīng shī。

写竹送张思安佥宪陕西

王绂

雪满关山路不分,绣衣骢马出都门。xuě mǎn guān shān lù bù fēn,xiù yī cōng mǎ chū dōu mén。
此君岂独风霜操,到处应推雨露恩。cǐ jūn qǐ dú fēng shuāng cāo,dào chù yīng tuī yǔ lù ēn。

送宏上人住保宁寺

王绂

归去家山续祖灯,飘然别我下兰陵。guī qù jiā shān xù zǔ dēng,piāo rán bié wǒ xià lán líng。
遥知后夜空江上,月照孤篷坐一僧。yáo zhī hòu yè kōng jiāng shàng,yuè zhào gū péng zuò yī sēng。

寒夜祖上人过寓所

王绂

年来多病骨棱层,客舍萧然冷似冰。nián lái duō bìng gǔ léng céng,kè shě xiāo rán lěng shì bīng。
自笑谁能相慰问,灯前今夕有乡僧。zì xiào shuí néng xiāng wèi wèn,dēng qián jīn xī yǒu xiāng sēng。

题看山楼

王绂

忆别林泉惜未还,故人邀坐小楼间。yì bié lín quán xī wèi hái,gù rén yāo zuò xiǎo lóu jiān。
抗尘走俗愁无那,一见青山亦解颜。kàng chén zǒu sú chóu wú nà,yī jiàn qīng shān yì jiě yán。

折杨柳词

王绂

每为多情记别离,道傍披拂乱如丝。měi wèi duō qíng jì bié lí,dào bàng pī fú luàn rú sī。
东风也学时人态,偏向柔条恣意吹。dōng fēng yě xué shí rén tài,piān xiàng róu tiáo zì yì chuī。

题画

王绂

忆昔与君皆少年,山窗曾为写苍烟。yì xī yǔ jūn jiē shǎo nián,shān chuāng céng wèi xiě cāng yān。
而今相见头俱白,看画题诗一怆然。ér jīn xiāng jiàn tóu jù bái,kàn huà tí shī yī chuàng rán。

挽筠涧解先生

王绂

排难应须让鲁连,邦家民物总安全。pái nán yīng xū ràng lǔ lián,bāng jiā mín wù zǒng ān quán。
至今父老思遗德,每对诸孙话昔年。zhì jīn fù lǎo sī yí dé,měi duì zhū sūn huà xī nián。

挽筠涧解先生

王绂

曾承明诏就安车,辞谢天颜返故庐。céng chéng míng zhào jiù ān chē,cí xiè tiān yán fǎn gù lú。
已有诸郎膺宠渥,闲情因得伴樵渔。yǐ yǒu zhū láng yīng chǒng wò,xián qíng yīn dé bàn qiáo yú。

挽筠涧解先生

王绂

箕裘相继有遗经,不独家庭桂子荣。jī qiú xiāng jì yǒu yí jīng,bù dú jiā tíng guì zi róng。
江右年来登进士,蜚英多是旧门生。jiāng yòu nián lái dēng jìn shì,fēi yīng duō shì jiù mén shēng。

挽筠涧解先生

王绂

哲士云亡道未亡,林端阡表起虹光。zhé shì yún wáng dào wèi wáng,lín duān qiān biǎo qǐ hóng guāng。
鉴湖东畔文江曲,过客应多式路傍。jiàn hú dōng pàn wén jiāng qū,guò kè yīng duō shì lù bàng。

又题画

王绂

我昔草堂云涧深,与君相近日相寻。wǒ xī cǎo táng yún jiàn shēn,yǔ jūn xiāng jìn rì xiāng xún。
别来猿鹤今何似,月色松声夜夜心。bié lái yuán hè jīn hé shì,yuè sè sōng shēng yè yè xīn。